Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2142: Truyền đạo khắp đại vũ trụ, chưa từng có tiền lệ! Chúa Tể Lục Giới Chủ

Giới hạn cao đến mức khó mà tưởng tượng!
Nhiệt liệt!
Rung động!
Xôn xao!
Theo lời “giảng đạo” của Lục Trường Sinh.
Vô số người cảm thấy chấn động.
Cuối cùng bọn hắn cũng hiểu vì sao Lục Trường Sinh lại có thể mạnh mẽ đến vậy.
Thế giới trong cơ thể hắn sánh ngang với Giới Hải, ai có thể chống lại hắn được?
Ngay cả các vị Chúa Tể cũng vô cùng chấn động.
Bọn hắn hiểu rõ Giới Hải khủng khiếp đến mức nào.
Ngay cả Chúa Tể cũng không thể hoàn toàn phá hủy Giới Hải.
Chủ yếu là vì kích thước của Giới Hải quá lớn.
Dù sức mạnh phân giải của Chúa Tể có thể phân giải vạn vật.
Nhưng kích thước Giới Hải quá lớn, sức mạnh phân giải chưa kịp phân giải hết thì Giới Hải lại “tái sinh” ra sức mạnh mới.
Nếu so về tiêu hao, Chúa Tể cũng không thể đấu lại Giới Hải.
Vì vậy dù sức mạnh của Giới Hải kém hơn Chúa Tể nhưng Chúa Tể lại bất lực trước Giới Hải.
Đây chính là nguyên nhân cốt lõi!
Một khi Lục Trường Sinh tăng cường vị diện Chân giới trong cơ thể mình lên kích thước tương đương với Giới Hải.
Chuyện gì sẽ xảy ra?
Nhị cảnh nghịch chiến tam cảnh?
Dường như đây không phải chỉ là chuyện hoang đường.
Đây là chuyện có thể xảy ra!
Tất nhiên muốn tăng kích thước thế giới trong cơ thể lên ngang bằng với Giới Hải sẽ rất khó.
Nhưng dù sao đó cũng là một hy vọng.
Và là hy vọng có thể thành công.
“Thật tuyệt vời! Thật quá tuyệt vời! Phi Long, ngươi đã nhận được một đệ tử tốt đấy!”
“Phi Long, thế giới trong cơ thể đệ tử Lục Trường Sinh của ngươi hẳn là đã thăng cấp rồi phải không? Không thể tưởng tượng nổi, vậy mà hắn lại bắt chước theo cách của Giới Hải, thực ra trước đây không phải không có người nghĩ đến điều này nhưng hầu như bọn hắn đều thất bại, không ngờ Lục Trường Sinh lại thành công.”
“Theo cách của Lục Trường Sinh, nếu kích thước thế giới trong cơ thể hắn tăng trưởng đến mức ngang bằng với Giới Hải, với thân phận đại năng nhị cảnh, hắn có thể nghịch chiến Chúa Tể tam cảnh, dường như cảnh tượng đó thật sự có thể xảy ra, đến lúc đó có lẽ sẽ chấn động cả đại vũ trụ, không, có lẽ sẽ chấn động cả Thời Không Trường Hà mênh mông mới đúng…”
Vô số người chấn động.
Ai nấy đều mang theo sự mong đợi.
Ngay cả những kẻ không phải Giới Chủ cũng vậy.
Lý niệm này đối với những tu sĩ theo con đường nhục thân hay dung luyện đại đạo thực ra cũng có ích về mặt tư duy.
Nhưng vẫn còn một bước quan trọng nhất.
Có người lên tiếng hỏi: “Lục Giới Chủ, xin hỏi phải làm thế nào để thăng cấp?”
Đúng vậy, đây mới là bước quan trọng nhất.
Ánh mắt của vô số người đều tập trung vào Lục Trường Sinh.
Nói hay đến mấy cũng vô ích.
Chỉ có thăng cấp mới là mấu chốt.
Nếu không thể thăng cấp thì mọi thứ đều không cần bàn nữa.
“Làm thế nào để thăng cấp…”
Lục Trường Sinh khẽ cười.
Hắn đã biết rồi sẽ có người đặt ra câu hỏi này.
Dù sao thì đây mới là trọng tâm!
“Lục mỗ có một phương pháp thăng cấp, bất cứ ai tu hành theo phương pháp này đều sẽ kết nhân quả với Lục mỗ, phải hành lễ đệ tử với Lục mỗ, các ngươi có đồng ý không?”
Giọng nói của Lục Trường Sinh truyền khắp bốn phương.
“Chúng ta nguyện ý, đương nhiên chúng ta nguyện ý.”
“Cảm tạ Lục Giới Chủ đã truyền đạo!”
“Pháp môn khai sáng con đường mới cho Giới Chủ này đáng được tất cả Giới Chủ cảm kích, đáng để chúng ta hành lễ bái sư với Lục Giới Chủ!”
Không ai phản đối.
Ngay cả Chúa Tể cũng vậy.
Chỉ là hành lễ bái sư mà thôi.
Các vị Chúa Tể này cũng không tu hành.
Đối với những đại năng nhị cảnh, cùng cảnh giới tu vi mà phải hành lễ bái sư với Lục Trường Sinh thì có xá gì?
Đây chính là pháp môn có công đức nghìn đời!
Lục Trường Sinh sẽ công khai truyền đạo.
Đây là công đức vô lượng!
Đương nhiên đại vũ trụ không coi trọng công đức.
Nhưng lại có khí vận.
Lục Trường Sinh nói câu này thực ra là vì khí vận.
Sau này hễ có người tu luyện Thăng Duy Pháp.
Thậm chí mượn dùng phương thức Thăng Duy Pháp thì cũng không thể tránh khỏi việc cống hiến khí vận cho Lục Trường Sinh.
Ngay cả người ở dị vũ trụ cũng thế.
Như vậy Lục Trường Sinh sẽ liên tục thu được khí vận.
Đây cũng là điều Lục Trường Sinh đã tính trước.
Có người thăng duy thành công hay không.
Đối với Lục Trường Sinh mà nói cũng không quan trọng.
“Trong ba ngày truyền đạo tại đây Lục mỗ sẽ công khai truyền thụ Thăng Duy Pháp.”
“Ba ngày sau, các ngươi lĩnh ngộ được bao nhiêu, thì tùy vào cơ duyên tạo hóa của các ngươi…”
Nói xong Lục Trường Sinh bắt đầu truyền thụ Thăng Duy Pháp.
Quả thực hắn không hề giấu giếm, truyền thụ toàn bộ Thăng Duy Pháp.
Thậm chí cả lý niệm thăng duy cũng giải thích một cách rõ ràng.
Nếu có người thắc mắc hắn cũng giải đáp từng câu một.
Phải nói rằng có thể trở thành Giới Chủ, có thể trở thành kẻ siêu thoát thì năng lực lĩnh ngộ đều không tầm thường.
Rất nhiều người đã nắm được Thăng Duy Pháp, hiểu rõ Thăng Duy Pháp là gì.
Nhưng tu hành thực tế lại là chuyện khác.
Chớp mắp ba ngày đã trôi qua.
Thời gian truyền đạo của Lục Trường Sinh cũng đã hết.
“Ba ngày đã đến, lần truyền đạo này kết thúc, các vị hãy rời khỏi núi Phi Long.”
Nói xong thân ảnh Lục Trường Sinh biến mất không thấy đâu nữa.
Hắn trực tiếp “thăng duy” vào bản thể vị diện Chân giới.
Những tu sĩ khác không nhìn thấy Lục Trường Sinh đã đi đâu.
Nhưng Chúa Tể thì khác.
Chúa Tể tự xưng là toàn trí toàn năng, dù có chút khoa trương nhưng hiện giờ bọn hắn đã biết bí mật “thăng duy” của Lục Trường Sinh, vì vậy cảm nhận vẫn luôn theo sát Lục Trường Sinh, quả nhiên đã nhìn thấy một thế giới nhỏ không bắt mắt bên cạnh Giới Hải.
Rõ ràng chính là vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh!
“Thật sự thoát khỏi Giới Hải rồi… Thăng Duy Pháp quả là một loại pháp môn không thể tưởng tượng nổi, đưa các Giới Chủ lên một tầm cao mới, thậm chí tại Thời Không Trường Hà hẳn là pháp môn này cũng có thể được coi là pháp môn hàng đầu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận