Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 424. Phi kiếm, phù chú, thần thức! Lục Trường Sinh chiến đạo đồng, hoàn toàn nghiền ép! (4)



Chương 424. Phi kiếm, phù chú, thần thức! Lục Trường Sinh chiến đạo đồng, hoàn toàn nghiền ép! (4)




“Thậm chí, ngươi muốn sóng biển cấp bậc nào cũng không thành vấn đề.”
Lời của Liễu Uyên khiến Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.
Đúng vậy, lĩnh vực của hắn là bắt chước thiên nhiên.
Mà vũ giả Thần Tàng không phải là hóa lĩnh vực từ hư ảo thành thật sao.
Một khi hóa Cổ Hà Lĩnh Vực từ hư ảo thành thật, thì có gì khác với Cổ Hà thật sự chứ?
Thậm chí còn có thể kiểm soát sóng biển Lục Trường Sinh muốn cảm ngộ.
Đến lúc đó, hiệu quả cảm ngộ có khi còn xịn hơn so với thật sự tới Cổ Hà.
“Vị Thần Tàng nào ở Cổ vực Thiên Tông có Cổ Hà Lĩnh Vực?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Thật sự có mấy vị Thần Tàng cảm ngộ được Cổ Hà Lĩnh Vực, nhưng mà cơ bản họ đều ở khu vực tầng thứ hai.”
“Ở trong sơn môn Cổ Vực Thiên Tông, hình như chỉ có Tôn Minh trường lão của điện Chấp Pháp nắm giữ Cổ Hà Lĩnh Vực.”
“Chẳng qua, nhờ Tôn Minh trường lão hỗ trợ, chỉ sợ là phải trả cái giá không nhỏ, ngươi phải chuẩn bị tâm lý trước.”
Liễu Uyên nhắc nhở.
Lục Trường Sinh gật đầu.
Nhờ Tôn Minh trường lão hỗ trợ, đây là chuyện riêng.
Nếu là chuyện riêng thì đương nhiên phải cho Tôn Minh trường lão lợi ích.
Nếu không thì không quen không biết, Tôn Minh dựa vào cái gì mà hỗ trợ?
“Ta hiểu rồi.”
Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó đứng dậy cáo từ.
Tạm biệt Liễu Uyên, Lục Trường Sinh trực tiếp đi tới điện Chấp Pháp.
“Nhờ thông báo với Tôn Minh trường lão một tiếng, nói là đệ tử Lục Trường Sinh có chuyện bàn bạc.”
Lục Trường Sinh đi tới điện Chấp Pháp, cung kính nói với một trưởng lão.
“Đợi.”
Cũng không lâu lắm, Lục Trường Sinh đã gặp được Tôn Minh.
Dáng dấp của Tôn Minh như ông cụ tuổi già sức yếu.
Đầu đầy tóc trắng, thoạt nhìn toàn thân tử khí âm trầm.
Lục Trường Sinh lấy làm kinh hãi.
Hắn chưa từng thấy qua vũ giả Thần Tàng nào có bộ dáng tử khí âm trầm.
“Tôn trường lão, ngài đây là...”
Lục Trường Sinh có phần kinh ngạc.
“Già rồi, đại nạn của lão phu giáng xuống, không sống được mấy năm nữa.”
“Lục Trường Sinh, được xưng là Thần Cương đứng đầu Cổ Vực, nghịch phạt Thần Tàng, đứng đầu đệ tử thiên tài, tiền đồ vô lượng.”
“Nói đi, tìm lão phu có chuyện gì?”
Tuy rằng Tôn Minh sắp chết, nhưng tin tức của ông vẫn rất linh thông, cũng biết chuyện tình của Lục Trường Sinh.
“Đại nạn...”
Lục Trường Sinh có phần cảm khái.
Vũ giả Thần Tàng có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng chỉ có thể kéo dài được một trăm năm.
Nhưng đừng nên xem thường một trăm năm tuổi thọ.
Vũ giả cảnh giới Thần Cương, do dù không bệnh tật, không tai họa cũng chưa chắc đã có thể sống được tới một trăm năm tuổi thọ.
Tuổi thọ vô cùng thần kỳ.
Cho dù thực lực của ngươi cuồn cuộn ngất trời, khí huyết tràn đầy.
Nhưng một khi đại nạn tới thì vô dụng, nên chết thì vẫn phải chết.
Chỉ khi mở ra não vực, mới coi như phá bỏ gông cùm xiềng xích của tuổi thọ, tăng một trăm năm thọ.
Nói về tăng tuổi thọ, hình như hệ thống Tiên đạo vẫn mạnh hơn một chút.
Nghe nói tiên sư luyện khí, tuỗi thọ đã cao tới gần ba trăm năm!
Mà Thần Tàng giỏi nhất cũng chỉ có thể sống gần hai trăm năm.
Vẫn chênh lệch rất lớn.
“Tôn trường lão, nghe nói lĩnh vực ngài ngộ đạo là Cổ Hà Lĩnh Vực.”
“Đệ tử muốn tu luyện Hải Lãng Lĩnh Vực của mình tới viên mãn, nhưng Cổ Vực không có biển, mà trong Cổ Hà lại có thể có sóng biển. Muốn nhờ hóa Cổ Hà Lĩnh Vực từ hư ảo thành thật, cố gắng có thể tu luyện Hải Lãng Lĩnh Vực viên mãn nhanh hơn.”
“Mong Tôn Minh trường lão thành toàn!”
Nghe Lục Trường Sinh nói, ánh mắt của Tôn Minh có chút sáng lên.
“Thì ra là chuyện liên quan tới tu luyện.”
“Nếu như bình thường thì cũng được, nhưng hiện tại đại nạn tuổi thọ của lão phu sắp tới. Sông dài tám năm, mười năm, ngắn thì ba năm, năm năm, lão phu có lẽ đã chết rồi.”
“Bây giờ hao phí lực tâm linh, hóa tư hảo thành thật giúp ngươi tu luyện Hải Lãng Lĩnh Vực, tâm tư dao động, có lẽ lão phu sẽ chết nhanh hơn...”
Tôn Minh không từ chối, nhưng cũng không đồng ý.
Chẳng qua, ý ở ngoài lời Lục Trường Sinh nghe hiểu rồi.
Đây là đòi hỏi lợi ích!
Lực tâm linh liên quan gì tới tuổi thọ?
Hoàn toàn chẳng có quan hệ gì.
Tôn Minh kích phát lực tâm linh hóa Cổ Hà Lĩnh Vực từ hư ảo thành thật, căn bản sẽ không ảnh hưởng tuổi thọ.
Nhưng Lục Trường Sinh lại nhẹ nhàng gật đầu nói: “Tôn trường lão, ngài có yêu cầu gì mời nói thẳng.”
Tôn Minh cười.
Ánh mắt ông nhẹ nhàng híp lại, thản nhiên nói: “Hiện tại lão phu đang trong tình trạng này, cần bảo vật tăng tuổi thọ.”
“Trong vòng ba năm, bất kể ngươi dùng biện pháp gì, chuẩn bị cho lão phu một chút bảo vật tăng tuổi thọ là được rồi.”
“Ngươi đồng ý không?”
Điều kiện của Tôn Minh chính là bảo vật tăng tuổi thọ!
Hơn nữa còn thoải mái cho ba năm.
“Đương nhiên đệ tử đồng ý!”
Lục Trường Sinh đồng ý.
Ba năm, thể nào hắn cũng thăng cấp Thần Tàng rồi.
Một khi thăng cấp Thần Tàng, dựa vào thực lực của hắn, chuẩn bị chút ít bảo vật tăng tuổi thọ còn không đơn giản sao?
Đoán chừng Tôn Minh cũng nghĩ tới điểm này, công nhận thực lực cùng tiềm lực của Lục Trường Sinh, lúc này mới yêu cầu bảo vật tăng tuổi thọ.
Những người khác rất khó có được bảo vật tăng tuổi thọ.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không giống.
Nhất định sẽ trở thành nhân vật phong vân trong Thần Tàng.
Nói không chừng lại thật sự có hi vọng.
“Tốt, khi nào thì bắt đầu tu luyện Hải Lãng Lĩnh Vực?”
“Ngay bây giờ.”
Lục Trường Sinh không thể chờ đợi thêm.
Ngộ Đạo đan hắn cũng đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể bắt đầu cảm ngộ Hải Lãng Lĩnh Vực.
“Bây giờ sao?”
“Cũng được, tới phòng luyện công của lão phu đi.”
Vì vậy, Tôn Minh dẫn theo Lục Trường Sinh tới phòng luyện công.
Hai người ngồi khoanh chân dưới đất.
“Nhìn kỹ, Cổ Hà Lĩnh Vực...”
Tâm niệm Tôn Minh vừa động, trong nháy mắt Cổ Hà Lĩnh Vực phủ xuống!
0
“Ầm.”
Lục Trường Sinh dường như đang đặt mình trong một dòng sông sôi trào mãnh liệt.
Hơn nữa, dòng sông chảy xiết, khiến trang phục toàn thân của Lục Trường Sinh đều ướt hết. Hết chương 424.



Bạn cần đăng nhập để bình luận