Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 732: Đứng đầu ngoại phủ không ai bì nổi! Lục Trường Sinh phất tay trấn áp, Vô Lượng Thần Thông uy chấn bát phương! (2)

Chương 732: Đứng đầu ngoại phủ không ai bì nổi! Lục Trường Sinh phất tay trấn áp, Vô Lượng Thần Thông uy chấn bát phương! (2)
"Bên ngoài có rất nhiều người suy đoán một năm sau Thiên Mệnh Tôn Giả sẽ tới khiêu chiến ngươi. Có lẽ thực lực của ngươi không bằng Thiên Mệnh Tôn Giả."
"Nhưng chỉ có người từng ở phủ Võ Thánh mới biết, khí linh của phủ Võ Thánh chuẩn xác đến cỡ nào. Từ xưa tới nay nó gần như chưa bao giờ phạm sai lầm, nếu nó đã phán định ngươi là chủ nhân của động phủ số một, như vậy Thiên Mệnh Tôn Giả chắc chắn không phải là đối thủ của ngươi."
Lời Hồ Sơn Tôn Giả nói khiến Lục Trường Sinh có chút ngoài ý muốn.
Hồ Sơn Tôn Giả vừa đứng trước mặt là Lục Trường Sinh có thể nhìn ra ngay đối phương là người rất tự tin, cũng rất kiêu ngạo.
Có ngông nghênh!
Ngạo khí cũng có.
Một người kiêu ngạo như vậy mà lại không hề coi thường Lục Trường Sinh.
"Ngươi muốn nói gì?"
Lục Trường Sinh từ tốn hỏi.
Hồ Sơn chỉ cười.
"Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết, ta sẽ không xem nhẹ bất cứ đối thủ nào. Một lát nữa ngươi nhất định phải dốc toàn lực ứng phó, để cho ta xem thử thực lực chân chính của ngươi ra sao đấy."
"Về phần ngươi có mạnh hơn Thiên Mệnh Tôn Giả hay không, đối với ta mà nói cũng không quan trọng. Ta muốn giết Thiên Mệnh Tôn Giả chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay."
"Giết ngươi cũng dễ như trở bàn tay mà thôi!"
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được cái “ngạo” của Hồ Sơn.
Hắn biết Lục Trường Sinh lợi hại, có lẽ còn lợi hại hơn Thiên Mệnh Tôn Giả, là thiên tài hàng đầu chân chính.
Thế nhưng vậy thì đã sao?
Người lợi hại hơn nữa ở trong mắt Hồ Sơn đều là kẻ có thể tiện tay chém giết.
Đây chính là tự tin.
Tự tin đến mức kiêu ngạo!
Nghe được Hồ Sơn nói vậy, Lục Trường Sinh cũng chỉ cười.
Ngông nghênh hắn cũng có.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn kiêu ngạo hơn bất cứ ai nữa kìa.
Hắn có bảng thuộc tính.
Ngộ tính của hắn là thứ có một không hai từ cổ chí kim.
Đến nay Lục Trường Sinh vẫn chưa từng gặp ai có ngộ tính mạnh hơn hắn.
Chẳng lẽ hắn không kiêu ngạo sao?
Không có khả năng!
Lục Trường Sinh khá kiêu ngạo. Chỉ là Lục Trường Sinh không thể hiện ra ngoài thôi.
Lục Trường Sinh không ngờ hãy còn một người có thể sánh vai với hắn về mức độ "kiêu ngạo" và "tự tin" như vậy.
Hồ Sơn không phải loại người phô trương thanh thế.
Hắn là kiêu ngạo từ trong ra ngoài, sự kiêu ngạo phát ra từ nội tâm.
Thuộc về dạng tự tin tuyệt đối!
Đối với dạng người này, nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì.
"Bắt đầu đi."
Lục Trường Sinh cũng không nói thêm gì nữa.
"Ầm ầm."
Trong hư không, ngũ sắc quang hoa nháy mắt hiển hóa.
Một áp lực đáng sợ vắt ngang không trung.
Vô Lượng Thần Thông, Ngũ Hành Phân Giải!
Tất cả mọi người ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn vào Thần Thông Ngũ Hành Phân Giải giữa hư không.
Dù là cách pháp trận, nhưng không biết vì sao bọn hắn lại cảm thấy toàn thân như bị xiết chặt lại.
Một cảm giác hết sức nguy hiểm tự nhiên sinh ra.
Phải biết rằng bọn hắn đã được ngăn cách bởi lôi đài qua pháp trận rồi, đây còn là pháp trận do Nguyên Anh Chân Quân tự tay bố trí.
Vẻn vẹn chỉ là một môn Thần Thông sao lại khiến bọn hắn cảm giác được nguy hiểm cực độ như thế?
"Đây là Thần Thông gì?"
"Thật là khủng khiếp, đây là Đại Thần Thông đỉnh phong sao?"
"Không, Đại Thần Thông đỉnh phong chắc chắn không khủng bố như vậy."
"Chẳng lẽ... là Vô Lượng Thần Thông?"
Có người mở to hai mắt. Vô Lượng Thần Thông!
Vô Lượng Thần Thông trong truyền thuyết!
Đúng là chỉ có Vô Lượng Thần Thông mới có uy thế đáng sợ đến mức này.
Sau khi Lục Trường Sinh phóng xuất ra Thần Thông Ngũ Hành Phân Giải, con ngươi trong mắt Hồ Sơn đột nhiên co rụt lại.
Sự trấn định tự nhiên luôn hiện hữu trên mặt hắn, dường như hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay, vậy mà lúc này sắc mặt hắn lần đầu tiên thay đổi.
"Loại Thần Thông này..."
Trong lòng Hồ Sơn dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm!
Đã bao nhiêu năm Hồ Sơn chưa có cảm giác nguy hiểm như vậy rồi?
Cũng chỉ khi phải đối mặt với một vị Võ Thánh hắn mới có cảm giác vô cùng nguy hiểm thế này.
Thế nhưng Lục Trường Sinh rõ ràng chỉ là võ giả cảnh giới Thần Thông, chỉ là một Võ Tôn mà thôi.
Sao đối phương lại có thể khiến hắn cảm thấy vô cùng nguy hiểm được?
"Ầm ầm."
Sau giây lát Hồ Sơn cũng không do dự nữa, năm loại Thần Thông trong cơ thể hắn được phóng ra ngay lập tức.
Đây là năm loại Đại Thần Thông đỉnh phong. Mỗi loại đều không hề kém so với những loại còn lại.
Hơn nữa sau khi năm Đại Thần Thông đỉnh phong được phóng ra còn nhanh chóng hòa làm một thể.
Đúng, chúng dung hợp một cách vô cùng hoàn mỹ, thật sự giống như một loại Thần Thông vậy.
Ngay cả Lục Trường Sinh cũng thấy khá bất ngờ.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy tình cảnh này. Các loại Thần Thông hỗ trợ lẫn nhau chẳng qua chỉ là có ảnh hưởng với nhau, có khả năng bù đắp một số thiếu hụt giữa chúng, thế nhưng Thần Thông hòa làm một thể lại là chuyện vô cùng hiếm thấy.
Ngay cả Lục Trường Sinh cũng không thể làm được.
Đương nhiên, dù cho Thần Thông hòa làm một thể thì sao?
Đại Thần Thông dù thế nào đi nữa cũng chỉ là Đại Thần Thông, không có cách nào lột xác.
Huống chi Lục Trường Sinh còn cảm nhận được trong năm Đại Thần Thông đỉnh phong này có một chút khí tức Ngũ Hành.
Chỉ cần có Ngũ Hành là tốt rồi.
Với Lục Trường Sinh mà nói, Thần Thông không hoàn toàn thoát ly Ngũ Hành thì chắc chắn sẽ bị Thần Thông Ngũ Hành Phân Giải khắc chế.
Tiếp đó, một loại Thần Thông đối đầu với năm loại Thần Thông đã dung hợp làm một thể, cả hai va chạm vào nhau vô cùng mãnh liệt.
"Rầm."
Thần Thông va chạm với nhau, không cần phải tưởng tượng.
Mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu.
Đám người có thể thấy rõ ràng, Thần Thông Ngũ Hành Phân Giải trùng trùng điệp điệp của Lục Trường Sinh chiếm ưu thế tuyệt đối, ngay từ lúc bắt đầu nó đã đánh thẳng vào năm loại Thần Thông của Hồ Sơn Tôn Giả.
Năm loại Đại Thần Thông đỉnh phong kia đã tan rã như băng tuyết chỉ trong chớp mắt rồi nhanh chóng sụp đổ, bị chôn vùi và cuối cùng là biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận