Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 711: Vô Lượng Thần Thông của Lục Trường Sinh hiển lộ thần uy, cắn nuốt hàng chục, hàng trăm Hư Ma, các võ giả Thần Thông đều chấn động! (5)

Chương 711: Vô Lượng Thần Thông của Lục Trường Sinh hiển lộ thần uy, cắn nuốt hàng chục, hàng trăm Hư Ma, các võ giả Thần Thông đều chấn động! (5)
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Hắn không muốn xông ra vòng vây của Hư Ma.
Bởi vì hắn đang chờ.
Hắn vẫn luôn chờ đợi Hư Ma hội tụ.
"Ù ù."
Lục Trường Sinh không do dự nữa, tâm niệm vừa động.
Giữa hư không, đột nhiên nổi lên một vòng xoáy màu đen cực lớn. Là Tinh Thần Hắc Động!
Đã vậy phạm vi bao trùm của Tinh Thần Hắc Động này còn cực lớn.
Trong khu vực này, nó hoàn toàn không kiêng nể gì cả, trùng trùng điệp điệp cắn nuốt hết con Hư Ma này tới con Hư Ma khác.
Một con lại một con Hư Ma, đều không có chút sức chống cự nào, cứ thế bị Tinh Thần Hắc Động cắn nuốt. Mà Lục Trường Sinh thậm chí còn không có động tác nào khác.
Hắn chỉ đứng một bên lẳng lặng quan sát.
Một màn này khiến tất cả võ giả Thần Thông xung quanh đều nghẹn họng nhìn trân trối, ở sâu trong nội tâm nhấc lên sóng gió ngập trời. Đối phó Hư Ma còn có thể làm như thế ư? Hư Ma vô cùng kinh khủng, vô cùng khó chơi cũng chỉ có thế thôi sao?
"Đây… Đây là Vô Lượng Thần Thông?"
"Dù có là Vô Lượng Thần Thông đi nữa, cũng sẽ không khủng bố như vậy chứ, đây chính là Hư Ma đấy."
"Đám Hư Ma này không phải là Hư Ma giả đấy chứ?"
"Nghe nói Thần Thông loại tinh thần có thể khắc chế Hư Ma, nhưng những võ giả cảnh giới Thần Thông trước đây, người mang Thần Thông loại tinh thần cùng lắm cũng chỉ có thể cam đoan chính mình không bị Hư Ma ăn mòn thôi, tuyệt đối không thể khủng bố như Lục Tôn, giết Hư Ma dễ như trở bàn tay…"
Rất nhiều người đều nhìn tới ngây ngẩn.
Đây chính là Hư Ma!
Hư Ma khó giải quyết, làm vô số võ giả Thần Thông, vô số Võ Tôn đều vô cùng kiêng kị.
Kết quả, khi chúng ở trước mặt Lục Trường Sinh, hắn tiện tay cũng có thể diệt hết.
Hơn nữa không phải chỉ là một con hai con Hư Ma, mà là một đám!
Lục Trường Sinh vừa ra tay đã diệt được một đám Hư Ma.
Chỉ đếm sơ sơ qua thôi, chí ít giờ hắn đã diệt sát mấy chục con Hư Ma rồi.
Dựa theo hiệu suất như vậy, diệt sát trên trăm con Hư Ma, thậm chí mấy trăm con Hư Ma chỉ sợ cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Điều này đúng là làm cho đông đảo võ giả trợn mắt há hốc mồm.
Núi Hư Linh mất đi sự chấn nhiếp đến từ Hư Ma, đối với Lục Trường Sinh mà nói, còn có độ khó sao?
Đã vậy, Hư Ma còn là một loại quái vật không có bao nhiêu trí tuệ.
Bất luận bị diệt sát bao nhiêu, bọn chúng đều sẽ kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên mà xông tới.
Chẳng qua có một điều kỳ quái là dường như có giết chết bao nhiêu Hư Ma thì núi Hư Linh lại sẽ lại sinh ra chúng lần nữa.
Hư Ma sẽ không bao giờ biến mất.
Thế nhưng, sau khi Lục Trường Sinh phóng xuất ra Tinh Thần Hắc Động, cắn nuốt mấy chục con, trên trăm con Hư Ma cũng làm cho Hư Ma ở vùng này bị cắn nuốt hết sạch rồi.
Bốn phía chỉ còn lại có rất nhiều sương mù Hóa Đan Dịch.
Sương mù đang không ngừng ngưng tụ.
Thời gian từng giờ trôi qua.
Chỉ mấy canh giờ sau, Lục Trường Sinh đã thu hồi Thần Thông.
Bởi vì bốn phía đã không còn một con Hư Ma nào nữa.
Những võ giả cảnh giới Thần Thông đã chạy trốn thật xa kia, sau khi thấy cảnh này đều hai mặt nhìn nhau.
Hư Ma không còn nữa.
Trong lòng bọn họ tựa hồ cũng có một chút ý nghĩ khác.
Tỷ như, Hóa Đan Dịch!
"Vùng này có vẻ như không còn Hư Ma, mà Hóa Đan Dịch đã sắp thành hình. Trong một khu vực rộng lớn thế này thì việc tranh đoạt Hóa Đan Dịch hẳn là tương đối dễ dàng, dù gì cũng có thể cướp được một hai giọt Hóa Đan Dịch."
"Không có Hư Ma, lại có sương mù Hóa Đan Dịch rộng lớn thế này, chúng ta đều có cơ hội."
"Còn phải cảm tạ Lục Tôn cắn nuốt những Hư Ma kia, bằng không chúng ta cũng đừng hòng đạt được một giọt Hóa Đan Dịch nào."
Ngay sau đó những võ giả này bắt đầu rục rịch.
Vừa rồi đối mặt với Hư Ma chen chúc mà tới, bọn hắn chỉ muốn đào tẩu, làm sao còn suy nghĩ đến Hóa Đan Dịch gì nữa?
Lúc đó bọn hắn chỉ muốn giữ được tính mạng.
Mà giờ đã mất đi uy hiếp đến từ Hư Ma, bọn hắn lại tiếp tục nghĩ đến Hóa Đan Dịch.
Thế là, từng võ giả cảnh giới Thần Thông bắt đầu thử tới gần dải đất trung tâm bên dưới đám sương mù, cũng chính là tới gần Lục Trường Sinh.
Ai nấy đều muốn kiếm một chén canh.
"Rẹt."
Ánh mắt Lục Trường Sinh quét qua.
Hắn tiện tay chỉ một cái.
"Ù."
Thần Thông Tinh Thần Hắc Động tái hiện.
"A…"
Một tên võ giả cảnh giới Thần Thông gặp xui xẻo, bị Tinh Thần Hắc Động của Lục Trường Sinh cắn nuốt luôn, tinh thần bị chôn vùi trong nháy mắt.
Thi thể cũng rớt xuống, rơi trên mặt đất.
Yên lặng!
Bốn phía bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người dừng bước, thần sắc kinh ngạc nhìn qua Lục Trường Sinh.
"Có lẽ các ngươi đã quên mất một việc."
"Các ngươi đã rời khỏi khu vực này rồi."
"Hiện tại Lục mỗ đã diệt xong Hư Ma, các ngươi lại muốn quay về nhặt của hời à?"
"Cho các ngươi một lựa chọn, hoặc là rời khỏi trăm dặm quanh đây, hoặc là đối mặt với Tinh Thần Hắc Động của Lục mỗ."
"Các ngươi chỉ có thời gian một nén nhang mà thôi!"
Giọng điệu Lục Trường Sinh lạnh như băng.
Hắn sẽ không nhường nhịn những người này.
Hắn không ra tay giết người cướp đoạt Hóa Đan Dịch cũng đã coi như rất "tử tế” rồi.
Nếu thật sự muốn đạt được một lượng lớn Hóa Đan Dịch thì Lục Trường Sinh có thể lựa chọn "giết người".
Nhưng Lục Trường Sinh khinh thường cách ấy.
Hay nói cách khác, hắn cảm thấy không cần thiết.
Có đủ Hóa Đan Dịch là được. Nhưng nếu những người này muốn nhặt của hờ thì Lục Trường Sinh sẽ không khách khí.
"Ha ha ha, Lục đạo hữu, nên làm thế!"
"Hư Ma vốn là Lục đạo hữu tiêu diệt, các ngươi cũng có mặt mũi đi nhặt của hời sao?"
"Thật sự nghĩ rằng Lục đạo hữu sẽ không dám giết người à?"
"Lục đạo hữu, lão phu rời khỏi núi Hư Linh trước, chúng ta gặp lại ở bên ngoài."
Người lên tiếng đầu tiên chính là Hỏa Vân Tôn Giả.
Suy nghĩ của hắn rất rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận