Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1823: Thánh Tông đại chiến, Đại Thánh vẫn lạc! Lục Trường Sinh là người thắng lớn nhất! (3)

Lôi Hỏa Đại Đạo hiển hóa.
Hư không biến thành một khoảng trời rực lửa.
Mơ hồ còn có sấm sét lấp lóe.
Sâu trong sấm sét chính là Vạn Cổ Kiếm Đạo.
Tựa như một thanh Thần Kiếm treo giữa sấm sét.
Hai loại sức mạnh đại đạo trực tiếp đối cứng với trưởng lão có ba loại đại đạo của Cửu Nguyên Thánh Tông.
“Bùm.”
Sức mạnh đại đạo hung hăng va chạm với nhau.
Lôi Hỏa Đại Đạo của Lục Trường Sinh không phải quá mạnh nhưng chắc chắn không hề yếu.
Riêng Vạn Cổ Kiếm Đạo lại càng mạnh.
Thế nhưng khác không biết không phải đại đạo của Lục Trường Sinh mà là Hư giới của hắn quá mạnh.
Hai loại đại đạo của hắn kỳ thực đều do Hư giới mô phỏng ra.
Giờ hắn và ba loại đại đạo của đối thủ va chạm, thật ra chính là Hư giới va chạm với đại đạo của đối phương.
Hư giới dựng lại rất nhiều đại đạo thế nên uy lực từ lâu đã kinh thiên động địa, dù đối mặt với Đại Thánh cũng có thể vượt cấp chiến đấu như thường.
Giờ Lục Trường Sinh cũng đang chiến đấu vượt cấp.
Hắn không dám coi thường đối thủ, dù sao đây cũng là vượt cấp chiến đấu, bởi vậy hắn trực tiếp vận dụng toàn bộ sức mạnh của Hư giới, hung hăng đánh về phía ba loại đại đạo đối diện.
Nhưng chỉ vừa va chạm lại khiến đối phương như thể đụng phải đòn tấn công cực kỳ nghiêm trọng.
Uy thế từ ba loại đại đạo của đối phương khủng bố nhường nào?
Thế nhưng dưới sự va chạm của Lục Trường Sinh, ba loại đại đạo đột nhiên rung động dữ dội, sau đó sinh ra vô số vết rạn.
Cứ như thể chỉ một giây sau sẽ vỡ nát.
Cảnh này khiến tam đạo Đại Thánh không khỏi sợ hãi.
Rõ ràng Lục Trường Sinh chỉ có hai loại đại đạo, thế nhưng sao hắn lại mạnh tới vậy?
Đây chính là va chạm thuần túy giữa các loại sức mạnh đại đạo.
Mạnh chính là mạnh.
Yếu chính là yếu.
Không hề có khả năng toan tính.
Hai loại đại đạo của Lục Trường Sinh suýt nữa đã đập vỡ ba loại đại đạo của đối phương.
Vậy thì chỉ có một khả năng.
Chính là thực lực của Lục Trường Sinh rất mạnh.
Lấy tu vi nhị đạo Đại Thánh cũng có thể nghịch phạt tam đạo Đại Thánh.
Sự thật cũng đúng là như thế.
Một kích không thể đánh tan ba loại đại đạo.
Nhưng Lục Trường Sinh lại bắt đầu va chạm lần thứ hai.
Sau đó là lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm…
“Răng rắc.”
Cuối cùng sau chín lần va chạm, ba loại đại đạo không chống đỡ được nữa, ầm vang sụp đổ.
“Á…”
Sau khi đại đạo sụp đổ, nhục thân của tên tam đạo Đại Thánh này cũng bị Hư giới của Lục Trường Sinh trực tiếp đánh tan, cứ thế biến thành bột mịn.
Lần này Lục Trường Sinh còn thu hoạch được nhiều hơn.
Vậy mà hắn thu được những bảy tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Điều này chứng tỏ tên tam đạo Đại Thánh này cũng từng là thiên kiêu, thậm chí còn giết chết không ít thiên kiêu nên mới thu được nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực như vậy.
Chuyện này cũng rất bình thường.
Chỉ riêng việc có thể ngưng tụ ra ba loại đại đạo cũng chẳng dễ dàng rồi.
Chắc chắn phải là thiên kiêu!
Còn những vị cao giai Đại Thánh kia.
Hẳn ai nấy đều là vô thượng thiên kiêu.
Trong lòng Lục Trường Sinh cực kỳ mừng rỡ.
Lần này hắn tới đúng nơi cần tới rồi.
Mới chém giết hai tên Đại Thánh đã thu được nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực như vậy.
Thế nhưng việc Lục Trường Sinh liên tiếp chém giết nhị đạo Đại Thánh và tam đạo Đại Thánh lại đẩy bản thân hắn lên đầu sóng ngọn gió.
Rất nhiều Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông đều đang nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Thậm chí đã có tứ đạo Đại Thánh và cả ngũ đạo Đại Thánh cũng có ý đồ động thủ với Lục Trường Sinh.
Thế nhưng giờ bọn hắn đều có đối thủ, còn bị đối thủ gắt gao quấn lấy nên không rảnh tay đối phó với Lục Trường Sinh.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới chuyện bọn hắn âm thầm truyền âm cho nhau.
“Rốt cuộc tu sĩ liên tiếp chém giết nhị đạo Đại Thánh và tam đạo Đại Thánh kia là ai? Sao trước giờ không hề nghe nói Ngộ Đạo Thánh Tông lại có nhân vật lợi hại như vậy?”
“Người này chỉ có hai loại đại đạo nhưng lại có thể nghịch phạt cả tam đạo Đại Thánh, chắc chắn hắn là vô thượng thiên kiêu! Nếu cứ để hắn tiếp tục trưởng thành, ngày sau rất có thể hắn sẽ trở thành cao giai Đại Thánh!”
“Người này hình như là khách khanh trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông, tên là Lục Trường Sinh, danh xưng Trường Sinh Đại Thánh. Nghe nói xuất thân từ thành Thiên Dự, trước đó chúng ta cũng chưa từng để ý tới hắn, dù sao chỉ là nhị đạo Đại Thánh thôi, ai ngờ thực lực của hắn lại mạnh tới vậy? Chẳng trách Ngộ Đạo Thánh Tông phải mời hắn làm khách khanh trưởng lão, trước mắt hắn chính là khách khanh trưởng lão duy nhất của Ngộ Đạo Thánh Tông đấy.”
“Không thể để hắn cứ ngang nhiên đối phó với nhị đạo Đại Thánh và tam đạo Đại Thánh của chúng ta thế được. Phải nghĩ cách thoát khỏi đối thủ, ít nhất là tứ đạo Đại Thánh, thậm chí phải là ngũ đạo Đại Thánh ra tay!”
“Nhưng lúc này cao giai Đại Thánh đều bị kiềm chân, tứ đạo Đại Thánh và ngũ đạo Đại Thánh cũng không khác gì, chúng ta đều bị theo sát thế này thì không thể làm gì đối phương được.”
“Không làm gì được thì liên thủ với nhau. Mấy vị tam đạo Đại Thánh liên thủ chẳng lẽ lại không chém giết được một tên nhị đạo Đại Thánh à?”
Người của Cửu Nguyên Thánh Tông hiểu tiềm lực của rõ Lục Trường Sinh lớn thế nào.
Bọn hắn cũng biết có nhân vật như Lục Trường Sinh xuất hiện thì trận chiến này Cửu Nguyên Thánh Tông sẽ gặp uy hiếp rất lớn.
Dù sao số lượng Đại Thánh của đôi bên không chênh lệch là mấy.
Giờ Lục Trường Sinh lại liên tục chém giết nhị đạo và tam đạo Đại Thánh.
Như vậy số lượng Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông sẽ giảm bớt.
Đến lúc đó thế yếu nhỏ bé sẽ bị mở rộng gấp nhiều lần, dẫn đến toàn bộ thế cục đại chiến cũng biến động.
Thế nhưng người của Cửu Nguyên Thánh Tông cũng không dễ gì ra tay.
Lục Trường Sinh không động thủ nữa.
Ngược lại hắn còn rút về sau.
Nghỉ ngơi một chút rồi tính tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận