Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 832: Ngộ tính lên hàng triệu! Vang dội cổ kim, Thánh Nhân trời sinh! (5)

Chương 832: Ngộ tính lên hàng triệu! Vang dội cổ kim, Thánh Nhân trời sinh! (5)
Huống chi tính ra thời gian hắn ở lại Thần Vực cũng chỉ hơn một năm thôi.
Không tính là quá lâu.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 1.001.300 (Thiên sinh Thánh Nhân)
Thánh Thể Hỗn Độn: Chúng sinh chi thế (79%)
Hai mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Hắn thấy đánh giá "Bách thế truyền tụng" phía sau ngộ tính lđã biến mất.
Thay vào đó là "Thiên sinh Thánh Nhân".
"Vang dội cổ kim, không ai bì kịp, chính là Thánh Nhân trời sinh!"
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Đây là đánh giá đối với "Thiên sinh Thánh Nhân" trên bảng thuộc tính.
"Thì ra đây chính là Thánh Nhân trời sinh..."
Lục Trường Sinh cười rộ lên.
Hắn nhìn từng sợi quy tắc trước mắt. Giờ khắc này, hắn dường như đã hiểu ra ý nghĩa của "Thiên sinh Thánh Nhân" rồi.
Sức mạnh của mười ba loại thiên địa bản nguyên!
"Thánh Nhân trời sinh, hay cho một cái Thánh Nhân trời sinh!"
"Có ngộ tính như thế ta có thể nhìn thấy thiên địa quy tắc và thiên địa bản nguyên, có muốn không thành Địa Thánh cũng khó."
Lục Trường Sinh cười nói.
"Đi thôi."
Sau đó Lục Trường Sinh rời khỏi hoang đảo, trực tiếp hướng về phía Thánh địa Thiên Hà.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Chớp mắt lại qua mấy tháng thời gian.
Khi Lục Trường Sinh nhìn thấy Thánh địa Thiên Hà lần nữa, lúc này cách khi hắn rời khỏi Thần Vực đã được năm tháng.
Thánh địa Thiên Hà vẫn như cũ, mặc dù có đại trận hộ sơn nhưng Lục Trường Sinh là trưởng lão có phong hào, tất nhiên hắn có thể tùy ý ra vào Thánh địa Thiên Hà.
Hơn nữa khi hắn vừa xuất hiện, lập tức đã bị các đệ tử của Thánh địa Thiên Hà phát hiện.
"Mau nhìn kìa, hình như là Lục trưởng lão."
"Thật sự là Lục trưởng lão. Thời gian trước nghe nói Lục trưởng lão rời khỏi Thánh địa Thiên Hà, giờ lại trở về rồi sao?"
"Nghe nói Lục trưởng lão tới một nơi rất thần bí, cụ thể để làm gì thì chỉ có cao tầng trong Thánh địa mới biết được."
Rất nhiều đệ tử nhận ra Lục Trường Sinh.
Thật sự là ở Thánh địa Thanh Sơn lần trước Lục Trường Sinh thể hiện quá xuất sắc.
Đã khiến đông đảo đệ tử của Thánh địa Thiên Hà tin phục hắn.
Thế nhưng chuyện hắn trở về lại khiến các trưởng lão Võ Thánh của Thánh địa Thiên Hà chấn động hơn nhiều.
"Cái gì, Lục trưởng lão trở về rồi ư?"
"Giờ mới một hai năm thời gian thôi mà, sao Lục trưởng lão đã về rồi?"
"Nhanh, nhanh mời Lục trưởng lão vào đại điện Thiên Hà!"
Đông đảo Võ Thánh trưởng lão và cả chưởng môn của Thánh địa Thiên Hà đã tề tụ ở đại điện Thiên Hà.
Lục Trường Sinh đi vào đại điện Thiên Hà.
"Gặp qua chưởng môn, gặp qua chư vị trưởng lão."
Lục Trường Sinh sắc mặt như thường, bình tĩnh chào hỏi mọi người.
Vạn chưởng môn vừa cười vừa nói: "Lục trưởng lão, lần này ngươi tới Thần Vực cũng chưa được bao lâu, sao đã trở lại Thánh địa rồi? Chẳng lẽ, xuất hiện biến cố gì ư?"
Thật sự đối với cường giả Võ Thánh mà nói, thời gian một hai năm có đáng là gì đâu?
Đừng nói thời gian một hai năm, dù là mười năm hay hai mươi năm cũng không tính là gì.
Lục Trường Sinh thản nhiên lắc đầu, nói: "Không phải là xuất hiện biến cố gì, chỉ là Lục mỗ đã đạt được mục tiêu tại Thần Vực thôi, tiếp tục ở tại Thần Vực cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa."
"Đạt được mục tiêu?"
Đông đảo Võ Thánh nghe được câu này chỉ cảm thấy trước mắt sáng bừng. Đại khái bọn hắn cũng biết mục tiêu của Lục Trường Sinh.
Chính là mảnh vỡ Thần Linh.
Chẳng lẽ Lục Trường Sinh đã thu được mảnh vỡ Thần Linh ư?
Thế nhưng thời gian mới một hai năm thôi, thật sự là quá ngắn.
Tại Thần Vực, dù có may mắn thì cũng cần tới mười mấy năm mới có thể thu hoạch được mảnh vỡ Thần Linh.
Huống chi thời gian ước định giữa Lục Trường Sinh và các đại Thánh địa là trong vòng trăm năm.
Kỳ hạn trăm năm, thời gian này vô cùng dư dả.
Hoàn toàn không cần vội vàng.
Lục Trường Sinh nhìn lướt qua các trưởng lão Võ Thánh, trông ai cũng có vẻ nôn nóng, thế là hắn khẽ cười nói: "Đây là một mảnh vỡ Thần Linh, xin mời chưởng môn xem xét."
Lục Trường Sinh trực tiếp lấy một mảnh vỡ Thần Linh giao cho Vạn chưởng môn.
Hơn nữa còn là mảnh vỡ Thần Linh lớn nhất trong tất cả các mảnh.
Dù sao Thánh địa Thiên Hà cũng là Thánh địa đầu tiên Lục Trường Sinh gia nhập.
Cho thêm chút chỗ tốt cũng rất bình thường.
"Tách."
Tầm mắt các trưởng lão Võ Thánh lập tức đổ dồn vào chưởng môn, đặc biệt là mảnh vỡ Thần Linh đang nằm trong tay chưởng môn.
Với khả năng của bọn hắn, tất nhiên có thể cảm ứng được đây thực sự là mảnh vỡ Thần Linh!
"Thật sự là mảnh vỡ Thần Linh?"
"Hơn nữa mảnh vỡ Thần Linh này còn rất lớn, so với bất cứ mảnh vỡ Thần Linh nào Thánh địa Thiên Hà chúng ta từng có đều lớn hơn!"
"Lục trưởng lão thật sự là có lòng, nhanh như vậy đã mang về được một mảnh vỡ Thần Linh."
"Chỉ là mảnh vỡ Thần Linh này nên chia cho ai đây?"
Rất nhiều trưởng lão Võ Thánh đều động lòng.
Một miếng mảnh vỡ Thần Linh.
Lục Trường Sinh cũng chỉ hứa sẽ cho Thánh địa Thiên Hà có một miếng mảnh vỡ Thần Linh mà thôi.
Nếu bỏ qua lần này, về sau muốn thu hoạch được mảnh vỡ Thần Linh cũng không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào nữa.
Nhưng mảnh vỡ Thần Linh chỉ có một miếng, mà trưởng lão Võ Thánh phù hợp điều kiện sử dụng mảnh vỡ Thần Linh lại không chỉ có một.
Bởi vậy nội bộ Thánh địa Thiên Hà chắc chắn sẽ nổ ra cuộc "tranh đoạt" xung quanh mảnh vỡ Thần Linh này.
Đương nhiên cụ thể tranh đoạt như thế nào thì Lục Trường Sinh không quan tâm.
Hắn nói với Vạn chưởng môn: "Chưởng môn, lần này ta tại Thần Vực thu hoạch tương đối khá, đã lấy được mười miếng mảnh vỡ Thần Linh."
"Chưởng môn có thể thông báo cho trưởng lão Võ Thánh của chín Thánh địa còn lại, để bọn hắn phái người tới Thánh địa Thiên Hà, thu hồi mảnh vỡ Thần Linh." Lời Lục Trường Sinh nói khiến cả các trưởng lão đang im ắng cũng nhịn không được bàng hoàng, tâm thần kịch liệt chấn động.
"Cái gì cơ?"
"Lục trưởng lão, ngươi vẫn còn mảnh vỡ Thần Linh, thậm chí không chỉ có một miếng thôi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận