Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1788: Lục Trường Sinh tiến vào cấm khu Huyết Hồ, ma diệt đại đạo, Đại Thánh vẫn lạc! (3)

Lúc đó không chỉ có cao giai Đại Thánh ra tay, thậm chí Đại Đế cũng sẽ tự mình xuất thủ.
Đến lúc đó Lục Trường Sinh sẽ gặp rắc rối lớn.
Càn quét bằng thực lực tu vi của bản thân, tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ phải cẩn thận.
Có điều dù Lục Trường Sinh có chú ý cẩn thận thế nào thì cuối cùng hắn vẫn bị theo dõi.
Hoặc phải nói phàm là tu sĩ tiến vào cấm khu Huyết Hồ không có một ai không bị theo dõi.
Mơ hồ có từng tầm mắt lén lút rơi trên người Lục Trường Sinh.
“Đại ca, người này thế nào?”
“Hắn hình như chỉ vừa tiến vào cấm khu Huyết Hồ, hơn nữa nhìn có vẻ rất cẩn thận, dù trên người không biết dùng pháp môn nào đó để thu liễm khí tức nên không nhận ra tu vi cụ thể.”
“Hầu hết những kẻ ẩn giấu tu vi tại cấm khu Huyết Hồ thực lực đều không quá mạnh. Nếu thực lực cường đại thì chỉ cần tiết lộ một chút khí tức là có thể chấn nhiếp những người khác, ai lại tự tìm phiền toái cho mình như thế?”
“Có lý, nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận, trước đó không lâu có cả Đại Thánh vẫn lạc được…”
Nhất thời, cả đám đều trầm mặc.
Đại Thánh vẫn lạc.
Bọn hắn đã tận mắt nhìn thấy nên không thể không cẩn thận hơn.
“Còn chưa chịu ra mặt à?”
“Chẳng lẽ bọn chúng không biết tu vi nội tình của ta nên mới không dám ra mặt?”
“Đúng là cẩn thận.”
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên vô số suy nghĩ.
Kỳ thực hắn đã nhận ra mình bị theo dõi từ lâu.
Nhưng đây cũng là mục đích của Lục Trường Sinh.
Nếu muốn giết người tại cấm khu Huyết Hồ thật sự quá đơn giản.
Có thể vì hắn quá cẩn thận nên ngược lại khiến đám người chú ý hắn không dám ra tay.
Có điều Lục Trường Sinh cũng không vội gì.
Có rất nhiều cơ hội.
Cùng lắm thì “hiển lộ” một chút thực lực là được.
Đương nhiên là thực lực của Hư giới.
Trước mắt Hư giới thuộc về cấp độ Đăng Thần cửu giai.
Theo phân chia tu vi trong Ám Vực đó chính là Chuẩn Thánh.
Tại cấm khu Huyết Hồ này Chuẩn Thánh cũng không có gì đặc biệt.
Rốt cục Lục Trường Sinh cũng gặp một con dị thú.
Dị thú này có chút giống voi.
Nhưng thân thể lại lớn hơn voi trăm lần.
Thân thể giống như ngọn núi nhỏ khủng bố, tản ra khí tức cường đại.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
“Trấn!”
“Rầm.”
Hư giới giáng lâm.
Hung hăng trấn áp dị thú voi trong Hư giới, đồng thời chậm rãi ma diệt dị thú.
Dị thú không phải Chuẩn Thánh.
Bởi vậy nó không chịu được sự trấn áp từ Hư giới của Lục Trường Sinh.
Dần dần bị ma diệt hoàn toàn.
“Ừm?”
“Không thu hoạch được sức mạnh bản nguyên Ám Vực từ dị thú này.”
Lục Trường Sinh khẽ nhướng mày.
Đây không phải hiện tượng tốt.
Chẳng lẽ không phải là người tu hành tại Ám Vực sao?
Lúc Lục Trường Sinh ra tay đã bị những kẻ âm thầm theo dõi hắn nhìn rất rõ.
Mắt đối phương sáng lên.
“Không nhìn lầm, hắn là Chuẩn Thánh.”
“Tiểu tử này che giấu sâu thật, suýt nữa đã lừa được chúng ta, hắn giấu kỹ như thế làm chúng ta phải kiêng dè không dám động thủ, không ngờ hắn chỉ là Chuẩn Thánh thôi.”
“Hì hì, tiểu tử này bại lộ rồi. Một tên Chuẩn Thánh dù thực lực có mạnh thì cũng đáng gì đâu? Đại ca là Đại Thánh cơ mà!”
“Không sai, dù chúng ta đều là Thánh cảnh thì đối phó với tiểu tử này cũng không thành vấn đề. Phiền toái duy nhất là tiểu tử này chỉ có cấp độ Chuẩn Thánh, e rằng trên người cũng không có thứ gì tốt.”
“Thịt muỗi cũng là thịt, đừng chê bai, động thủ đi!”
Đám này có bốn người.
Một tên Đại Thánh và ba tên Thánh cảnh.
Đoàn đội thế này tại cấm khu Huyết Hồ có thể nói là rất mạnh.
Chẳng trách có thể trốn trong cấm khu Huyết Hồ, một mực cướp giết các tu sĩ khác.
Đại Thánh bình thường đều không làm kiếp tu.
Nhưng ở cấm khu Huyết Hồ thì khác.
Tu sĩ có gan tìm tới cấm khu Huyết Hồ xông xáo quá nửa đều sẽ mang theo một ít bảo vật quan trọng.
Dù là Chuẩn Thánh cũng không nghèo quá.
Bốn tên kiếp tu này dựa vào cẩn thận vẫn luôn chậm rãi giết người đoạt bảo trong cấm khu Huyết Hồ, rồi tu thành một Đại Thánh với ba Thánh cảnh như bây giờ.
“Giết.”
Thế là bốn người động thủ.
Đồng thời dù đối mặt với một Chuẩn Thánh thì bốn người này cũng vô cùng cẩn thận.
Trực tiếp tung ra một bộ trận pháp.
“Rầm.”
Trận pháp giáng lâm, trong nháy mắt đã ngăn cách bên trong và bên ngoài, bao phủ Lục Trường Sinh vào trong.
Hoàn cảnh xung quanh biến đổi trong nháy mắt.
Lục Trường Sinh như đặt mình trong một mảnh luyện ngục.
Thoáng như còn có hỏa diễm và độc vật không ngừng thiêu đốt, ăn mòn thân thể của hắn.
“Trận pháp mạnh thật, hơn nữa đột nhiên phát động khiến người ta không đề phòng kịp.”
Một tia tinh mang lóe lên trong mắt Lục Trường Sinh.
Đám người kia có thể trở thành kiếp tu trong cấm khu Huyết Hồ quả thực cũng không tầm thường.
Không chỉ cực kỳ cẩn thận mà vừa ra mặt đã dốc hết toàn lực.
Lại không hề buông lỏng chút nào.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố cùng ba luồng khí tức cấp độ Thánh cảnh.
Cho thấy đối phương có một Đại Thánh và ba Thánh cảnh.
Thực lực quả là rất mạnh.
Nhưng vậy thì sao?
“Rầm.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh bạo phát.
Từng hạt nhục thân trong cơ thể hắn không hề thu liễm, toàn bộ bạo phát uy thế.
Mỗi một hạt nhục thân đều như một tòa thế giới.
Ầm vang bộc phát, tương đương với hàng tỷ thế giới trong nháy mắt bộc phát trong nháy mắt, vậy thì năng lượng sẽ khủng bố tới nhường nào đây?
“Răng rắc.”
Chỉ trong nháy mắt, đại trận bốn người liên thủ bố trí đã bị xé rách.
Lục Trường Sinh lẳng lặng đứng giữa hư không.
Khí tức trên thân phát ra không chút kiêng dè.
Vẫn chỉ là cấp độ Thánh cảnh như cũ, chắc chắn không phải Đại Thánh.
Thế nhưng luồng khí thế này lại khiến cả Đại Thánh cũng cảm thấy tim đập thình thịch.
“Hắn… Hắn phá vỡ đại trận?”
“Đây là đại trận do bốn người chúng ta liên thủ bố trí, một kẻ chỉ là Thánh cảnh sao có thể phá vỡ chứ?”
“Đừng nói Thánh cảnh mà ngay cả Đại Thánh cũng không thể phá nổi trong chốc lát. Vậy mà người này lại chỉ dùng sức mạnh cá nhân, cường ngạnh đánh vỡ đại trận.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận