Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1942: Giới Chủ Lục Trường Sinh danh chấn Hỗn Độn, giải cứu Lâm Thanh Loan! (5)

“Mà ta có được chiến lực của Đại Đế nên tất nhiên lão tổ Hỗn Nguyên cũng không làm gì được ta. Bởi vậy ta đòi hắn thả một vị Đại Thánh Ám Vực ra hắn có gì đâu mà phải ngăn cản? Huống chi ngươi còn là đạo lữ của ta, lão tổ Hỗn Nguyên biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này nên mới không cản trở.”
Nghe Lục Trường Sinh lần lượt giải thích, Lâm Thanh Loan cũng đã hiểu.
Chiến lực của Đại Đế!
Dù tu vi dưới Đại Đế nhưng Lục Trường Sinh lại có được chiến lực của Đại Đế.
Thậm chí còn cùng một vị Đại Đế, một con Thiên Yêu và một vị nguyên sinh mệnh đại chiến qua.
Ba loại hệ thống tu hành về cơ bản đều đã xác nhận, Lục Trường Sinh đúng là đã đạt đến cấp độ “chiến lực của Đại Đế”.
Chuyện này đánh sâu vào nội tâm Lâm Thanh Loan.
Không phải điều nàng vẫn tâm tâm niệm niệm chính là thành tựu Đại Đế sao?
Ai mà ngờ được bất tri bất giác Lục Trường Sinh cũng đã trở thành “Trường Sinh Đại Đế” rồi.
Lâm Thanh Loan dần dần ổn định cảm xúc trong lòng.
Bất kể thế nào, giờ Lục Trường Sinh đã thành “Trường Sinh Đại Đế”, đây là chuyện tốt.
Chí ít hai người có quan hệ đạo lữ, dù có tới Hỗn Độn thì cũng không thành vấn đề.
Chỉ là ở Ám Vực sẽ hơi rắc rối chút thôi.
Nhưng nếu Lâm Thanh Loan cũng trở thành Đại Đế thì dù bọn họ có công khai quan hệ đạo lữ tại Ám Vực cũng không ai dám nói gì.
“Đáng tiếc, những Đại Thánh và đệ tử của Thiên Nguyên Thánh Tông…”
Lâm Thanh Loan thở dài một tiếng.
Lục Trường Sinh cũng không nói gì.
Cứu một mình Lâm Thanh Loan ra xong vẫn phải che giấu.
Không thể để Phạm Thiên Đại Đế biết.
Chỉ có thể trốn trong Thiên Nguyên Thánh Tông.
Nếu cứu hết đám Đại Thánh của Thiên Nguyên Thánh Tông ra thì phải thu xếp cho họ thế nào đây?
Nếu để bọn hắn đều trở lại Ám Vực chẳng phải mọi người sẽ biết hết sao.
Sao bọn hắn trở về được?
Bí mật bị nhiều người biết thì sẽ không có cách giữ bí mật nữa.
Lâm Thanh Loan còn chưa thành Đại Đế, nếu tin tức bại lộ thì Lâm Thanh Loan và Lục Trường Sinh đều sẽ gặp rắc rối lớn.
“Đi thôi, về Thiên Nguyên Thánh Tông trước.”
“Kỳ thực đây chưa chắc đã là chuyện xấu. Về sau ngươi không thể công khai lộ diện tại Ám Vực, nhưng cũng không cần lo chuyện sẽ bị chiêu mộ nữa, dù sao trong mắt Phạm Thiên Đại Đế, ngươi đã bị lão tổ Hỗn Nguyên bắt giữ nên về cơ bản cũng không khác gì đã vẫn lạc, như thế ngươi có thể yên tâm tu hành, lặng lẽ tích lũy!”
“Đợi Hư giới của ta lột xác rồi lại giúp ngươi tấn thăng Đại Đế, đến lúc đó khắp Hỗn Độn và Ám Vực còn ai làm gì được chúng ta nữa?”
Nhất thời, Lục Trường Sinh toát ra hào khí vạn trượng.
Lâm Thanh Loan khẽ gật đầu.
Quả thực chuyện này cũng không phải chuyện gì xấu.
Chí ít nàng có thể thoát khỏi chiến tranh giữa hai giới rồi.
Có thể yên tâm tích lũy.
Còn chuyện Lục Trường Sinh có thể làm Hư giới lột xác rồi trở thành Giới Chủ chân chính hay không?
Lâm Thanh Loan không hề lo lắng.
Nếu ngay cả người kinh tài tuyệt diễm như Lục Trường Sinh mà cũng không thể trở thành Giới Chủ chân chính.
Vậy e rằng không một ai có thể trở thành Giới Chủ được nữa.
“Thanh Loan, ngươi yên tâm tu hành trong tháp Hắc Quang đi. Cứ ở bên cạnh ta, như thế ta cũng có thể yên tâm.”
Lâm Thanh Loan gật đầu.
Lúc này đúng là nàng không nên lộ diện.
Sau đó Lục Trường Sinh gửi tin báo cho người của Thiên Nguyên Thánh Tông biết, dặn bọn hắn không cần lo cho Lâm Thanh Loan nữa.
Nhưng hắn không giải thích cặn kẽ.
Tin rằng bọn hắn đều là người thông minh, hẳn là có thể đoán được.
Sau đó Lục Trường Sinh trực tiếp bay về phía Ngộ Đạo Thánh Tông.
Nếu hắn đã muốn để Hư giới lột xác và trở thành Giới Chủ chân chính thì vẫn phải tiếp tục cảm ngộ đại đạo mới được.
Lục Trường Sinh về tới Ngộ Đạo Thánh Tông.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông có lòng muốn hỏi thăm nhưng Lục Trường Sinh không nói gì, ngược lại chỉ ngồi yên dưới bia đại đạo, còn dặn người khác không được quấy rầy hắn.
Yêu cầu duy nhất chính là thu thập đạo ngân, đạo vận cùng loại với bia đại đạo.
Thời gian từng ngày đi qua.
Giấy không gói được lửa.
Phạm Thiên Đại Đế đại bại khiến vô số cao giai Đại Thánh bị nguyên sinh mệnh bắt giữ.
Vô số cao giai Đại Thánh bị chôn vùi.
Lập tức dấy lên sóng to gió lớn khắp Ám Vực.
Nhất là những tông môn, thế gia trong khu vực quản hạt của Phạm Thiên Đại Đế, ai nấy đều trào dâng cảm xúc mãnh liệt.
Nhưng sau khi Phạm Thiên Đại Đế tự mình ra tay hủy diệt một tông môn đỉnh tiêm thì tất cả lại yên tĩnh như cũ.
Hết thảy rung chuyển đều triệt để lắng lại.
Đám người dường như mới vừa bừng tỉnh đại ngộ.
Đó là Đại Đế!
Là Đại Đế cao cao tại thượng!
Cảm xúc dâng trào mãnh liệt ư?
Chất vấn Đại Đế ư?
Rõ ràng là không biết thân biết phận.
Phạm Thiên Đại Đế vẫn nói một không hai như cũ.
Thậm chí sau chuyện này, Phạm Thiên Đại Đế không còn thương lượng mà chuyển thành cưỡng ép chiêu mộ.
Nếu không tuân theo thì Phạm Thiên Đại Đế sẽ tự mình ra tay.
Coi như đã hoàn toàn xé rách mặt.
Đại Đế vì tranh đoạt khí vận mà không tiếc bất cứ giá nào.
Còn những cao giai Đại Thánh đã chết?
Đối với Đại Đế mà nói có đáng gì đâu?
Hết thảy đều là pháo hôi!
Biết được tin này, Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan đều trầm mặc.
Thật ra dù Thiên Nguyên Thánh Tông đã tổn thất nặng nề nhưng vẫn bị cưỡng ép chiêu mộ không ít người như cũ.
Thế nhưng Lâm Thanh Loan và Lục Trường Sinh đều không có cách nào.
Đây mới thật sự là đại kiếp!
Quét sạch toàn bộ Ám Vực và Hỗn Độn, không ai trốn thoát được.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Lục Trường Sinh tiếp tục cảm ngộ đại đạo.
Với mỗi loại đại đạo Lục Trường Sinh sẽ cần khoảng bốn năm để cảm ng và dựng lại.
Tốc độ này cũng không tệ.
Nếu như đạo vận rõ ràng có khả năng chỉ cần hai năm.
Nhưng đại đạo có đạo vận rõ ràng tương đối ít.
1500 loại, 1600 loại, 1700 loại u, 1800 loại, 1900 loại…
Rốt cục gần hai nghìn năm lại qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận