Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 324. Trở về Bắc Vực Thiên Tông, Lục Trường Sinh khiêu chiến đệ tử hạt giống!



Chương 324. Trở về Bắc Vực Thiên Tông, Lục Trường Sinh khiêu chiến đệ tử hạt giống!




Chí ít ở phương diện diễn hóa lĩnh vực, ngộ tính của Lục Trường Sinh không gặp bất cứ vấn đề gì.
Nhưng một khi diễn hóa ra lĩnh vực rồi muốn tiếp tục gia tăng lĩnh vực thì có vẻ vẫn gặp một chút khó khăn.
Lĩnh vực tăng lên rất chậm chạp.
Chuyện này cũng bình thường.
Rất nhiều võ giả cảnh giới Thần Cương kỳ thực còn không có cách nào diễn hóa ra lĩnh vực.
Lục Trường Sinh còn chuẩn bị chia tách Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh.
Trước mắt hắn đã lĩnh ngộ Tinh Không Ý Cảnh, còn thiếu Bộc Bố Ý Cảnh nữa thôi.
Lục Trường Sinh cần nhìn thấy thác nước chân chính mới có thể lĩnh ngộ Bộc Bố Ý Cảnh được.
Thiên Lộc sơn mạch cũng có một thác nước lớn, tên là thác Thiên Lộc, vô cùng hùng vĩ, vừa hay có thể tới để lĩnh ngộ ý cảnh.
Lục Trường Sinh đứng dậy, rời khỏi tiểu viện số mười hai.
Hắn đi về phía ngoại môn.
Trên đường đi có một số ánh mắt dừng trên người Lục Trường Sinh.
Nhưng so với trước kia hình như đã ít đi rất nhiều.
Lục Trường Sinh đại khái cũng biết nguyên nhân.
Giờ hắn đã không còn là đệ tử hạt giống, tự nhiên cũng ít người chú ý hơn.
Vả lại rất nhiều người đại khái đều cảm thấy Lục Trường Sinh không tiếp nhận khiêu chiến là bởi cho rằng thực lực của mình không đủ, thế nên mới chủ động từ bỏ thân phận đệ tử hạt giống.
Bởi vậy người chú ý Lục Trường Sinh càng ít hơn.
"Hắn chính là Lục Trường Sinh đấy à? Mới nhập tông hơn ba tháng, hình như do không tiếp nhận khiêu chiến nên mới bị tước đoạt thân phận đệ tử hạt giống."
"Là hắn, Lục Trường Sinh đấy! Nhưng ngày đầu tiên sau ba tháng hình như Lục Trường Sinh vẫn ở dưới núi, chưa trở lại tông môn, thế nên mới không thể tiếp nhận khiêu chiến, tiếc thật."
"Đáng gì chứ? Ngươi cho rằng hắn không về kịp thật sao? Hắn cố ý không trở lại tông môn thì có, thực ra chính là không muốn tiếp nhận khiêu chiến, biết rõ thực lực mình không đủ, không cách nào bảo vệ thân phận đệ tử hạt giống. Dùng cách này từ bỏ thân phận đệ tử hạt giống cũng coi là giữ được một chút mặt mũi."
"Nói sao thì hắn cũng có ba tháng sống trong thân phận đệ tử hạt giống, đủ để kiêu ngạo rồi."
"Đệ tử ngoại môn hầu như có rất ít người sau khi nhập tông vẫn luôn giữ vững được thân phận đệ tử hạt giống."
"Hình như người đầu tiên Vương Thành chọn khiêu chiến với Lục Trường Sinh chính là nhỉ?"
"Là hắn, Vương Thành! Có điều hắn hôm nay sẽ phải tiếp nhận khiêu chiến, rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm Vương Thành đấy..."
Lục Trường Sinh phóng Cảm Tri Lĩnh Vực ra.
Về cơ bản hắn đã nghe thấy tất cả những tiếng bàn tán của các đệ tử ngoại môn.
"Kẻ khiêu chiến ta là Vương Thành à?"
"Hắn mới thu được thân phận đệ tử hạt giống có một ngày, hôm nay đã phải tiếp nhận khiêu chiến luôn rồi."
"Đi xem thử xem thế nào."
Thật ra Lục Trường Sinh cũng thấy tò mò.
Hắn muốn đi xem thử xem Vương Thành là ai.
Dù sao đó cũng coi như đệ tử "thay thế" Lục Trường Sinh.
Có Cảm Tri Lĩnh Vực cảm ứng, Lục Trường Sinh rất nhanh đã tìm được Vương Thành.
Chỉ là giờ Vương Thành cũng không quá ổn.
Hắn nhất định phải tiếp nhận khiêu chiến.
Người khiêu chiến hắn là đệ tử ngoại môn, Trương Hạ.
Lúc này Vương Thành cùng Trương Hạ đang đứng trên lôi đài trong sân luyện võ.
Các đệ tử có thể chiến đấu, ra tay với nhau, nhưng cấm không được giết chết đối thủ.
Mà đối với đệ tử cảnh giới Thần Lực cũng không có cách nói ngộ thương gì hết.
Chỉ cần không chạm tới nơi yếu hại thì cơ bản sẽ không chết.
Dù có bị thương rất nặng cũng không việc gì.
Thế nhưng không chết cũng không có nghĩa là không hề căng thẳng.
Lúc này Vương Thành đang rất căng thẳng.
Hắn xem như nhặt được món hời.
Dựa theo quy tắc, nếu như trong vòng một ngày có rất nhiều đệ tử khiêu chiến đệ tử hạt giống.
Như vậy sẽ tự động chọn lựa đệ tử khiêu chiến đầu tiên.
Đệ tử khiêu chiến Lục Trường Sinh thật sự rất nhiều.
Nhưng Vương Thành là người đầu tiên xin được khiêu chiến ở chỗ chấp sự ngoại môn.
Thế nên hắn rất may mắn, không cần đánh cũng có được thân phận đệ tử hạt giống.
Chỉ là hiện giờ hắn cũng bị người khác khiêu chiến.
Vương Thành hiểu rõ, hắn nhất định phải đánh bại Trương Hạ.
Chỉ cần có thể đánh bại Trương Hạ thì tháng này hắn sẽ không phải nhận lời khiêu chiến nào nữa, hắn cũng có thể giữa được thân phận đệ tử hạt giống trong vòng một tháng.
Thời gian một tháng đã có thể giúp Vương Thành thu hoạch rất nhiều.
"Vù."
Hai người trên lôi đài không nói lời nào mà trực tiếp thi triển ra ý cảnh.
Ý cảnh va chạm với nhau, không có gì gay cấn cả.
Mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu.
Trong lúc ý cảnh va chạm, Vương Thành rõ ràng đã rơi vào thế yếu.
Trương Hạ không phải kẻ yếu.
Đại khái thì tiến độ ý cảnh của Trương Hạ đã đạt đến 90% trở lên.
Khoảng cách diễn hóa ra lĩnh vực cũng không còn xa, Vương Thành đương nhiên không phải là đối thủ của hắn.
Ý cảnh bị áp chế, Vương Thành chỉ có thể rút kiếm.
"Vèo."
Vương Thành thi triển ra kiếm pháp hết sức tinh diệu.
Một ánh kiếm màu trắng trong nháy mắt đâm về phía Trương Hạ.
Một kích này bởi vì đã bị áp chế nên sức mạnh gia trì cũng không được mấy.
Nhưng bí pháp của Vương Thành rất mạnh, kiếm pháp cũng rất tinh diệu.
Một kích này chí ít cũng có sức mạnh sáu nghìn đỉnh, cũng coi như tương đối khá.
Có điều Trương Hạ còn mạnh hơn!
"Keng."
Trương Hạ rút đao, một luồng đao quang hoa mỹ phá vỡ hư không.
Nhanh chuẩn hung ác.
Mà lại bạo phát ra sức mạnh trên tám nghìn đỉnh.
"Bùm."
Một đao này trong nháy mắt phá tan kiếm quang của Vương Thành, toàn thân hắn như gặp phải trọng kích, bị một đao chặt đứt cánh tay.
Thua.
Chỉ một chiêu mà Vương Thành đã thua.
Đại chiến giữa võ giả cảnh giới Thần Lực, không có nhiều chiêu số hoa mỹ.
"Ngươi thua."
Trương Hạ lạnh lùng lên tiếng.
Vương Thành như người mất hồn, sắc mặt rất khó nhìn.
Hắn còn chưa trải nghiệm thân phận đệ tử hạt giống được một ngày.
Thậm chí cũng còn chưa kịp vui sướng thì đã mất đi thân phận đệ tử hạt giống.
Tại Bắc Vực Thiên Tông, "mưu lợi" chẳng có bất cứ ý nghĩa gì. Hết chương 324.



Bạn cần đăng nhập để bình luận