Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2205: Kẻ ác tìm tới cửa, ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm giáng lâm! (4)

Hiện giờ khắp vũ trụ Vĩnh Hằng đều là Chúa Tể của dị vũ trụ.
Bọn hắn đều muốn được nhìn thấy bảo vật mà “cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng” để lại.
Nhưng bọn hắn chỉ là Chúa Tể bình thường nên không dám gây chuyện.
Đây là học phủ Vĩnh Hằng.
Chưa nói đến Chúa Tể Thiên Hằng chính là Chúa Tể đỉnh tiêm.
Mà Chúa Tể Trường Sinh cũng được đồn là Chúa Tể đỉnh tiêm.
Hai vị Chúa Tể đỉnh tiêm trấn giữ, thử hỏi còn ai dám làm càn?
“Chúa Tể Trường Sinh nói bảo vật mà cảnh giới Vĩnh Hằng để lại, rốt cuộc chuyện đó có thật không?”
“Không rõ, Chúa Tể Trường Sinh chưa từng lấy bảo vật này ra. Nhưng Chúa Tể Trường Sinh lại rêu rao như vậy, hắn không thể đắc tội với tất cả các Chúa Tể chứ? Rất có thể là thật rồi.”
“Cảnh giới Vĩnh Hằng… cảnh giới này sắp thành truyền thuyết rồi, chưa ai từng thấy cảnh giới Vĩnh Hằng xuất hiện, thậm chí cũng không có bất cứ bằng chứng này huống chi bảo vật do Vĩnh Hằng để lại.”
“Các ngươi nói xem, có phải Chúa Tể Trường Sinh đã được truyền thừa của cảnh giới Vĩnh Hằng nên mới có thể tiến bộ thần tốc, tu thành Chúa Tể đỉnh tiêm không?”
“Cũng có khả năng này. Từ khi Chúa Tể Trường Sinh tu hành đến nay quả thực quá nhanh, đặc biệt là từ Chúa Tể đến Chúa Tể đỉnh tiêm chỉ vẻn vẹn có mười nghìn năm, quả thực không thể tưởng tượng nổi. Sau khi chúng ta trở thành Chúa Tể, mười nghìn năm chỉ đủ để củng cố cảnh giới mà thôi, càng không cần nói tới việc bước vào cảnh giới Chúa Tể đỉnh tiêm…”
Rất nhiều Chúa Tể đều trao đổi, bàn luận với nhau.
Thậm chí còn suy đoán Lục Trường Sinh có phải đã nhận được truyền thừa của cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng hay không.
Nếu không thì không thể giải thích được chuyện tốc độ tu hành của Lục Trường Sinh sao lại nhanh như vậy.
Bất ngờ một bước nhảy vọt trở thành Chúa Tể đỉnh tiêm.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không ra mặt giải thích.
Hắn cứ mặc cho những Chúa Tể này đoán già đoán non, bàn tán xôn xao.
Thái độ mơ hồ như thế càng khiến người ta tò mò hơn.
Nhưng tò mò tới đâu, nếu không phải là Chúa Tể đỉnh tiêm thì ngay cả tư cách nói chuyện trước mặt Lục Trường Sinh cũng không có.
Vậy Lục Trường Sinh đã làm gì trong mấy trăm năm qua?
Thực ra hắn chỉ đang chờ đợi.
Chờ đợi một cách thầm lặng.
Thông qua cách tuyên truyền rầm rộ của Chúa Tể Thiên Hằng và liên minh vũ trụ.
Rất nhiều Chúa Tể trong các vũ trụ, thậm chí cả Chúa Tể đỉnh tiêm đều biết đến “Chúa Tể Trường Sinh”.
Thậm chí còn biết chuyện Chúa Tể Trường Sinh chính là Chúa Tể đỉnh tiêm.
Và chuyện hắn sở hữu bảo vật do cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng để lại.
Đây chính là khí vận!
Lục Trường Sinh chỉ âm thầm chờ đợi khí vận tụ tập.
Sự thật chứng minh, cách làm của hắn là đúng.
Trong mấy trăm năm qua, quả thực khí vận không ngừng đổ dồn về chỗ Lục Trường Sinh, hơn nữa luồng khí vận này rất khổng lồ.
Ban đầu tiến độ linh hồn Bất Hủ của Lục Trường Sinh đã đạt đến 91%.
Hiện giờ lại tăng lên rồi.
Đã đạt đến 95%.
Trong mấy trăm năm tiến độ đã tăng thêm 4%.
Thực ra như vậy là đã tăng rất nhiều.
Từ 91% trở đi, Lục Trường Sinh muốn tăng thêm một chút cũng khó như lên trời.
Nhưng giờ vẫn thiếu một cơ hội.
Một khi cơ hội đến, chắc chắn khí vận của Lục Trường Sinh sẽ tiếp tục tăng vọt.
Đến lúc đó linh hồn Bất Hủ của hắn có khả năng sẽ lại tăng mạnh.
Chỉ là Lục Trường Sinh cũng không rõ khi nào cơ hội này sẽ đến.
Hắn chỉ có thể chờ đợi.
“Ầm ầm.”
Đột nhiên trong hư không mơ hồ có tiếng chấn động kịch liệt.
Cùng lúc đó, ba bóng người xuất hiện.
Ba bóng người khổng lồ này vừa xuất hiện đã tỏa ra khí tức rất kinh khủng.
Chúa Tể đỉnh tiêm!
Đây là ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm!
“Chúa Tể Trường Sinh, mời ra ngoài nói chuyện.”
Một trong ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm lên tiếng.
Giọng nói hùng hồn truyền khắp học phủ Vĩnh Hằng.
“Ừm?”
Lục Trường Sinh lập tức ngẩng đầu lên.
Đương nhiên hắn cũng cảm ứng được ba bóng người này.
Nhưng khóe miệng Lục Trường Sinh lại khẽ cong lên.
Cơ hội mà hắn chờ đợi nhiều năm cuối cùng cũng đến rồi.
“Vút.”
Lục Trường Sinh bước ra khỏi động phủ, trong nháy mắt đã biến mất không thấy bóng dáng.
Lúc này trong học phủ Vĩnh Hằng, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên hư không.
Khí tức kinh khủng đó khiến các Chúa Tể cũng cảm thấy tim đập thình thịch.
Dù sao thì đó cũng là Chúa Tể đỉnh tiêm!
“Là bọn hắn sao? Mạc Tà Chúa Tể, Chúa Tể Hoàn Vũ, Chúa Tể Động Sát, ba người này đều là Chúa Tể đỉnh tiêm.”
“Quan trọng là ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm này đều là kẻ độc lai độc vãng, không có thế lực sau lưng, cũng không có gì vướng bận, bình thường bọn hắn đều đơn thương độc mã, sao hôm nay lại cùng nhau đến đây?”
“Ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm đơn thương độc mã hôm nay lại cùng nhau đến đây, e là không có ý tốt. Nếu không thì cũng không xuất hiện với tư thế kiêu ngạo như vậy.”
“Đúng vậy Chúa Tể Trường Sinh và Chúa Tể Thiên Hằng cũng là hai vị Chúa Tể đỉnh tiêm. Nhưng đối phương lại có tới ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm, vừa hay có thể áp chế học phủ Vĩnh Hằng, e rằng đây không phải chuyện trùng hợp đâu.”
“Xem ra hôm nay Chúa Tể Trường Sinh gặp rắc rối rồi, bọn hắn hẳn là nhắm vào bảo vật do cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng để lại mà Chúa Tể Trường Sinh đang nắm giữ…”
Nhất thời mọi người đều bàn tán xôn xao.
Nhưng không nghi ngờ gì nữa, ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm này đã mang đến áp lực nặng nề cho tất cả mọi người trong học phủ Vĩnh Hằng.
Bao gồm cả Chúa Tể Thiên Hằng.
Hắn bay lên giữa hư không, đối đầu với ba người kia.
“Ba vị, từ xa đến đây chính là khách, có thể vào học phủ Vĩnh Hằng để hàn huyên.”
Chúa Tể Thiên Hằng lên tiếng.
Nhưng Chúa Tể Hoàn Vũ lại lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Ba chúng ta đến đây không phải để làm khách, chúng ta tới vì Chúa Tể Trường Sinh.”
Chúa Tể Thiên Hằng nghe thế trong lòng cũng chùng xuống.
Quả nhiên chuyện hắn lo lắng vẫn xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận