Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 126. Thần lực kình thiên, dẫm sụp sơn môn! (3)



Chương 126. Thần lực kình thiên, dẫm sụp sơn môn! (3)




Chỉ sau một tích tắc, trong sơn môn rộng lớn của Huyết Sát Môn đã có thể nghe thấy tiếng kêu rên ở khắp nơi.
Trên mặt đất có hơn trăm thi thể, không khí nồng nặc mùi máu tanh.
Bảy vị trưởng lão Luyện Tạng càng không thể chạy thoát được, tất cả đều đã bị Tàm Ti Kiếm giết sạch.
Lục Trường Sinh lục lọi từng cái xác một nhưng cũng không thu hoạch được gì.
Hắn đang định bỏ đi nhưng vừa nhìn thấy cổng sơn môn rộng lớn, hắn lại như nghĩ ra được điều gì đó.
"Dù sao thì Huyết Sát Môn cũng là một môn phái truyền thừa hai, ba trăm năm rồi. Hẳn là trong môn phái cũng sẽ thu gom được không ít võ công và vũ kỹ đâu."
"Dạo này không có vũ kỹ để luyện tập nên điểm ngộ tính mà ta có được đã ít lại càng ít hơn."
"Hy vọng là với gốc gác hai, ba trăm năm của Huyết Sát Môn, bọn chúng sẽ không làm ta thất vọng."
Lục Trường Sinh tiện tay túm lấy một đệ tử bị thương, hỏi: "Huyết Sát Môn các ngươi để võ công thu gom được ở đâu? Đưa ta đi tới đó."
"Đại hiệp, xin mời đi lối này."
Tên đệ tử này không dám từ chối, hắn dẫn Lục Trường Sinh đi thẳng tới Võ các.
Trong Võ các là những giá sách rất lớn, rực rỡ muôn màu.
Lục Trường Sinh lười tìm từng giá sách một nên quăng hết các loại vũ kỹ vào một cái bao lớn.
Sau đó, hắn còn tìm được cả một bí pháp của cảnh giới Thần Lực.
Đây cũng là bí pháp cảnh giới Thần Lực duy nhất trong Huyết Sát Môn.
"Bí pháp Huyết Tinh? Có thể luyện hóa một loại kỳ trân bí bảo tên là Huyết Tinh, nhờ đó mà tăng thêm mười đỉnh sức mạnh."
Lục Trường Sinh nhớ tới Yến Kiếm Sinh.
Đối phương cũng có sức mạnh hai mươi đỉnh, hẳn là nhờ luyện hóa Huyết Tinh nên mới có được sức mạnh như vậy.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh tóm lấy đệ tử Huyết Sát Môn rồi hỏi: "Ngươi có biết Yến Kiếm Sinh dùng thứ gì để luyện Huyết Tinh không?"
"Huyết Tinh? Đây là bảo vật bí truyền của Huyết Sát Môn chúng ta, nằm trong kho tàng bí mật."
Kho tàng bí mật nằm ngay bên cạnh kho vũ khí, Lục Trường Sinh đi vào và dễ dàng tìm thấy được năm viên Huyết Tinh.
Đương nhiên là bí pháp Huyết Tinh chỉ giúp luyện hóa một viên Huyết Tinh mà thôi, dù có luyện hóa đến viên thứ hai, viên thứ ba cũng là vô dụng.
Đây là gốc gác của một môn phái.
Chỉ cần lên được cảnh giới Thần Lực là có thể luyện hóa Huyết Tinh ngay, từ đó nắm giữ luôn sức mạnh hai mươi đỉnh.
Chẳng qua bây giờ tất cả đều đã mang lại lợi ích cho Lục Trường Sinh, thế nên hắn cũng mang cả năm viên Huyết Tinh đi.
Tiếp đó, Lục Trường Sinh cầm theo bọc đồ, đi tới cửa ngoài đại điện.
Rất nhiều đệ tử Huyết Sát Môn đều đang run sợ nhìn Lục Trường Sinh.
Bọn họ không biết liệu Lục Trường Sinh có đại khai sát giới không.
Lục Trường Sinh chưa từng nghĩ tới việc sẽ giết chết tất cả người của Huyết Sát Môn.
Ngược lại, bây giờ Huyết Sát Môn đã không có võ giả Luyện Tạng nên cũng chẳng còn ra thể thống gì nữa rồi.
Không cần Lục Trường Sinh ra tay, sau ngày hôm nay, phỏng chừng là Huyết Sát Môn sẽ chia năm xẻ bảy, cuối cùng không còn tồn tại nữa.
Lục Trường Sinh nhìn đại điện rộng lớn và hùng vĩ của Huyết Sát Môn.
Đây là biểu tượng của Huyết Sát Môn, nó đã sừng sững suốt hai, ba trăm năm ròng, có thể nói là dấu hiệu nhận biết của Huyết Sát Môn.
Lục Trường Sinh hít sâu một hơi rồi bước từng bước ra ngoài đại điện.
Trong mắt hắn, có một tia sáng xuất hiện. Tiếp đó, Lục Trường Sinh dùng Thần Long Biến làm sức mạnh toàn thân hội tụ vào cánh tay.
Lục Trường Sinh giơ tay lên rồi bất ngờ đập xuống đất một cái.
"Rầm."
Sức mạnh hai mươi sáu đỉnh khủng khiếp mang theo cả chấn động đặc thù đã lập tức khiến cho một cái hố to xuất hiện dưới đất.
Cùng lúc đó, mặt đất cũng rạn nứt, những vết rạn chẳng chịt như mạng nhện nhanh chóng chạy dài tới đại điện.
"Rầm rầm rầm."
Một giây sau, đại điện to lớn và hùng vĩ của Huyết Sát Môn đã bắt đầu rung lắc mãnh liệt rồi ầm ầm sụp đổ.
Các đệ tử Huyết Sát Môn tận mắt chứng kiến cảnh tượng này đều cực kỳ hoảng sợ.
Thần lực!
Đây mới thật sự là thần lực!
Dùng một đòn là đất trời sụp đổ, đại điện to lớn cũng ầm ầm sụp xuống.
Đây là tiêu chí, là tượng trưng của Huyết Sát Môn, nhưng bây giờ nó đã bị Trang Thập Tam dùng thần lực kinh thiên đánh sụp chỉ bằng một quyền.
Sau khi đại điện sụp đổ, các đệ tử Huyết Sát Môn đều cảm thấy thật mờ mịt.
Đại điện sụp đổ như sơn môn đã diệt.
Lục Trường Sinh vui sướng vô cùng.
Dùng sức một người, dẫm sụp sơn môn!
Cảnh giới Thần Lực đúng là không hổ với hai chữ "thần lực"!
"Đi thôi."
Lục Trường Sinh cầm lấy bọc đồ bên cạnh, chỉ sau vài lần nhún người, hắn đã biến mất không thấy tung tích.
Lục Trường Sinh yên lặng về đến Diệu Thủ Viên mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào rồi buông bọc đồ trên lưng xuống.
Tuy rằng hắn vừa mới làm một việc "kinh thiên động địa" ở bên ngoài, thế nhưng chỉ cần vừa về tới Diệu Thủ Viên, hắn đã lập tức thấy lòng mình bình tĩnh lại, giờ đây hắn vẫn là lang trung của Diệu Thủ Viên mà thôi!
Lục Trường Sinh bắt đầu hồi ức lại những chi tiết hay hoặc dở trong trận chiến đấu với Yến Kiếm Sinh vừa rồi.
Thật ra, những cuộc chiến đấu giữa các võ giả cảnh giới Thần Lực như thế này đã không còn giống với cuộc chiến của các võ giả cảnh giới Luyện Thể khi xưa.
Có rất nhiều cách thức chiến đấu của Luyện Thể đã không còn phù hợp với cảnh giới Thần Lực nữa.
Ví dụ như Thuấn Sát thuật chẳng hạn.
Trước đây, Thuấn Sát thuật của Lục Trường Sinh không gặp bất lợi, có thể dùng để chiến đấu vượt cấp, thậm chí là đã từng vượt cấp và giết được không ít võ giả cấp độ Luyện Tạng.
Thế nhưng võ giả cảnh giới Thần Lực lại khác hoàn toàn với võ giả cảnh giới Luyện Thể.
Cơ thể của võ giả cảnh giới Thần Lực đã lột xác hoàn toàn. Thuấn Sát thuật lại là "nhanh, chuẩn, tàn nhẫn", chuyên tấn công vào các vị trí yếu hại của đối thủ. Hết chương 126.



Bạn cần đăng nhập để bình luận