Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 178. Học từ tự nhiên, bước vào cánh cửa tu luyện ý cảnh! (3)



Chương 178. Học từ tự nhiên, bước vào cánh cửa tu luyện ý cảnh! (3)




Trên thuyền hải tặc lập tức có rất nhiều mũi tên bay về phía Lục Trường Sinh.
Thế nhưng tất cả đều bị bức tường khí huyết của Lục Trường Sinh ngăn chặn.
“Bộp”.
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng hạ xuống thuyền hải tặc.
Thấy cảnh ấy đám người Tác Phỉ và Vân Hải Đường đều ngẩn ra.
“Đao tiên sinh định một mình đánh lui đám hải tặc kia ư?”
Tác Phỉ trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm con thuyền hải tặc đằng xa.
Lúc này, trên thuyền hải tặc, Lục Trường Sinh đã bị rất nhiều hải tặc vây kín.
Có điều hắn cũng không có hứng chơi trò giết chóc với đám hải tặc này.
Bởi vì không cần thiết.
Giữa biển rộng mênh mông, muốn đánh lui hải tặc còn có một cách trực tiếp nhất, cũng là cách hữu hiệu nhất.
Chính là đánh chìm thuyền của chúng!
Thuyền hải tặc vô cùng cứng rắn, có thể rong ruổi khắp đại dương thì đương nhiên chất gỗ tạo lên thuyền cũng rất cứng cỏi.
Hơn nữa nếu chỉ là những vết nứt nhỏ thì hải tặc có thể nhanh chóng vá lại, thế nên rất khó có thể đánh chìm thuyền của chúng.
Nhưng Lục Trường Sinh không định tạo ra vài vết nứt nhỏ.
Toàn thân Lục Trường Sinh được bao phủ bởi một lớp tường khí huyết, vậy nên hắn chẳng buồn bận tâm tới đám hải tặc lúc nhúc xung quanh.
Sau đó Lục Trường Sinh nện thẳng một quyền lên boong thuyền.
“Rầm”.
Một tiếng vang lớn truyền ra.
Một quyền này Lục Trường Sinh đã thi triển Thần Long tam biến, sức mạnh nháy mắt đạt tới một trăm tám mươi đỉnh!
Hắn còn thi triển “chấn kình”, khiến sức mạnh của quyền này xuyên qua boong thuyền, kéo dài tới đáy thuyền bên dưới.
“Răng rắc”.
Đáy thuyền nháy mắt nổ tung, bên dưới xuất hiện một lỗ thủng rất lớn.
Nước biển nhanh chóng tràn vào trong.
“Gì thế này?”
“Đáy thuyền thủng rồi, thuyền sắp chìm.”
“Chạy mau đi...”
Đám hải tặc hốt hoảng, ánh mắt nhìn Lục Trường Sinh càng thêm phần kinh hãi.
Một quyền đánh thủng đáy thuyền?
Là hạng người gì mới có thể dùng một quyền đánh thủng cả đáy một chiếc thuyền lớn như thế?
Lục Trường Sinh đánh thủng thuyền hải tặc xong thì không bận tâm tới đám hải tặc kia nữa.
Hắn lại nhanh chóng nhảy lên bốn con thuyền hải tặc còn lại, dùng cách thức y hệt như vừa rồi để giải quyết.
Trong thời gian một khắc ngắn ngủi, Lục Trường Sinh lại quay về thuyền lớn của thương hội Viễn Dương.
“Thuyền trưởng, cắt đứt móc câu để đám hải tặc kia làm mồi cho cá hết đi.”
Lục Trường Sinh bình thản nói.
Mọi người nhìn năm con thuyền hải tặc đằng xa, trong lòng ai nấy đều không khỏi rung động.
Đây chính là năm con thuyền hải tặc đấy.
Thế mà lại bị một mình “Đao Thập Nhị” diệt sạch.
Hơn một nghìn hải tặc đều vùi thây giữa biển.
Nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Lục Trường Sinh đều mang theo một kia kính ý.
Đặc biệt là Long Sa, hắn đang run bần bật, chỉ hận không thể vùi đầu vào đũng quần để “Đao Thập Nhị” không nhìn thấy mình.
Một mình mà có thể diệt cả năm thuyền hải tặc, tàn nhẫn tới mức khiến hơn một nghìn hải tặc vùi thây giữa biển, thế mà khi trước hắn còn dám mạo phạm đối phương, thậm chí còn muốn tìm cơ hội “dạy” cho đối phương một bài học.
Chẳng phải là ngại mình sống quá lâu rồi ư?
“Cảnh giới Thần Lực...”
Vân Hải Đường nhìn Lục Trường Sinh, trong mắt dường như hiện lên một tia sáng kỳ dị.
Chỉ có cường giả cảnh giới Thần Lực mới có sức mạnh khủng khiếp như thế, cũng chỉ có cường giả cảnh giới Thần Lực mới có thể “lật tung” cả năm con thuyền lớn của hải tặc như thế.
Rõ ràng là Vân Hải Đường đã đoán ra việc “Đao Thập Nhị” chính là một cường giả cảnh giới Thần Lực!
Giữa mặt biển rộng lớn vô ngần, một con thuyền lớn đang chậm rãi tới gần Hỏa Long quốc.
Từ xa đã có thể trông thấy rất nhiều hòn đảo nhỏ.
Những đảo nhỏ này san sát liền kề, nhìn qua cũng thấy có khoảng trăm hòn đảo.
“Ầm ầm”.
Lục Trường Sinh từ trong biển nhảy phắt lên tới boong thuyền.
Sau đó trên người hắn được một tầng khí huyết bao trùm, nháy mắt hong khô quần áo.
Đây là cách “luyện công” của Lục Trường Sinh trong khoảng thời gian này.
Mỗi ngày hắn đều sẽ nhảy xuống biển, một bên dính vào thân thuyền, một bên cảm ngộ “Hải Lãng Ý Cảnh” giữa lòng biển rộng.
Trong lúc đó cũng có mấy lần gặp được sóng lớn.
Hiệu quả cũng không tệ lắm, chỉ sau mấy ngày ngắn ngủi tiến độ tu luyện Hải Lãng Ý Cảnh của Lục Trường Sinh đã lên tới 5%.
Có điều cũng chỉ dừng lại ở đó.
Càng về sau, dù có gặp được sóng lớn tới mấy thì dường như hiệu quả cảm ngộ cũng ngày một yếu đi.
Hiệu quả so với khi “ngộ đạo” quả thực kém xa.
Vân Hải Đường bên cạnh dù đã nhiều lần thấy “Đao Thập Nhị” luyện công nhưng vẫn cảm thấy rất kinh hãi như thường.
“Võ công của Đao huynh đúng là kỳ lạ, không ngờ lại cần phải nhảy xuống biển luyện công. Võ công như thế sợ rằng ngoài Đao huynh ra cũng không có mấy ai dám luyện.”
Vân Hải Đường tỏ vẻ bình tĩnh nói.
Lục Trường Sinh không đáp, ngược lại hắn nhìn về những hòn đảo nhỏ san sát trước mặt.
“Đằng trước là Hỏa Long quốc phải không? Xem ra mấy canh giờ nữa là có thể cập bờ rồi.”
Trong mắt Lục Trường Sinh cũng ánh vẻ tò mò.
Dù sao thì đây là lần đầu tiên hắn tới Hỏa Long quốc.
Những hòn đảo nhỏ san sát như tựa như đang “bảo vệ” cho một hòn đảo lớn nằm chính giữa.
Hòn đảo lớn nhất đương nhiên chính là Hỏa Long quốc.
Thuyền lớn rất nhanh đã tới bến tàu.
Tác Phỉ cũng ra khỏi khoang thuyền, thậm chí còn vừa đi vừa ngáp.
“Cuối cùng cũng tới Hỏa Long quốc rồi. Mùa này Hỏa Long quốc ngoài hương liệu ra thì còn có rất nhiều loại hoa quả. Đao tiên sinh, ngươi muốn cùng chúng ta đi dạo một vòng không?”
Tác Phỉ mời Đao Thập Nhị.
Xung quanh có rất nhiều người cũng ra khỏi khoang thuyền, chỉ không thấy Long Sa đâu.
Hắn vẫn trốn trong khoang thuyền, không dám ló mặt ra, sợ Đao Thập Nhị nhìn mình sẽ thấy “chướng mắt”.
Rõ ràng là Long Sa cực kỳ sợ Đao Thập Nhị.
“Tiểu thư Tác Phỉ, ta sẽ không đi với mọi người.”
“Ta định rời thuyền một mình đi dạo. Lúc nào các ngươi khởi hành quay về thành Trạm Hải thế?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Chuyến này hắn chỉ tiện đường tới Hỏa Long quốc thôi, mục đích chính vẫn là đi nhờ thuyền của thương hội Viễn Dương để quay lại thành Trạm Hải. Hết chương 178.



Bạn cần đăng nhập để bình luận