Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 279. Sau bốn năm khổ luyện, cuối cùng cũng lên tới cấp độ Thiên Đỉnh! (2)



Chương 279. Sau bốn năm khổ luyện, cuối cùng cũng lên tới cấp độ Thiên Đỉnh! (2)




Tuy chưa tới một vạn tiểu công nhưng thế này cũng đủ với Lục Trường Sinh rồi.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Trong ba ngày ròng rã Lục Trường Sinh đã săn giết một trăm hai mươi bảy võ giả cảnh giới Thần Lực của Bắc Lỗ.
Cộng với ba mươi ba tên bị giết trước đó nữa.
Vừa tròn một trăm sáu mươi võ giả Thần Lực.
Con số này cực kỳ chấn động.
Mỗi ngày đều có thể thấy Lục Trường Sinh xách theo một cái bao lớn.
Trong đó đều là đầu của các võ giả Thần Lực.
Bất cứ người nào thấy cảnh này đều không khỏi rung động.
Dường như trước mặt Đao Thập Nhị, đám người này không phải võ giả cảnh giới Thần Lực nữa mà chỉ là cỏ dại, tiện tay là ngắt xuống được.
“Hai vại hai nghìn tiểu công.”
“Đổi cho ta hai viên đan dược cảnh giới Thần Lực khác nhau.”
Lục Trường Sinh đổi luôn lấy hai viên đan dược cảnh giới Thần Lực.
Hiện giờ thân thể hắn đã đạt tới tám trăm đỉnh sức mạnh.
Chỉ cần hai viên đan dược nữa là có thể lên tới cấp độ Thiên Đỉnh!
Lục Trường Sinh cầm đan dược rời khỏi Diễn Võ Lâu.
“Xôn xao”.
Đột nhiên phía trước truyền tới tiếng ồn ào.
“Nhìn kìa, đó không phải Tống Vô Tình ư?”
“Tống Vô Tình sao thế? Hình như hắn bị thương rất nặng.”
“Nghe nói Tống Vô Tình gặp Thánh Nguyên Nhất trên chiến trường Bắc Vực, đôi bên đánh một trận ác liệt, sau đó Thánh Nguyên Nhất khiến Tống Vô Tình trọng thương.”
“Haizz, Tống Vô Tình lại thua rồi. Gần một năm nay ngoài lần đầu tiên ra thì gần như mỗi lần Tống Vô Tình đụng độ với Thánh Nguyên Nhất là lại bị đối phương đánh bại. Tuy không bị giết nhưng quả thật Tống Vô Tình không mạnh bằng Thánh Nguyên Nhất.”
Lục Trường Sinh cũng đứng lẫn trong đám người.
Hắn trông thấy Tống Vô Tình.
Tuy nhìn qua trên người Tống Vô Tình chỉ dính ít máu, không có vết thương nặng nào.
Nhưng khả năng khôi phục thân thể của võ giả cảnh giới Thần Lực rất mạnh.
Căn bản sẽ không lưu lại bất cứ vết thương nào.
Tống Vô Tình bị tổn thương về mặt tinh thần nhiều hơn.
Lại bị Thánh Nguyên Nhất đánh bại lần nữa chính là tổn thương nặng nề đối với Tống Vô Tình.
Tống Vô Tình ngẩng đầu, hắn cũng đã nhìn thấy “Đao Thập Nhị” đứng trong đám người vây xem.
Lúc trước Tống Vô Tình còn mạnh miệng muốn Lục Trường Sinh tổ đội cùng hắn, hắn sẽ đảm bảo Lục Trường Sinh được an toàn.
Nhưng giờ hắn lại bị Thánh Nguyên Nhất đánh bại.
Tống Vô Tình nhìn Lục Trường Sinh, chậm rãi mở miệng: “Đao Thập Nhị, đúng là Thánh Nguyên Nhất đang tìm ngươi. Hơn nữa thực lực của hắn lại tăng lên rồi, nếu ngươi gặp hắn hẳn là sẽ dữ nhiều lành ít.”
“Trong khoảng thời gian này ngươi cố gắng đừng tới chiến trường Bắc Vực nữa.”
Nói xong Tống Vô Tình rời đi luôn.
Nhất thời, đám võ giả bên ngoài Diễn Võ Lâu đều gục đầu ủ rũ.
Tới cả Tống Vô Tình cũng thua, thậm chí chưa cần Thiên Tâm ra tay, mới chỉ là Thánh Nguyên Nhất mà Tống Vô Tình đã liên tục bại lui trong tay đối phương rồi.
“Thánh Nguyên Nhất... Nếu gặp hắn thật thì chính tay ta sẽ giết hắn!”
Lục Trường Sinh bình thản đáp.
Không bận tâm đám võ giả khác nghe thấy thế sẽ kinh ngạc ra sao, nói xong hắn cũng quay về tiểu viện của mình.
Trong tiểu viện, Lục Trường Sinh lẳng lặng khoanh chân ngồi xuống.
Vừa rồi ở Diễn Võ Lâu hắn nói vậy không phải chỉ là mạnh miệng mà thôi.
Đúng là hắn muốn giết Thánh Nguyên Nhất thật!
Mấy ngày qua Lục Trường Sinh đã chắc chắn Thiên Tâm sẽ không ra tay.
Không cần biết là nguyên nhân gì, Thiên Tâm không ra tay thì Lục Trường Sinh cũng không có cách để giết được đối phương.
Thế nhưng điều này không có nghĩa là Lục Trường Sinh không có cách đối phó với Thiên Tâm.
Đương nhiên là hắn vẫn có cách khác.
Nếu hắn giết Thánh Nguyên Nhất.
Hắn không tin Thiên Tâm lại ngồi im được.
Nhưng nếu muốn giết Thánh Nguyên Nhất thì thực lực như hiện giờ còn chưa đủ.
Nhất định phải đạt tới cấp độ Thiên Đỉnh!
Ít nhất về mặt tu vi không thể kém hơn Thánh Nguyên Nhất được.
Cũng vừa hay Lục Trường Sinh đã có được hai viên đan dược cảnh giới Thần Lực, đủ để giúp hắn tăng lên cấp độ Thiên Đỉnh!
Lục Trường Sinh cũng không dây dưa nữa.
Hắn trực tiếp nuốt luôn hai viên đan dược.
Với tố chất thân thể tám trăm đỉnh sức mạnh của hắn hiện giờ có thể thừa nhận cả hai viên đan dược Thần Lực cùng lúc.
“Ầm.”
Khi đan dược vào miệng, thân thể Lục Trường Sinh bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Lần này hắn trực tiếp nuốt hai viên đan dược một lúc.
Thế nên thân thể tăng lên rất nhanh.
Cũng may thân thể Lục Trường Sinh đã đạt tới tám trăm đỉnh sức mạnh, thế nên hắn không hề sợ hãi, cứ để mặc thân thể mạnh mẽ lột xác.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Lục Trường Sinh cảm giác thân thể mình như một cái chai.
Các phương diện của thân thể đều tăng lên, giống như muốn lấp đầy cái chai.
Rốt cuộc cái chai cũng bị rót đầy.
Giây phút khi cái chai đầy, trong đầu Lục Trường Sinh bừng sáng.
Hắn có điều hiểu ra.
Nếu thân thể hắn không có gì ngoài ý muốn thì không có khả năng tăng lên nữa.
Đây là điểm cực hạn rồi!
Mà cực hạn của cảnh giới Thần Lực thật ra chính là cấp độ Thiên Đỉnh!
Giờ phút này Lục Trường Sinh rốt cuộc đã đạt tới cấp độ Thiên Đỉnh, thật sự bước vào đỉnh cao của cảnh giới Thần Lực!
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở bừng mắt.
Thân thể hắn đã đạt tới cực hạn.
Về mặt tu vi cảnh giới, Lục Trường Sinh rốt cuộc cũng đi tới hàng đầu của bảng Thần Lực.
Bất kể là Thiên Tâm, Thánh Nguyên Nhất hay Tống Vô Tình đi nữa.
Thật ra cảnh giới của họ đều là cấp độ Thiên Đỉnh.
Về mặt cảnh giới Lục Trường Sinh đã ngang hàng với ba người đứng đầu bảng Thần Lực.
Nếu tính thời gian thì từ khi Lục Trường Sinh luyện võ tới giờ cũng chỉ mới bốn năm, còn mấy tháng nữa mới được năm năm.
Hơn bốn năm, từ một người bình thường đạt tới đỉnh cao của cảnh giới Thần Lực.
Tốc độ tu hành như vậy quả thực là không tin nổi.
Lục Trường Sinh cảm ngộ thân thể một cách kỹ càng.
Thật ra hắn có thể cảm giác trong thân thể hãy còn một chút dược lực còn sót lại.
Theo lý thuyết thì thân thể vẫn có thể tăng lên nữa.
Thế nhưng hắn vừa thử nghiệm. Hết chương 279.



Bạn cần đăng nhập để bình luận