Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1851: Lục Trường Sinh hiện uy ở thành Song Nguyệt, lật tay diệt tứ thánh! (3)

Mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu.
Hơn nữa, đây chỉ là bắt đầu.
Ngay sau đó, luồng thứ hai, luồng thứ ba, luồng thứ tư, luồng thứ năm…
Trên cơ bản trừ lão tổ Lý gia là Đại Thánh nhị đạo, ba Đại Thánh còn lại đều chỉ là Đại Thánh nhất đạo thôi.
Nhưng hiện tại, bốn Đại Thánh tổng cộng năm đại đạo cứng đối cứng với ba đại đạo của Lục Trường Sinh.
Lại giống như trứng chim đụng tảng đá, trong khoảnh khắc đã vỡ nát.
Trong nhất thời, trong lòng rất nhiều người “Lộp bộp” một chút.
Đại đạo vỡ vụn, vậy chỉ có một kết cục.
Ngã xuống!
Bốn Đại Thánh chỉ một hiệp, va chạm giữa lực đại đạo, đại đạo của bốn Đại Thánh nháy mắt vỡ vụn.
Bốn Đại Thánh lại kêu thảm thiết liên tục.
Sau đó thân xác đã bị đại đạo của Lục Trường Sinh nghiền thành bột mịn.
Đã chết!
Bốn Đại Thánh cứ như vậy ở trước mắt bao người, không có cả một tia lực ngăn cản, hoàn toàn ngã xuống.
Yên tĩnh!
Cả Lý gia đều im lặng.
Rất nhiều người thậm chí còn há to miệng.
Nhưng không có chút âm thanh.
Hơn nữa người của Lý gia lại đầy vẻ hoảng sợ.
Xong rồi.
Lão tổ Lý gia đã chết.
Thậm chí Đại Thánh Lý gia cũng đã chết.
Từ nay về sau Lý gia đã không còn Đại Thánh.
Về sau hoàn toàn xong rồi.
Không, không phải sau này.
Lý gia đã không có sau này.
Chỉ sợ từ sau hôm nay, thành Song Nguyệt đã hoàn toàn không còn Lý gia.
Như Lục gia lúc trước.
Hoàn toàn bị hủy diệt, chém tận giết tuyệt!
“A…”
“Tha mạng, tiền bối tha mạng.”
“Việc của Lục gia một ngàn tám trăm năm trước không liên quan tới bọn ta, lúc ấy ta còn chưa sinh ra…”
“Còn có bọn ta chỉ là tân khách, không quan hệ với Lý gia, mong tiền bối đừng lạm sát kẻ vô tội…”
Trong nhất thời, mọi người đều cầu xin tha thứ.
Bốn Đại Thánh đều đã chết, bọn họ còn có thể như thế nào?
Lục Trường Sinh lẳng lặng nhìn mọi người phía dưới.
Nơi này có rất nhiều Chuẩn Thánh.
Nhưng mà lại càng nhiều người dưới Chuẩn Thánh.
Tuy rằng mục đích của hắn là bắt đi một đám Chuẩn Thánh.
Nhưng mà nếu chỉ bắt đi một đám Chuẩn Thánh mà những người khác bình yên vô sự.
Vậy khẳng định sẽ khiến cho người khác hoài nghi.
Chỉ có “Diệt” tất cả mọi người, mới có thể làm cho người ta tin rằng hậu duệ Lục gia đến báo thù.
Đề cập đến báo thù, vậy không sao rồi.
Không có ai điều tra.
Dù sao ở trong Ám Vực này thật sự rất thường gặp.
Trước đó Lục Trường Sinh cũng đã làm tốt chuẩn bị.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh không do dự bao lâu, trong lòng hắn đã hạ quyết tâm.
Theo kế hoạch làm việc!
“Các ngươi có thể đến Lý gia, tuy không phải người của Lý gia cũng là nối giáo cho giặc, đáng diệt!”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời.
Lập tức hắn ngưng tụ ra một bàn tay khổng lồ bao phủ cả Lý gia.
“Ầm.”
Bàn tay khổng lồ xuống, trực tiếp san phẳng cả Lý gia.
Cho dù là Thánh cảnh cũng bị Lục Trường Sinh đập một cái thành bột mịn.
Tất cả mọi người đã chết.
Chỉ có Chuẩn Thánh, khi bị Lục Trường Sinh đập xuống, trực tiếp giam cầm trong tháp Hắc Quang.
Nhưng mà không ai biết.
Đều cho rằng những Chuẩn Thánh đó giống như Lý gia, hoàn toàn biến thành tro tàn.
“Đi.”
Lúc này Lục Trường Sinh chuẩn bị rời đi.
“Hửm?”
Bỗng nhiên, ánh mắt Lục Trường Sinh chợt nhìn về phía xa xa hơi ngưng đọng.
Dường như hắn cảm ứng được cái gì.
Đó là phương hướng thành Song Nguyệt.
Nhưng mà cũng chỉ như vậy.
Phương hướng thành Song Nguyệt luôn không có động tĩnh gì.
Lục Trường Sinh mỉm cười, dường như hiểu được cái gì.
Trực tiếp hóa thành một luồng lưu quang, biến mất ở phía chân trời.
Sau khi Lục Trường Sinh biến mất một khoảng thời gian rất dài, một bóng dáng mới từ thành Song Nguyệt đi tới sơn trang Lý gia.
“Lý gia xong rồi…”
Bóng người thấp giọng thì thào.
Nếu có người của thành Song Nguyệt nhìn thấy bóng người này, nhất định sẽ chấn động.
Bởi vì, đây là Đại Thánh của Song Nguyệt, người sáng tạo ra thành Song Nguyệt, một Đại Thánh tứ đạo lớn mạnh!
Nhưng vừa nãy, Đại Thánh của Song Nguyệt rõ ràng cảm ứng được dị thường của Lý gia, nhưng hắn không đến xem xét.
Thậm chí hắn cũng nhìn thấy Lục Trường Sinh nghênh ngang rời đi nhưng không ó xuất hiện.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn không nắm chắc.
Sau khi nhận thấy Lục Trường Sinh, Đại Thánh của Song Nguyệt phát hiện trên người Lục Trường Sinh lờ mờ có một tia uy hiếp.
Đại Thánh của Song Nguyệt cực kỳ cẩn thận.
Trên người Lục Trường Sinh có gì đó uy hiếp hắn hoặc là thủ đoạn nào đó.
Hắn đương nhiên sẽ không mạo hiểm.
Huống chi, Lý gia cũng không có quan hệ gì với Đại Thánh của Song Nguyệt.
Diệt cũng diệt rồi, không đáng để nhắc tới.
Nếu hắn ra mặt vì Lý gia, đại chiến với một cường giả thần bí, vậy căn bản không có khả năng.
Đại Thánh của Song Nguyệt tu hành đến nay, trở thành Đại Thánh tứ đạo.
Dựa vào là chính là một phần cẩn thận này!
Vài ngày sau, Lục Trường Sinh đã về tới dãy núi Vân Mộng.
Hắn hồi tưởng chuyện ở thành Song Nguyệt trước đó.
Lúc rời đi cảm ứng được một luồng khí tức mịt mờ.
Đó hẳn là là Đại Thánh của Song Nguyệt, một Đại Thánh tứ đạo!
Nhưng mà, Đại Thánh của Song Nguyệt không muốn nhúng tay vào việc của Lý gia, thả Lục Trường Sinh rời đi, vậy Lục Trường Sinh đương nhiên cũng sẽ không tự tìm phiền phức.
Sau khi trở lại dãy núi Vân Mộng, Lục Trường Sinh đi thẳng đến thông đạo không gian.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh tìm được thông đạo không gian.
Thông đạo không gian này giống như trước đây, không có gì khác, đã hoàn toàn củng cố.
“Vù.”
Bóng dáng Lục Trường Sinh trực tiếp chợt lóe, xuyên qua trong Hỗn Độn.
Ngoià Hỗn Độn, Thanh Trì lão tổ vậy mà cũng ở đây.
“Ngươi đã trở lại rồi.”
“Một chuyến này hành động như thế nào?”
Thanh Trì lão tổ cười hỏi.
“Lão tổ, may mắn không làm nhục mệnh, Lục mỗ đã bắt một vài Chuẩn Thánh Ám Vực trở về.”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, nhất thời tháp Hắc Quang hiển hóa ra.
Hơn nữa Lục Trường Sinh hiển hóa ra một không gian trong tháp Hắc Quang.
Trong không gian rõ ràng có một đám tu sĩ Ám Vực đều bị trấn áp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận