Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 232. Võ giả Thiên Đỉnh không ra mặt thì còn có ai ngăn được Đao Thập Nhị nữa! (3)



Chương 232. Võ giả Thiên Đỉnh không ra mặt thì còn có ai ngăn được Đao Thập Nhị nữa! (3)




Dù là phái Thiên Nữ thì cũng mất rất nhiều thời gian để tìm nguyên liệu.
Bởi những nguyên liệu này đều không dễ tìm.
Trong lúc chờ đợi Lục Trường Sinh cũng dành thời gian quay về bang Tứ Hải một chuyến.
Hắn sắp xếp mọi chuyện đâu vào đó, để tránh việc mình biến mất lâu quá sẽ bị Y Dược Đường xóa tên.
Thời gian này Lục Trường Sinh nhất định phải có mặt ở phái Thiên Nữ.
Để có thể theo sát tình hình tìm kiếm nguyên liệu luyện đan.
Hôm nay Vân Hải Đường tới tìm Lục Trường Sinh.
“Đao huynh, có chuyện này cần nhờ ngươi.”
“Chuyện gì thế?”
Vân Hải Đường cắn răng nói: “Ta vừa trở thành Thiên Nữ, thật ra địa vị cũng chưa đủ vững chắc.”
“Gần đây có một đệ tử trong phái gặp rắc rối, theo quy định của môn phái thì chúng ta phải trợ giúp kẻ đó giải quyết vấn đề. Nhưng chuyện này có chút đặc biệt, sợ là người bình thường tới đó cũng không làm được gì. Thế nên ta định tự mình đi một chuyến, cũng coi như để củng cố địa vị.”
“Nhưng sợ là phải làm phiền Đao huynh cùng đi một chuyến.”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Vân Hải Đường đang muốn hắn góp sức đây mà.
Chuyện này cũng bình thường thôi.
Hắn là người hộ đạo của Vân Hải Đường, giờ còn đang nhờ phái Thiên Nữ tìm kiếm nguyên liệu luyện chế Thần Lực Đại Đan, phái Thiên Nữ hao tổn sức người sức của giúp hắn như thế hẳn là trong nội bộ cũng nhiều kẻ không bằng lòng, Vân Hải Đường cũng phải chịu nhiều áp lực.
Mà giờ phái Thiên Nữ đang gặp chút rắc rối.
Chỉ cần giải quyết xong rắc rối này thì áp lực của Vân Hải Đường cũng sẽ giảm đi nhiều.
Vốn Lục Trường Sinh có thể từ chối.
Nhưng trong chốn giang hồ có rất nhiều chuyện đều là có qua có lại.
Muốn có được thứ này thì phải trả giá bằng thứ khác.
Hắn muốn phái Thiên Nữ tìm kiếm nguyên liệu luyện đan cho mình thì phải làm việc giúp phái Thiên Nữ.
Đơn giản thế thôi.
“Được, lúc nào xuất phát?”
Lục Trường Sinh đồng ý.
“Nhanh thôi.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Vân Hải Đường lập tức đi thu xếp công việc.
Tới hôm sau Vân Hải Đường đã sắp xếp xong, nàng dẫn theo một vài đệ tử của phái Thiên Nữ, sau đó cùng Lục Trường Sinh xuống núi.
Chuyến này họ sẽ tới phủ Đào Nguyên!
Tất cả đều là võ giả nên tốc độ di chuyển rất nhanh, chỉ một ngày đã đi hết hành trình vốn cần tới mấy ngày, không lâu sau thì tới trước cửa nhà họ Đào trong phủ Đào Nguyên!
Thế nhưng ngoài cửa Đào phủ lại treo đèn lồng trắng.
Chứng tỏ trong Đào phủ đang tổ chức tang lễ.
Lúc này, ở linh đường bên trong Đào phủ.
Người nhà họ Đào đều mặc áo xô để tang.
Ngoài ra còn có một đám võ giả cao lớn vạm vỡ, thái độ bất cần đời.
Tất cả đều là những kẻ liều lĩnh.
Không sợ trời không sợ đất, chỉ cần có bạc có lợi là đủ.
Biết rõ Đào phủ gặp chuyện gì nhưng vẫn nguyện ý nhận lời chiêu mộ.
Chỉ là bạc phải trả đủ nhiều mới được!
Đó cũng không phải là số tiền nhỏ, mà ít nhất phải là giá cao gấp mười lúc thường!
Dù là thế thì số cao thủ có thể chiêu mộ tới cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
“Tướng công, ta đã truyền tin về phái Thiên Nữ, hẳn là bên đó sẽ phái người tới nhanh thôi.”
Một phụ nhân dáng vẻ đẹp đẽ nhẹ giọng nói chuyện với Đào Thận.
Mắt Đào Thận đã vằn tơ máu, có thể thấy là đã lâu rồi hắn không được nghỉ ngơi đàng hoàng.
Thật ra hắn không trông chờ gì nhiều ở phái Thiên Nữ.
Dù phái Thiên Nữ có cho người tới giúp thật nhưng liệu được bao nhiêu người đây?
Nơi này là phủ Đào Nguyên chứ không phải phủ Trạm Hải, thế lực của phái Thiên Nữ còn chưa chạm tới đây được.
Mà rắc rối Đào gia gặp phải thật sự rất lớn.
“Thiếu gia, phu nhân, bên ngoài có người tự xưng là người phái Thiên Nữ tìm tới!”
Lúc này có một người hầu chạy vội vào báo tin.
“Người của phái Thiên Nữ tới ư? Có bao nhiêu người?”
Đào Thận đứng bật dậy.
“Không đông lắm, chỉ có bảy tám người thôi.”
“Bảy tám người...”
Sắc mặt Đào Thận không khỏi lộ vẻ thất vọng.
Quả nhiên hắn không nên mong đợi quá nhiều.
Phái Thiên Nữ cho bảy tám người tới thì làm được gì chứ?
Thế nhưng phái Thiên Nữ lặn lội đường xa tới giúp, so với các thế lực mà Đào gia qua lại thân thiết khác mà nói đã coi như rất có lòng rồi.
Đào gia không thể thất lễ được.
“Mau mời các nàng vào đi.”
“Không, ta sẽ tự ra nghênh đón.”
Đào Thận nghĩ một lát, cuối cùng vẫn quyết định tự mình ra đón.
“Không cần, chúng ta tới rồi!”
Bên ngoài linh đường vang lên một giọng nữ thanh lãnh.
“Tách”.
Mọi người ngẩng phắt đầu lên.
Ngay cả đám người giang hồ kia cũng đều tò mò nhìn ra phía ngoài cửa.
Đương nhiên họ cũng biết tới phái Thiên Nữ.
Thậm chí trong lòng còn có chút “chờ mong” nữa kìa.
Dù sao thì phái Thiên Nữ chính là môn phái toàn nữ nhân.
Nghe nói đệ tử của phái Thiên Nữ đều là giai nhân tuyệt sắc.
Trong chốn giang hồ cũng có rất nhiều lời đồn đại về phái Thiên Nữ.
Rất nhiều tin đồn “nóng bỏng ướt át” thật ra nhiều ít gì cũng có liên quan tới phái Thiên Nữ.
Môn phái kỳ lạ nhường ấy nhưng những người thật sự từng gặp qua họ lại chẳng có mấy.
Mà giờ cơ hội đã tới.
Quả nhiên, vừa dứt lời đã thấy mấy nữ tử dung mạo tuyệt sắc bước vào.
Thế nhưng có người lại phát hiện chuyện lạ, sao trong đám nữ nhân của phái Thiên Nữ lại có một gã nam tử thế này?
“Đệ tử Lý Văn Anh bái kiến Thiên Nữ!”
Phu nhân của Đào Thận trông thấy cách ăn mặc của các thành viên phái Thiên Nữ thì không khỏi kinh ngạc.
Vì thế nàng vội vã đứng dậy, cung kính hành lễ với Vân Hải Đường.
Người khác có thể không rõ nhưng Lý Văn Anh thì khác.
Vị này chính là Thiên Nữ!
Bất cứ đệ tử nào của phái Thiên Nữ khi trông thấy Thên Nữ đều sẽ phải làm đại lễ.
“Đào phu nhân không cần đa lễ như vậy.”
Vân Hải Đường khẽ cười, quan sát Lý Văn Anh một lượt.
Lý Văn Anh, thật ra hiện giờ phải gọi là Đào Lý thị mới đúng.
Nàng từng là đệ tử của phái Thiên Nữ, sau đó gả cho Đào Thận và trở thành Đào phu nhân.
Đối với đệ tử của phái Thiên Nữ mà nói, dù đã gả ra ngoài thì cũng là đệ tử của môn phái, hơn nữa vẫn giữ mối quan hệ chặt chẽ với phái Thiên Nữ. Hết chương 232.



Bạn cần đăng nhập để bình luận