Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2137: Phất tay trấn áp một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh! Đại vũ trụ chấn động

Cái gì là cường giả Chí Tôn?
Chính là vô địch ở cấp độ nhị cảnh!
Đừng nói một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, cho dù một nghìn vị vũ trụ đại năng thì thế nào?
Đối với cường giả Chí Tôn mà nói, số lượng cường giả cùng cấp căn bản không có ý nghĩa gì.
“Yên tâm, chỉ cần lần này ngươi có thể đánh bại một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh thì không ai có thể cướp danh ngạch của học phủ Vĩnh hằng khỏi tay ngươi được!”
Chúa Tể Phi Long nói chắc như đinh đóng cột.
Dù hắn không phải là Chúa Tể mạnh nhất trong đại vũ trụ.
Nhưng nếu Lục Trường Sinh đánh bại một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh mà vẫn không thể giành được danh ngạch của học phủ Vĩnh hằng thì Chúa Tể Phi Long cũng sẽ nổi giận.
Đến lúc đó không ai có thể chịu nổi cơn thịnh nộ của một Chúa Tể.
Lục Trường Sinh trở về động phủ của mình.
Lâm Thanh Loan cũng không quấy rầy Lục Trường Sinh nữa, nàng để Lục Trường Sinh tự mình điều chỉnh trạng thái.
Cứ như vậy, chớp mắt đã trôi qua một năm.
Đỉnh Vũ Trụ đã sớm tụ tập rất nhiều người.
Những người có thể đến Đỉnh Vũ Trụ cơ bản đều là kẻ siêu thoát.
Trước đây tại Đỉnh Vũ Trụ phần lớn đều là kẻ siêu thoát nhất cảnh.
Đại năng nhị cảnh cũng có, nhưng rất ít.
Nhưng lần này thì khác.
Lần này Đỉnh Vũ Trụ đã tụ tập rất nhiều đại năng nhị cảnh.
Từng người đều là những kẻ lừng danh, hùng bá một phương.
Hơn nữa, những đại năng nhị cảnh này đến Đỉnh Vũ Trụ đều rất khiêm tốn và tuân thủ quy củ của nơi này.
Không ai dám gây chuyện tại Đỉnh Vũ Trụ.
Dù sao hiện tại Đỉnh Vũ Trụ không chỉ có các đại năng nhị cảnh.
Ngay cả các Chúa Tể tam cảnh cũng gần như tụ hội đông đủ.
Gần bảy mươi phần trăm các Chúa Tể tam cảnh trong đại vũ trụ đều đích thân đến Đỉnh Vũ Trụ.
Nếu không thể đến bọn hắn cũng sẽ phái một phân thân đến để quan chiến.
Các Chúa Tể tam cảnh còn như vậy, thử hỏi các đại năng nhị cảnh nào dám làm càn ở Đỉnh Vũ Trụ?
“Lần này Đỉnh Vũ Trụ thật sự là một cuộc thịnh yến, các Chúa Tể tam cảnh, các đại năng nhị cảnh, những nhân vật từng chỉ xuất hiện trong truyền thuyết giờ đây đều đã xuất hiện đầy đủ.”
“Ngay cả các Chúa Tể cao cao tại thượng cũng xuất hiện, đủ thấy trận chiến giữa Lục Trường Sinh và một trăm linh tám đại năng nhị cảnh được quan tâm đến mức nào. Đây không chỉ đơn thuần là danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng nữa mà còn là nơi hội tụ khí vận của toàn bộ đại vũ trụ.”
“Đúng vậy, khí vận hội tụ. Có lẽ chưa từng có sự kiện nào có thể khiến khí vận của toàn bộ đại vũ trụ hội tụ như vậy. Một khi giành chiến thắng, một trăm linh tám đại năng nhị cảnh đó sẽ thu được vô số khí vận.”
“Lục Trường Sinh có khả năng thắng không? Nếu vậy hắn sẽ độc chiếm số khí vận khổng lồ này.”
“Lục Trường Sinh chiến thắng á? Có lẽ không ai tin Lục Trường Sinh thắng được đâu, đó là một trăm linh tám đại năng nhị cảnh, còn không phải là những đại năng nhị cảnh bình thường mà là những đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đấy! Bất cứ vị nào trong số đó cũng đều là kẻ hùng bá một phương, tung hoành khắp đại vũ trụ, danh tiếng lẫy lừng. Giờ một trăm linh tám vị liên thủ chống lại Lục Trường Sinh, sao Lục Trường Sinh có thể thắng được?”
Thực ra có một số người muốn phản bác.
Nhưng mở miệng rồi cuối cùng lại chẳng nói gì.
Bởi chẳng ích gì.
Bây giờ có nói gì cũng vô nghĩa.
Một số người chưa từng gặp Lục Trường Sinh nhưng đã nghe nói về những chiến tích của hắn.
Đặc biệt là con đường thăng cấp của Lục Trường Sinh, biểu hiện của hắn tại Đỉnh Vũ Trụ có thể nói là chấn động cổ kim.
Giờ đây khi đối mặt với một trăm linh tám đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm, thực sự Lục Trường Sinh không thể tạo nên kỳ tích nữa ư?
Nếu không có sự tự tin này thử hỏi hắn dám chấp nhận thử thách sao?
Nhưng giờ không nhiều người coi trọng Lục Trường Sinh, tranh luận thêm cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Rốt cuộc ai thắng ai thua vẫn phải đợi đánh một trận mới biết được.
Lục Trường Sinh cũng không để mọi người ở Đỉnh Vũ Trụ phải chờ lâu.
Hắn trực tiếp sử dụng vị diện Chân giới giáng lâm xuống Đỉnh Vũ Trụ.
Hơn nữa hắn còn để vị diện Chân giới có kích thước gấp sáu trăm lần giáng lâm.
“Đến rồi! Lục Trường Sinh đến rồi.”
“Hắn chính là Lục Trường Sinh sao? Trông hắn có vẻ rất trẻ.”
“Lục Trường Sinh đã đến, một trăm linh tám đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đâu rồi?”
“Hình như bọn hắn cũng đến rồi…”
Cùng với sự xuất hiện của Lục Trường Sinh, một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm cũng xuất hiện.
Bọn hắn không nói gì.
Chỉ lặng lẽ nhìn chòng chọc Lục Trường Sinh.
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm tạo thành uy thế rất lớn.
Ngay cả khi không nói một lời, chỉ đứng giữa hư không, áp lực đó cũng đủ khiến bất cứ đại năng nhị cảnh nào phải kinh hãi.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không cảm thấy gì.
Không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy trận thế như vậy.
Thậm chí trận thế lớn hơn thế này Lục Trường Sinh cũng đã từng trải qua.
“Tốt nhất các ngươi nên để lại một phân thân, dù sao sống chết bất kể, nếu không có phân thân chết rồi thì sẽ vẫn lạc thật đấy.”
“Trận chiến này ta sẽ không nương tay đâu!”
Lục Trường Sinh lên tiếng.
Nhưng khi hắn vừa mở miệng, lời lẽ hùng hổ lại khiến một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh nổi giận.
Phải chăng Lục Trường Sinh đang coi thường bọn hắn?
“Không cần nhiều lời, chúng ta đã đến đây tức là đã chuẩn bị sẵn sàng.”
“Sống chết bất luận!”
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đồng thanh đáp trả.
“Như ý muốn của các ngươi!”
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, khí thế trên người tăng vọt.
“Giết!”
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm cũng không hề nương tay.
Tất cả đều tung ra đòn tấn công mạnh nhất của mình.
Không hề kiềm chế chút nào.
Bọn hắn tạo thành một đợt tấn công khủng khiếp, đủ sức hủy diệt tất cả.
Dường như bất cứ đại năng nhị cảnh nào cũng sẽ hóa thành tro bụi dưới đòn tấn công này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận