Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1828: Hư giới ba lần diễn hóa! Sau nghìn năm cuối cùng liên minh Hỗn Độn cũng gửi tin! (3)

Ví dụ như vẫn còn 33 tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực cần luyện hóa.
Rồi ví dụ như hắn còn có thể mô phỏng loại đại đạo thứ ba, từ đó trở thành “tam đạo Đại Thánh” của Ám Vực.
Nhưng lúc này cảm ngộ loại đại đạo thứ ba có phải quá nhanh rồi không?
Lục Trường Sinh vẫn có vài điều lo nghĩ.
Thế nhưng có ngọc đại đạo thì khác.
Dù có “đột phá” nhanh hơn một chút cũng có thể quy trách nhiệm cho tác dụng của ngọc đại đạo.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh bèn ra khỏi động phủ, đi tìm Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã gặp được Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Nhìn thấy Lục Trường Sinh, Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông vừa cười vừa nói: “Lục trưởng lão, ngươi bế quan suốt năm trăm năm, đúng là bất ngờ, chắc hẳn thu hoạch cũng khá phải không?”
Có thể bế quan suốt 500 năm, chắc chắn đã có thu hoạch rất lớn.
“May mắn có chút thu hoạch.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông khẽ gật đầu.
Có lẽ Lục Trường Sinh không lâu nữa có thể cảm ngộ loại đại đạo thứ ba.
Nghĩ tới đây hắn cũng không do dự nữa, trực tiếp lấy ra ngọc đại đạo rồi nói: “Lục trưởng lão, lần trước đại chiến với Cửu Nguyên Thánh Tông, ngươi làm ra cống hiến to lớn. Viên ngọc đại đạo này có thể trợ giúp Lục trưởng lão nhanh chóng cảm ngộ đại đạo, được chư vị trưởng lão nhất trí tán thành, tông môn sẽ giao viên ngọc đại đạo này cho Lục trưởng lão!”
Thấy Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông thận trọng như thế.
Lục Trường Sinh biết, viên ngọc đại đạo này thật sự không hề đơn giản.
“Đa tạ Tông chủ!”
Lục Trường Sinh nhận lấy ngọc đại đạo.
“Lục trưởng lão, tại Ngộ Đạo Thánh Tông dù ngươi chỉ là khách khanh trưởng lão, nhưng thật ra cũng không có gì khác với trưởng lão chân chính.”
Lục Trường Sinh hiểu rõ ý của Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Đây là đang muốn lôi kéo hắn.
Kỳ thực có ai lôi kéo mình Lục Trường Sinh cũng không thấy bất ngờ.
Hắn cũng không hề bài xích việc này.
Chỉ cần đối đãi chân thành là đủ.
Rõ ràng hành động của Ngộ Đạo Thánh Tông hiện giờ chính là biểu hiện của việc muốn đối đãi chân thành với hắn.
Ngay cả ngọc đại đạo cũng đưa cho hắn rồi.
Phải nói là tràn đầy thành ý.
Dù sao tới cả trưởng lão chân chính cũng không thu hoạch được ngọc đại đạo.
Chỉ có mình Lục Trường Sinh thu được ngọc đại đạo.
“Lục mỗ tạ ơn Tông chủ.”
Lục Trường Sinh nói xong thì cáo từ rời đi.
Sau khi quay về động phủ, Lục Trường Sinh lấy ngọc đại đạo ra xem.
Hắn nắm ngọc đại đạo trong tay.
Sau đó đưa ý thức dung nhập vào trong ngọc đại đạo.
Quả nhiên, Lục Trường Sinh loáng thoáng cảm nhận được giữa thiên địa có từng luồng sức mạnh thần kỳ.
Gần như tràn đầy toàn bộ hư không.
Thậm chí có ở khắp mọi nơi.
“Đây là… đại đạo?”
“Hoặc phải nói là bản nguyên?”
Trong lòng Lục Trường Sinh cực kỳ chấn động.
Bản nguyên!
Đó là bản nguyên Ám Vực!
Mà đại đạo chỉ là một phương thức thể hiện ra ngoài của sức mạnh bản nguyên Ám Vực thôi.
Thế nhưng ngọc đại đạo cũng chỉ có thể khắc sâu cảm giác hơn.
Nếu muốn trực tiếp cướp đoạt bản nguyên Ám Vực ư?
Không có khả năng.
Tạm thời Lục Trường Sinh không làm được việc đó.
Đừng nói hiện giờ hắn không làm được.
Dù ngày sau tu vi có sánh ngang cao giai Đại Thánh, hắn cũng không làm được.
“Phù…”
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Viên ngọc đại đạo này nằm trong tay hắn có vẻ như không tạo thành tác dụng lớn như vậy. Thế nhưng cũng phải hoàn toàn không có tác dụng gì hết.
Trên bia đại đạo có rất nhiều vết tích đại đạo, bởi vì thời gian quá cổ xưa nên đã trôi mất rất nhiều sức mạnh.
Muốn cảm ngộ cũng cực kỳ khó khăn.
Dù Lục Trường Sinh có muốn mô phỏng lại cũng phải hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực.
Nhưng giờ thì khác.
Lục Trường Sinh có ngọc đại đạo, có thể tăng cường khả năng cảm ngộ đại đạo.
Dù những vết tích đại đạo kia có trôi mất rất nhiều sức mạnh do thời gian quá lâu thì hẳn là Lục Trường Sinh cũng có thể cảm ngộ như cũ.
Như vậy ngọc đại đạo cũng có tác dụng rất lớn.
“Vẫn còn ba mươi ba tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực chưa luyện hóa.”
“Còn có loại đại đạo thứ ba cần ‘mô phỏng’ lại, sau đó tấn thăng thành tam đạo Đại Thánh.”
Lục Trường Sinh suy nghĩ vô cùng rõ ràng.
Hắn nghĩ một lát, chuyện “tấn thăng” thành tam đạo Đại Thánh hẳn phải chậm trễ một chút.
Dù sao hắn tấn thăng tam đạo Đại Thánh thực ra chỉ là làm cho người ngoài xem thôi.
Chỉ là làm ra vẻ thôi.
Hắn vừa thu hoạch được ngọc đại đạo, ngay sau đó lại lĩnh ngộ loại đại đạo thứ ba thì có vẻ không ổn lắm.
Vẫn nên chậm lại một chút.
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu luyện hóa sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Trong nháy mắt đã qua ba mươi ba tháng.
Gần ba năm, Lục Trường Sinh đã luyện hóa tất cả sức mạnh bản nguyên Ám Vực trong tay.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình hiện tại.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 33% (Ba lần)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 76% (Sơ thành)
Trên bảng thuộc tính, Lục Trường Sinh giờ đã trở thành tồn tại cường đại sánh ngang với tam đạo Đại Thánh.
Thậm chí nếu bàn về chiến lực, chỉ sợ Lục Trường Sinh có thể chém ngược cả tứ đạo Đại Thánh!
Đến lúc này thực lực của Lục Trường Sinh đã vượt qua cả tử thể của tháp Hắc Quang.
Hiện giờ về phương diện chiến lực tháp Hắc Quang đã không thể trợ giúp gì cho Lục Trường Sinh nữa rồi.
Tháp Hắc Quang chỉ còn mỗi tác dụng xuyên qua không gian.
Điểm này vẫn cực kỳ quan trọng.
“Tiếp theo phải mô phỏng ra loại đại đạo thứ ba, từ đó ‘tấn thăng’ thành tam đạo Đại Thánh, để cho toàn bộ Ngộ Đạo Thánh Tông đều biết!”
Lục Trường Sinh thấy gần ba năm đã qua.
Hắn có ngọc đại đạo trong tay.
Hơn nữa lúc trước hắn đã bế quan suốt 500 năm.
Lúc này mô phỏng ra loại đại đạo thứ ba hẳn sẽ không quá đột ngột.
Thế nhưng ngay khi Lục Trường Sinh đang chuẩn bị mô phỏng ra loại đại đạo thứ ba.
Đột nhiên trên thân Lục Trường Sinh hơi chấn động.
Nhưng có vẻ không phải do đá truyền tin.
Mà là thẻ bài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận