Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1800: Cùng thế hệ ta vô địch! Không được thì từ bỏ! Lục Trường Sinh ra tay, trấn áp thiên kiêu! (5)

Dù thủ pháp thu liễm khí tức của hắn rất cao minh, nhưng sợ rằng cũng không lừa gạt được ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm kia.
Thế nhưng có Hư giới thì sẽ khác.
Lục Trường Sinh ẩn thân bên trong Hư giới.
Mà Hư giới gần như không phát ra bất cứ khí tức gì.
Đừng nói thiên kiêu đỉnh tiêm, ngay cả đứng trước Đại Thánh đỉnh tiêm, chỉ cần Lục Trường Sinh không chủ động bại lộ thì đối phương cũng không cách nào phát hiện ra hắn.
Nhìn thấy ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm đằng xa.
Trong lòng Lục Trường Sinh mơ hồ trào dâng hưng phấn.
Tất cả tu sĩ đều đã rời đi, chỉ còn lại ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm.
Và một gốc đại dược.
Nếu tốc độ của Lục Trường Sinh đủ nhanh thì hắn có thể vận dụng tháp Hắc Quang trấn áp ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm đó.
Rồi thu hoạch ba tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Chủ yếu phải xem ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm này có thể lập tức xé rách Hư giới của hắn hay không.
Có điều Lục Trường Sinh cũng không dám tùy tiện hành động.
Hắn đang chờ.
Chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Những tu sĩ khác đều đã rời đi, ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm này chắc chắn sẽ tranh đấu một phen.
Đợi ba người tranh đấu đến thời khắc mấu chốt đó cũng là lúc Lục Trường Sinh ra tay.
Sau đó Lục Trường Sinh cứ lẳng lặng chờ đợi.
“Những người khác đều đi rồi, hai vị, mọi người cứ dựa vào khả năng của bản thân đi.”
Thiên Kiếm Kiếm Chủng lạnh giọng nói.
Hắn nhất định phải có được đại dược.
Huống chi hắn còn có một đạo kiếm ý của Thần Kiếm.
Thế nên hắn không e ngại bất cứ thứ gì.
“Được thôi.”
Hai tên thiên kiêu khác cũng khẽ gật đầu, tỏ vẻ tán thành.
“Giết.”
Thế là ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm lập tức động thủ.
Từng thanh kiếm ảnh khủng bố rơi xuống, như thể xé rách thương khung.
Một tòa thần sơn to lớn vắt ngang qua hư không, ngăn trở vô số kiếm ảnh.
Còn có một vòng mặt trời lớn, phảng phất như đốt trời nấu biển xuất hiện.
Dị tượng khủng bố chấn động hư không.
Toàn bộ cấm khu Lạc Nhật đều có thể nhìn thấy những dị tượng kinh khủng này.
Ba người cũng tung hết sức đánh nhau.
Các loại bí pháp và bảo vật ùn ùn tung ra.
Đúng là không thể so với nhất đạo Đại Thánh kém.
Mà thậm chí còn mạnh hơn!
Nếu ba người thật sự liên thủ, mấy tên nhất đạo Đại Thánh vừa rồi e rằng sẽ trở thành đá kê chân của ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm này thật.
Ba người liên tục chém giết mấy canh giờ.
Nhưng vẫn đấu ngang nhau.
Có điều lúc ba người hao tổn quá nửa tinh lực, đang định dừng lại chỉnh đốn một phen thì Lục Trường Sinh bất ngờ ra tay.
Đồng thời hắn vừa ra tay đã dốc toàn lực ứng phó.
“Vù vù.”
Hư giới giáng lâm.
Ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm phản ứng rất nhanh.
“Không hay rồi, có người đánh lén…”
Ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm cũng đầy kinh nghiệm, định xé rách Hư giới rồi đào tẩu.
Nhưng sao Hư giới lại dễ dàng bị xé rách thế được?
Cứ kéo dài một hồi như thế Lục Trường Sinh mới thi triển ra tháp Hắc Quang.
“Ầm ầm.”
Tháp Hắc Quang rơi xuống.
Trực tiếp trấn áp ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm.
Bất kể bí pháp hay bảo vật nào trước mặt tháp Hắc Quang cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Hết thảy đều bị trấn áp.
“To gan, ngươi…”
Ba tên thiên kiêu vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, gần như lập tức muốn gửi tin cho thế lực sau lưng mình.
Dao động đối thủ!
Đây mới là thái độ bình thường của những thiên kiêu đỉnh tiêm.
Cùng thế hệ ta vô địch.
Nếu đánh không lại vậy thì tìm cách dao động đối thủ.
Tiếc là Lục Trường Sinh sẽ không cho những thiên kiêu đỉnh tiêm này cơ hội dao động, hắn trực tiếp trấn áp cả ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm.
Trước khi ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm bị trấn áp, Lục Trường Sinh còn vung tay vồ một cái, thu đại dược vào tay.
“Đi!”
Lục Trường Sinh không hề chần chừ, hắn nhanh chóng hóa thành một tia sáng rồi biến mất không thấy bóng dáng.
Cấm khu Lạc Nhật, bên trong một sơn động.
Lục Trường Sinh dừng chân.
Lúc này hắn dùng Hư giới bao phủ toàn bộ sơn động, đảm bảo sẽ không tiết lộ một tia khí tức nào ra ngoài.
Sau đó tháp Hắc Quang trong cơ thể Lục Trường Sinh bay ra.
Ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm kia thật ra vẫn chưa chết.
Nhưng chúng đều bị trấn áp, giam cầm bên trong tháp Hắc Quang.
Giờ tới cả động đậy cũng khó khăn.
Dù sao từ bốn lần chuyển tiếp sinh mệnh trở xuống tháp Hắc Quang vẫn là vô địch, đó không phải là nói quá thôi.
Lục Trường Sinh biết trên người những thiên kiêu này nhiều ít gì cũng có chuẩn bị một ít át chủ bài.
Nhưng không sao.
Giờ hắn sẽ dốc toàn lực ứng phó với ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm này.
Nhất định có thể trấn sát cả ba thiên kiêu.
“Tách.”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, tháp Hắc Quang bắt đầu bạo phát ra sức mạnh kinh khủng, nghiền ép về phía ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm đang bị trấn áp bên trong tháp Hắc Quang.
Lúc này ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm đột nhiên nhận ra điều gì đó.
Đại khái chúng đã hiểu rõ tình cảnh của mình, sắc mặt kẻ nào kẻ nấy đều đại biến.
“Ai? Rốt cuộc là ai trấn áp chúng ta? Giấu đầu lộ đuôi làm gì, ra đây cho ta!”
“Ba chúng ta đều là Thánh Tử và Kiếm Chủng, sau lưng có ba thế lực đỉnh tiêm, thậm chí có cao giai Đại Thánh để lại thủ đoạn bảo mệnh trong cơ thể chúng ta, ngươi trấn áp chúng ta những thứ đó có lẽ sẽ không bộc phát. Nhưng nếu ngươi dám giết chúng ta, nhất định những thứ đó sẽ bộc phát, đến lúc đó chính ngươi cũng phải chết!”
“Không sai, mau thả chúng ta ra. Nếu không để Đại Thánh trong tông môn giáng lâm, ngươi chắc chắn sẽ phải chết!”
Ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm này trước đó còn đối chọi gay gắt.
Nhưng rơi vào tình cảnh nguy hiểm thế này cả đám lại liên thủ với nhau.
Bọn hắn cũng không phải kẻ ngốc, tới nước này rồi còn đối chọi gay gắt gì nữa?
Giờ chỉ có một mong muốn duy nhất.
Bảo mệnh!
Dù là thiên kiêu đỉnh tiêm, nhưng nếu chết đi thì chẳng còn lại gì cả.
Dù tông môn có phẫn nộ thế nào thì bọn hắn cũng đã chết, chuyện về sau không liên quan gì tới bọn hắn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận