Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 300. Trèo lên thang trời, gia nhập Thiên Tông



Chương 300. Trèo lên thang trời, gia nhập Thiên Tông




"Làm sao có thể? Hắn... Hắn thế mà thoát khỏi Thiên Thê Lĩnh Vực rồi?"
"Hắn nhắm mắt lại? Một bước, hai bước, ba bước... Hắn như đang dẫm trên đất bằng vậy, nhưng không nhìn bằng mắt cũng có thể trèo lên thang trời ư?"
"Muốn trèo lên thang trời trừ khi có được ý chí và tinh thần mạnh mẽ. Hoặc là đã diễn hóa ra lĩnh vực, cái kiểu nhắm mắt của hắn hẳn là đang dùng một loại cảm giác nào đó dẫn đường, là Cảm Tri Lĩnh Vực sao?"
"Lĩnh vực, nhất định là hắn đã diễn hóa ra lĩnh vực! Mới có cảnh giới Thần Lực, hơn nữa trước khi nhập tông đã diễn hóa ra lĩnh vực, thiên phú bậc này ngày sau chắc chắn sẽ trở thành đệ tử nội môn. Thậm chí còn là người nổi bật giữa các đệ tử nội môn nữa kìa, tương lai chưa biết chừng có khi còn trở thành đệ tử chân truyền nữa."
"Đây là đại lão đấy, chúng ta không thể trêu vào..."
Nhất thời, các đệ tử ngoại môn lại đảo mắt nhìn nhau, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Loại đại lão này chắc chắn sẽ là kẻ hô mưa gọi gió rồi đây.
Họ biết mình nên làm như thế nào, trong lòng họ cũng đã có quyết định.
Lục Trường Sinh không hề biết chuyện xảy ra trên đỉnh núi.
Hắn vẫn duy trì Cảm Tri Lĩnh Vực như cũ, từng bước trèo lên thang trời.
Thang trời dốc đứng.
Tất cả có một nghìn không trăm tám mươi bậc.
Lục Trường Sinh đi một canh giờ cuối cùng cũng hết một nghìn không trăm tám mươi bậc bậc thang, thuận lợi đi tới đỉnh núi.
Lúc này, Xa Phu dưới núi tận mắt thấy Lục Trường Sinh trèo lên thang trời đi tới đỉnh núi xong xuôi mới thu hồi ánh mắt.
"Lục tiên sinh không hổ là người đứng đầu bảng Thần Lực, trèo lên thang trời gia nhập Thiên Tông, trở thành đệ tử hạt giống của Bắc Vực Thiên Tông, tiềm lực vô tận."
"Ta cũng nên trở về phục mệnh rồi."
Xa Phu đã hoàn thành nhiệm vụ.
Hắn quay người điều khiển xe ngựa chậm rãi rời khỏi Thiên Lộc sơn mạch.
Trên đỉnh núi, một đám đệ tử ngoại môn tiến lên đón.
"Tách."
Lục Trường Sinh mở mắt, thấy được một đám người mặc trang phục khác các tạp dịch, trên mặt đều nở nụ cười nhiệt tình.
"Chúc mừng vị sư huynh này thuận lợi thông qua thang trời."
"Sư huynh trèo lên thang trời gia nhập Thiên Tông, ngày sau tiền đồ hẳn là không thể đong đếm được."
"Thiên Tông mười năm tuyển nhận đệ tử một lần, thi thoảng mới xuất hiện vài đệ tử thành công thông qua thang trời, sư huynh chính là một cái trong số đó."
Những người này vừa mở miệng là nhao nhao gọi "sư huynh", cực kỳ nhiệt tình.
Rõ ràng là khác biệt với đám tạp dịch dưới núi.
"Các ngươi là đệ tử ngoại môn?"
Lục Trường Sinh đại khái cũng đoán được thân phận của những người này.
"Không sai, chúng ta là đệ tử ngoại môn đang nhận nhiệm vụ trông coi sơn môn."
"Vị sư huynh này có lệnh bài đề cử chứ?"
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, trực tiếp lấy ra tấm lệnh bài Diễn Võ Lâu đưa.
Nhìn thấy lệnh bài, cả đám đều giật mình.
"Thì ra là danh sách đề cử của hoàng thất vương triều Đại Ngư."
"Hoàng thất vương triều Đại Ngư cũng từng xuất hiện một số thiên tài."
"Sư huynh xin mời đi theo ta, ta dẫn sư huynh đi làm thủ tục nhập tông."
Lục Trường Sinh chắp tay nói: "Làm phiền rồi."
Sau đó hắn đi theo một tên đệ tử ngoại môn, bước vào Bắc Vực Thiên Tông.
Những đệ tử ngoại môn còn lại ngẩn ngơ nhìn nhau, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
"Đây là một kẻ hung ác đấy!"
"Lúc hắn bước vào đỉnh núi trên thân thỉnh thoảng lại lóe lên một tia sát ý, đáng sợ thật."
"Chỉ sợ ở vương triều Đại Ngư hắn cũng không phải hạng người vô danh gì đâu. Nhân vật cỡ này không phải người chúng ta có thể trêu chọc, cứ để cho các sư huynh nội môn kia tự giải quyết đi."
"Hì hì, đám tạp dịch bị chém giết kia đều là tâm phúc của sư huynh nội môn. Nhưng người này rõ ràng không phải kẻ dễ bắt nạt, có lẽ sắp tới ngoại môn và nội môn sẽ rất náo nhiệt đấy."
Những đệ tử ngoại môn này đều là đệ tử ngoại vi.
Nếu không họ cũng chẳng tới đây trông giữ sơn môn thế này.
Bất kể là sư huynh nội môn hay người có thể trèo lên thang trời nhập tông môn như Lục Trường Sinh thì đều là nhân vật họ không thể trêu vào.
Trên đỉnh núi có rất nhiều đại điện cao lớn.
Người canh giữ sơn môn dẫn Lục Trường Sinh tới trước một đại điện rồi nói: "Nơi này là đại điện ngoại môn, tất cả những người nhập môn hầu như đều sẽ đi lên từ đệ tử ngoại môn."
"Đệ tử ngoại môn đều có cảnh giới Thần Cương trở xuống. Phần lớn trong đó là võ giả cảnh giới Thần Lực, cũng có một số nhỏ có thiên tư trác tuyệt là võ giả Luyện Thể."
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn đi theo người canh giữ sơn môn tiến vào đại điện ngoại môn.
Bên trong không có quá nhiều người.
Hai người tới chỗ mấy vị lão giả, người canh giữ sơn môn cung kính hành lễ rồi nói: "Bái kiến các vị trưởng lão. Vị này là người được hoàng thất vương triều Đại Ngư đề cử, hắn vừa trèo lên thang trời đi vào tông môn, giờ đến đây để làm thủ tục nhập tông."
Nói xong, người canh giữ sơn môn đứng sang một bên.
"Ừm?"
"Trèo lên thang trời nhập tông? Xem ra ngoại môn lại có thêm một đệ tử hạt giống rồi."
"Lấy lệnh bài đề cử ra đây."
Lục Trường Sinh đưa lệnh bài cho lão giả.
"Tên gọi là gì?"
Lão giả hỏi.
Lục Trường Sinh do dự một chút, cuối cùng trầm giọng nói: "Lục Trường Sinh!"
Lần này hắn không tiếp tục dùng tên giả mà sử dụng tên thật của mình.
"Lục Trường Sinh..."
Trưởng lão nhẹ giọng thì thầm vài câu, có vẻ không có chút ấn tượng nào.
Dù sao thì Bắc Vực cũng rất rộng lớn.
Vương triều Đại Ngư và Bắc Lỗ quốc đều thuộc về Bắc Vực.
Hơn nữa không chỉ có hai quốc gia này mà còn có rất nhiều vương triều khác.
"Đây là lệnh bài thân phận, cất cẩn thận đấy."
"Bởi vì ngươi thông qua thang trời nên đã trở thành đệ tử hạt giống tại ngoại môn."
"Là đệ tử hạt giống tại ngoại môn nên ngươi có thể tới điện Truyền Công chọn một môn võ công cảnh giới Thần Cương thượng thừa để học. Ngoài ra là đệ tử hạt giống nên ngươi sẽ được tông môn dốc lòng bồi dưỡng, bất kể là tài nguyên hay đan dược tu luyện mà các đệ tử cần, hoặc điểm cống hiến khi làm nhiệm vụ tông môn giao thì ngươi cũng có thể trực tiếp thu hoạch gấp đôi!" Hết chương 300.



Bạn cần đăng nhập để bình luận