Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2202: Kẻ ác tìm tới cửa, ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm giáng lâm!

Xác suất này không thể xảy ra.
Do đó có thể đạt tới khoảng 85%, thậm chí 90% đã rất cao rồi.
Ví dụ như Lục Trường Sinh.
Nếu hắn không gặp được linh hồn Bất Hủ này trong Thời Không Trường Hà thì linh hồn Bất Hủ của hắn cũng rất khó đạt tới trên 90%.
Nhưng không sao.
Lục Trường Sinh vẫn còn cách.
Hắn tiếp tục lợi dụng nước sông Thời Không Trường Hà để vũ trụ Chân giới của mình không ngừng bành trướng.
Lúc rảnh rỗi Lục Trường Sinh lại nghiên cứu Bia Trấn Giới.
Chỉ tiếc Bia Trấn Giới là bảo vật được chế tạo từ vật chất Bất Hủ.
Cũng không giúp ích gì cho việc tu luyện của hắn.
Còn chuyện Bia Trấn Giới giúp ích cho chiến lực.
Có lẽ với những Chúa Tể đỉnh tiêm mà nói đây là sự trợ giúp không nhỏ.
Nhưng với Lục Trường Sinh hiện tại, hắn còn cần phải dựa vào ngoại vật sao?
Hoàn toàn không cần.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Không biết đã qua bao lâu.
Vũ trụ Chân giới của Lục Trường Sinh cũng đã bành trướng tới cực hạn mà linh hồn Bất Hủ hiện tại có thể gánh vác được.
Lúc này vũ trụ Chân giới của hắn quá mạnh rồi.
Mạnh tới mức nếu lại gặp phải “chính mình” lúc trước, dù đối phương có là Chúa Tể đỉnh tiêm cầm theo Bia Trấn Giới thì Lục Trường Sinh cũng có thể “giết chết ngay lập tức.”
Thời Không Trường Hà mênh mông.
Lục Trường Sinh cảm thấy, e rằng hắn rất khó tìm được đối thủ nữa rồi.
Nhưng hiện tại đối thủ của Lục Trường Sinh không phải là những Chúa Tể khác.
Đối thủ của hắn là chính hắn.
Hắn muốn trùng kích đệ tứ cảnh.
Trùng kích cảnh giới Vĩnh Hằng.
Có điều hiện giờ vẫn còn kém một chút.
Linh hồn của hắn vẫn không thể đạt tới 100%.
Linh hồn Bất Hủ đạt tới 100% rốt cuộc là viên mãn hay lại có sự lột xác tiếp.
Lục Trường Sinh không rõ.
Nhưng hắn mơ hồ có một loại cảm ứng.
Nếu muốn trùng kích đệ tứ cảnh thì nhất định phải để linh hồn Bất Hủ đạt tới 100% mới được.
Đây là điều kiện cơ bản nhất.
Đáng tiếc ngay cả điều kiện cơ bản nhất này cũng đã làm khó tất cả các Chúa Tể.
Hiện tại không có một Chúa Tể nào có thể khiến linh hồn Bất Hủ đạt tới 100%.
Dù Lục Trường Sinh đã điều khiển thuyền thời không trôi dạt trong Thời Không Trường Hà vô số năm tháng.
Nhưng hắn không còn cảm ứng được linh hồn ở các dòng thời gian hoặc các chiều không gian khác nữa.
Tới một linh hồn cũng không có.
Nhưng việc gia tăng linh hồn Bất Hủ không chỉ dựa vào hấp thu linh hồn tại các chiều không gian khác.
Lục Trường Sinh vẫn còn cách.
Đó chính là khí vận!
Chỉ cần có đủ khí vận thì thúc đẩy linh hồn Bất Hủ lên tới 100% cũng không phải là chuyện không thể.
Dù sao hiện giờ linh hồn Bất Hủ của Lục Trường Sinh đã đạt tới 91%, cách 100% cũng không còn xa.
“Khí vận…”
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn Thời Không Trường Hà mênh mông.
Trong Thời Không Trường Hà không thể có được khí vận.
“Nên trở về rồi…”
Ý niệm của Lục Trường Sinh khẽ động, hắn điều khiển thuyền thời không rời khỏi Thời Không Trường Hà.
Trước tiên hắn trở về học phủ Vĩnh Hằng.
Chúa Tể Thiên Hằng là người đầu tiên cảm ứng được Lục Trường Sinh.
“Chúa Tể Trường Sinh, cuối cùng ngươi cũng trở về.”
Chúa Tể Thiên Hằng nói với vẻ cảm khái.
“Ta đã tu luyện trong Thời Không Trường Hà bao lâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Trong Thời Không Trường Hà, Lục Trường Sinh vẫn luôn dùng nước sông Thời Không Trường Hà để tu luyện.
Mà nước sông có thể tăng tốc thời gian.
Vì vậy Lục Trường Sinh có chút hỗn loạn về thời gian.
“Không lâu, mới chín nghìn năm, chưa đến một vạn năm.”
“Chưa đến một vạn năm…”
Lục Trường Sinh tự cảm thấy đã trôi qua rất lâu.
Nhưng thực ra dùng nước sông Thời Không Trường Hà sẽ có tác dụng “tăng tốc thời gian.”
Hắn như thể đã trải qua vô số kỷ nguyên.
Không chỉ là một vạn năm thôi.
Nếu không có linh hồn Bất Hủ, thật sự hắn không dám tùy tiện dùng nước sông Thời Không Trường Hà để tu luyện như thế.
Bởi vì chỉ cần hơi bất cẩn là sẽ hoàn toàn chìm đắm trong Thời Không Trường Hà.
“Chưa đến một vạn năm, mạo muội hỏi một câu, Chúa Tể Trường Sinh, linh hồn của ngươi hiện đã đạt đến cảnh giới nào rồi?”
Chúa Tể Thiên Hằng hỏi.
Hắn thực sự rất tò mò.
Nhưng cũng chỉ giới hạn ở sự tò mò về Lục Trường Sinh mà thôi.
Sau khi Lục Trường Sinh rời đi, Chúa Tể Thiên Hằng lại cẩn thận điều tra về quá khứ của Lục Trường Sinh.
Cuối cùng phát hiện ra tốc độ tu luyện của Lục Trường Sinh không tính là nhanh, nhưng lại vô cùng thuận lợi, luôn có tiến triển vượt bậc.
Chỉ cần qua một thời gian chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ có tiến triển đáng kinh ngạc.
Rất nhiều người bất kể trước đó có bao nhiêu kinh tài tuyệt diễm.
Ngay cả rất nhiều cường giả Chí Tôn số một trên bảng Bách Tôn trước đây, sau khi tấn thăng Chúa Tể thực ra cũng không có gì nổi bật nữa.
Không thể biểu hiện kinh tài tuyệt diễm như trước.
Còn chuyện trở thành Chúa Tể đỉnh tiêm ư?
Rất ít cường giả Chí Tôn số một trên bảng Bách Tôn trước đây có thể trở thành Chúa Tể đỉnh tiêm.
Chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Bất kể kinh tài tuyệt diễm đến đâu, sau khi trở thành Chúa Tể chắc chắn sẽ trở nên tầm thường.
Rốt cuộc có Chúa Tể nào không phải là kẻ kinh tài tuyệt diễm đâu?
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Ngay cả khi Lục Trường Sinh đã tấn thăng Chúa Tể mà tốc độ tu luyện vẫn không hề chậm lại.
Thậm chí còn nhanh hơn!
Hắn mới tấn thăng Chúa Tể được bao lâu?
Vậy mà chiến lực đã vọt lên ngang ngửa Chúa Tể đỉnh tiêm.
Điều này thật không thể tưởng tượng nổi.
Chúa Tể đỉnh tiêm nào không phải tích lũy qua vô số năm?
Thậm chí mất vô số kỷ nguyên mới có thể trở thành Chúa Tể đỉnh tiêm.
Chỉ có Lục Trường Sinh là ngoại lệ.
Vì vậy Chúa Tể Thiên Hằng thấy rất tò mò, lần này Lục Trường Sinh đến Thời Không Trường Hà gần một vạn năm, rốt cuộc hắn đã tiến bộ tới mức nào?
“Linh hồn Bất Hủ của ta…”
Lục Trường Sinh không giải thích nhiều.
Hắn trực tiếp thi triển linh hồn Bất Hủ.
“Ầm.”
Bất Hủ Chân Ý khủng bố được giải phóng.
Bất Hủ Chân Ý là do linh hồn Bất Hủ sinh ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận