Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 552. Uông Vân treo thưởng năm giọt tinh huyết Thiên Yêu! Lục Trường Sinh áp chế Đạo Cơ đỉnh tiêm khiến bao người chấn kinh! (2)



Chương 552. Uông Vân treo thưởng năm giọt tinh huyết Thiên Yêu! Lục Trường Sinh áp chế Đạo Cơ đỉnh tiêm khiến bao người chấn kinh! (2)




Ai biết được trong tay Uông Vân thật sự có năm giọt tinh huyết Thiên Yêu hay không?
Đến lúc đó, nếu là họ đánh tới đầu rơi máu chảy, chém giết Sơn Hải Đạo Quân, thay Uông Vân báo thù xong nhưng Uông Vân lại không bỏ ra nổi năm giọt tinh huyết Thiên Yêu thì đó mới là chuyện cười đấy.
Bởi vậy Lục Trường Sinh đầu tiên phải đến xác nhận năm giọt tinh huyết Thiên Yêu này có đúng không đã.
Triệu Nguyên Sơn gật đầu nói: "Điểm này ngươi có thể yên tâm, Uông Vân thật sự có năm giọt tinh huyết Thiên Yêu. Thậm chí, có hai giọt tinh huyết Thiên Yêu nàng mua từ chỗ ta, quả thực là đã gom góp được năm giọt tinh huyết Thiên Yêu thật."
"Nếu không cũng không thể thu hút những cường giả Đạo Cơ đỉnh tiêm có năng lực chém giết Sơn Hải Đạo Quân được."
"Thế nào, ngươi có hứng thú với năm giọt tinh huyết Thiên Yêu của Uông Vân à?"
Triệu Nguyên Sơn đương nhiên biết một chút "nội tình" của Lục Trường Sinh.
Chỉ là, tuy thực lực Lục Trường Sinh mạnh đấy nhưng nếu nói có thể chém giết Sơn Hải Đạo Quân thì Triệu Nguyên Sơn vẫn không tin.
Bởi vậy hắn mới nhắc nhở: "Lục huynh, ngươi và ta cũng coi là có chút quan hệ. Có mấy lời, ta phải nhắc nhở ngươi một chút."
"Sơn Hải Đạo Quân không phải là kẻ yếu đâu, có thể đánh bại hai người Uông Vân và Lục Trấn Không liên thủ, thậm chí còn chém giết Lục Trấn Không, thực lực như vậy sao lại tầm thường được?"
"Theo ta được biết, pháp bảo của Sơn Hải Đạo Quân chính là Thiên Sơn Ấn. Nghe đồn nó được luyện chế từ một tòa thần sơn, uy lực kinh thiên động địa, trong đám Đạo Quân Tiên Đạo, Sơn Hải Đạo Quân kỳ thật cũng coi như uy danh hiển hách, hiếm có ai dám trêu chọc hắn."
"Coi như Uông Vân có thể tìm tới một số võ giả Đạo Cơ mạnh thì ta cũng không nghĩ là có thể chém giết Sơn Hải Đạo Quân. Thậm chí còn có thể thất bại, mà một khi thất bại thì chắc chắn sẽ bị pháp bảo của Sơn Hải Đạo Quân nện thành bánh thịt."
"Thế nên Lục huynh, tinh huyết Thiên Yêu quả là mê người nhưng vẫn nên cẩn thận, nghĩ kỹ rồi hãy tính!"
Đây là Triệu Nguyên Sơn thiện ý nhắc nhở.
Lục Trường Sinh tự nhiên cũng hiểu rõ ý tứ của Triệu Nguyên Sơn.
Tinh huyết Thiên Yêu khiến người ta động lòng, thế nhưng cũng phải có thực lực mới được.
"Uông Vân ở đâu?"
Lục Trường Sinh trực tiếp hỏi.
Nghe được Lục Trường Sinh nói thế là Triệu Nguyên Sơn biết không khuyên nổi hắn nữa.
Lục Trường Sinh vẫn là phải đi thử một lần.
"Thôi được, năm giọt Thiên Yêu tinh huyết, đúng là đủ để cho người đi liều mạng rồi."
"Ta tự mình dẫn ngươi tới đó một chuyến, nếu không ngươi không có danh tiếng gì, Uông Vân chưa chắc đã chịu gặp ngươi."
Triệu Nguyên Sơn kỳ thật rất coi trọng Lục Trường Sinh.
Lúc này hắn nguyện ý giúp Lục Trường Sinh một tay.
Dù sao chỉ là dẫn Lục Trường Sinh tới gặp Uông Vân thôi, cũng không tổn thất gì cả.
"Vậy đa tạ Triệu huynh."
Lục Trường Sinh cũng ngỏ ý cảm ơn.
Có đôi khi, thanh danh kỳ thật cũng tương đối quan trọng.
Như chuyện này, với danh tiếng của Lục Trường Sinh hiện tại, thực sự không đủ để gặp Uông Vân.
Nhưng có Triệu Nguyên Sơn dẫn đường lại khác.
Thực lực của Triệu Nguyên Sơn dù không mạnh nhưng sức ảnh hưởng của hắn trong lòng vô số võ giả Đạo Cơ lại không tầm thường.
"Việc nhỏ thôi."
Sau đó Triệu Nguyên Sơn lập tức dẫn Lục Trường Sinh rời khỏi đại điện giao dịch, đi thẳng tới phía ngoài động phủ của Uông Vân.
"Triệu Nguyên Sơn tới bái phỏng."
Triệu Nguyên Sơn tự giới thiệu.
"Ầm ầm."
Cửa động phủ mở ra.
Triệu Nguyên Sơn dẫn Lục Trường Sinh đi vào trong.
Vừa vào động phủ, Lục Trường Sinh đã phát hiện có mấy tầm mắt dừng trên người mình.
Hắn theo tầm mắt của đối phương nhìn lại.
Phát hiện là mấy tên võ giả Đạo Cơ.
Chỉ là Lục Trường Sinh đều chưa từng gặp qua.
Trong đó có một nữ tử mặt mũi khí thế bừng bừng, nhưng giờ tinh khí thần dường như không ổn lắm, sắc mặt lộ vẻ mệt mỏi, đây hẳn là Uông Vân.
Triệu Nguyên Sơn chắp tay nói: "Gặp qua Uông đạo hữu."
Hiện tại cường giả Đạo Cơ trên cơ bản cũng xưng hô với nhau là "đạo hữu" .
Dù sao, Võ Đạo cũng là đạo. ‌
"Triệu huynh, ngươi tìm đến ta có việc gì sao?"
Uông Vân trực tiếp hỏi.
"Đương nhiên, ta biết Uông đạo hữu đang tìm một ít cường giả Đạo Cơ mạnh mẽ. Vừa hay ta có một vị bằng hữu thực lực không tầm thường muốn đến thử một lần."
"Ồ?"
Mắt Uông Vân sáng lên, đánh giá Lục Trường Sinh một lượt rồi hỏi: "Vị đạo hữu này xưng hô như thế nào?"
"Lục Trường Sinh."
Mắt Uông Vân hơi nheo lại.
"Lục Trường Sinh... cái tên này đúng là có chút quen thuộc..."
Uông Vân cẩn thận suy tư.
Thế nhưng đã có người tiến lên trước một bước, vừa cười vừa nói: "Chẳng lẽ đây là Lục Trường Sinh, lúc ở cảnh giới Thần Tàng từng áp chế người trong Tiên Đạo, đứng thứ nhất hai bảng, nghiền ép toàn bộ Tiên Đạo và Võ Đạo phải không?"
"Không sai, chính là Lục mỗ."
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Tên của hắn cũng không phải là không ai biết tới.
Ngược lại, kỳ thật danh tiếng của Lục Trường Sinh cũng rất lớn.
Có điều đó là danh tiếng ở cảnh giới Thần Tàng.
Về phần tới cảnh giới Đạo Cơ, kỳ thật Lục Trường Sinh cũng không có danh tiếng gì cả.
"Đứng thứ nhất hai bảng, nghiền ép toàn bộ Tiên Đạo và Võ Đạo..."
"Xin hỏi Lục đạo hữu, có phải mới đúc thành Đạo Cơ trong một thời gian ngắn, thậm chí còn chưa đến một năm?"
Uông Vân hỏi.
"Cũng khoảng đó."
Lục Trường Sinh không hề giấu diếm.
Chuyện này căn bản là không giấu được. ‌
Nghe thừa nhận Lục Trường Sinh, sắc mặt Uông Vân rõ ràng lộ ra vẻ thất vọng.
Nàng đưa ánh mắt nhìn phía Triệu Nguyên Sơn, thở dài một tiếng rồi nói: "Triệu huynh, ngươi hẳn là rất rõ tình cảnh ta bây giờ. Ta muốn chiêu mộ chính là cường giả Đạo Cơ đỉnh tiêm, kẻ ta muốn đối phó chính là Sơn Hải Đạo Quân. Dù là nhân vật thiên tài đi nữa thì hiện tại vẫn chưa trưởng thành..."
Ý tứ của Uông Vân không thể rõ ràng hơn được nữa.
Rõ ràng nàng không hài lòng với Lục Trường Sinh.
Dù sao mới đúc thành Đạo Cơ một năm thì có thể có thành tựu gì chứ? Hết chương 552.



Bạn cần đăng nhập để bình luận