Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2157: Kích thước vị diện Chân giới gấp vạn lần, trở về học phủ Vĩnh Hằng! (3)

Thế là Lục Trường Sinh cáo từ rời đi.
Về tới động phủ số chín, mọi chuyện vẫn như trước.
“Hử?”
“Vội thế cơ à? Ta vừa về tới động phủ đã muốn khiêu chiến rồi?”
“Xem ra sau khi gia nhập học phủ Vĩnh Hằng vì ta vẫn không hề động thủ nên bị người ta coi như quả hồng mềm rồi…”
Lục Trường Sinh lập tức nhận ra điều bất thường.
Động phủ của hắn dường như đã bị kẻ khác nhìn chằm chằm.
Chuyện này không bình thường chút nào.
Dù 7000 năm qua hắn không hề động thủ, nhưng mấu chốt là hắn đã đánh bại phân thân của Chúa Tể.
Muốn khiêu chiến với hắn thì trước đó phải dám chắc mình có thể đánh bại phân thân của Chúa Tể đã.
Hiện giờ trong học phủ Vĩnh Hằng có ai dám chắc mình có thể đánh bại phân thân của Chúa Tể đây?
“Hoặc là bọn hắn cảm thấy việc ta đánh bại phân thân của Chúa Tể Vĩnh Dạ có điều gì mờ ám ư?”
Thật ra đúng là có cơ sở để suy đoán như vậy.
Mấu chốt là từ lúc Lục Trường Sinh vào học phủ Vĩnh Hằng tới giờ vẫn chưa từng động thủ lần nào.
Thậm chí gần như chưa từng lộ mặt.
Chuyện này không thể không khiến người ta phải suy đoán, nguyên nhân hắn “khiêm tốn” như vậy là do không muốn lộ tẩy hay sao?
Bọn hắn không dám chất vấn Chúa Tể Vĩnh Dạ nhưng lại dám dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh lắc đầu, hắn không muốn để ý tới suy nghĩ của những người khác.
Hắn sẽ làm việc theo kế hoạch của mình.
Ví dụ như hiện giờ xếp hạng thứ nhất trong học phủ chính là “Cao Thiên Chí Tôn”.
Vị Cao Thiên Chí Tôn này vẫn luôn xếp hạng thứ nhất tại học phủ Vĩnh Hằng.
Gần như không ai có thể rung chuyển địa vị của đối phương.
Nhưng mục tiêu của Lục Trường Sinh chính là Cao Thiên Chí Tôn.
Thế là Lục Trường Sinh cũng không chậm trễ, hôm sau hắn lập tức ra khỏi động phủ.
Chuẩn bị khiêu chiến Cao Thiên Chí Tôn.
Nhưng vừa rời khỏi động phủ đã thấy một gã đệ tử chân truyền xuất hiện.
“Trường Sinh Chí Tôn.”
“Đúng là ta, có chuyện gì?”
Lục Trường Sinh không biết gã đệ tử chân truyền trước mắt này.
“Ta là Liễu Sinh Chí Tôn, trước mắt đang xếp hạng thứ mười một, hy vọng có thể khiêu chiến Trường Sinh Chí Tôn.”
Lời Liễu Sinh Chí Tôn nói đã thu hút ánh mắt của một số đệ tử chân truyền.
“Ngươi muốn khiêu chiến với ta?”
Lục Trường Sinh nhìn qua Liễu Sinh Chí Tôn.
Rõ ràng hắn cũng hiểu được suy nghĩ của Liễu Sinh Chí Tôn.
Rất có thể kẻ tìm người theo dõi động phủ của hắn hôm qua chính là Liễu Sinh Chí Tôn.
“Không sai, ta muốn khiêu chiến với Trường Sinh Chí Tôn. Dựa theo quy củ của học phủ Vĩnh Hằng, giờ ngươi không thể từ chối được.”
Liễu Sinh Chí Tôn tự tin nói.
“Đúng là ta sẽ không từ chối, nhưng ta muốn đi khiêu chiến trước, đợi ta khiêu chiến xong sẽ nhận lời khiêu chiến của ngươi, được chứ?”
Lục Trường Sinh không muốn lãng phí thời gian với Liễu Sinh Chí Tôn.
“Ngươi cũng muốn khiêu chiến? Ngươi muốn khiêu chiến với ai?”
Liễu Sinh Chí Tôn ngẩn ra.
Từ lúc Lục Trường Sinh gia nhập học phủ Vĩnh Hằng tới nay vẫn chưa từng ra tay.
Giờ hắn lại chủ động đi khiêu chiến với những người khác?
Với xếp hạng thứ chín của Lục Trường Sinh hiện tại, nếu Lục Trường Sinh muốn khiêu chiến thì nhất định sẽ khiêu chiến với đệ tử chân truyền xếp hạng thứ tám.
Liệu Lục Trường Sinh thắng được ai đây?
Không chỉ Liễu Sinh Chí Tôn thấy kinh ngạc mà những đệ tử chân truyền khác lại càng thêm kinh ngạc.
Lục Trường Sinh muốn khiêu chiến với những đệ tử chân truyền từ vị trí thứ tám trở lên?
Đây chính là tin tức rất lớn.
Nhưng Lục Trường Sinh muốn khiêu chiến với ai đây?
Lại có thêm nhiều ánh mắt đổ dồn lên người Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh đi thẳng một mạch.
Dù không đến mức không buồn để ý tới Liễu Sinh Chí Tôn, nhưng đúng là Lục Trường Sinh không coi trọng Liễu Sinh Chí Tôn này thật.
Trong lòng Liễu Sinh Chí Tôn cũng có chút tức giận.
Lẳng lặng đi theo sau lưng Lục Trường Sinh.
Ngược lại hắn cũng muốn xem thử rốt cuộc Lục Trường Sinh sẽ khiêu chiến với ai?
Chỉ thấy Lục Trường Sinh đi qua từng động phủ một.
Động phủ số tám, động phủ số bảy, động phủ số sáu, động phủ số năm…
Thấy Lục Trường Sinh đi qua hết động phủ này đến động phủ khác.
Sắc mặt rất nhiều đệ tử chân truyền càng ngày càng ngưng trọng.
“Đến động phủ số ba rồi, chẳng lẽ hắn muốn khiêu chiến với đệ tử chân truyền xếp hạng ba?”
“Không, có vẻ hắn vẫn muốn đi về phía trước nữa, vậy là hắn muốn khiêu chiến với đệ tử chân truyền xếp hạng hai?”
“Không phải hắn muốn khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn đấy chứ, đây là đệ tử chân truyền số một, vị trí không thể lay động tại học phủ Vĩnh Hằng chúng ta đấy!”
“Khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn ư, hắn điên rồi sao?”
Tầm mắt vô số người đều đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.
Sau đó bọn hắn nhìn thấy Lục Trường Sinh đi qua động phủ số ba, đi qua động phủ số hai, tới khi đến trước động phủ số một mới ngừng lại.
Thấy cảnh này tất cả mọi người đều sững sờ.
Ngay cả Liễu Sinh Chí Tôn đang muốn khiêu chiến Lục Trường Sinh cũng không ngoại lệ.
Hắn thật sự không thể tin được cảnh tượng đang xảy ra trước mắt.
Lục Trường Sinh muốn khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn?
Ngay cả khi Liễu Sinh Chí Tôn rất tự tin ở bản thân mình.
Có thể trong tương lai, rất nhiều năm về sau biết đâu hắn sẽ đánh bại được Cao Thiên Chí Tôn.
Nhưng chắc chắn không phải hiện tại.
Liễu Sinh Chí Tôn biết rõ, thực lực của hắn hiện giờ có thể chen vào mười vị trí đầu.
Nhưng năm vị trí đầu, thậm chí ba vị trí đầu tiên về cơ bản đều không có hy vọng.
Càng không cần nói tới người xếp hạng đầu như Cao Thiên Chí Tôn.
Cao Thiên Chí Tôn và người đứng thứ hai cùng thứ ba hoàn toàn là hai cấp độ.
Nếu Lục Trường Sinh khiêu chiến với người đứng thứ ba, thậm chí là người đứng thứ hai cũng không gây bất ngờ như vậy.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại trực tiếp khiêu chiến với Cao Thiên Chí Tôn xếp hạng nhất?
Bạn cần đăng nhập để bình luận