Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2018: Sức mạnh cấp độ Vương Giả! Ba tầng thế giới của Lục Trường Sinh đánh bại Lãnh Kiếm Không, bốn phương chấn động! (2)

Đồng thời đại đạo cũng có thể viên mãn.
Đến lúc đó thậm chí có thể dựa vào Kiếm Đạo để tấn thăng nhị cảnh.
“Thử kiếm khắp thiên hạ… Cũng chỉ có tại Đỉnh Vũ Trụ mới gặp được người như vậy…”
“Lục sư đệ, nói thật thì Lãnh Kiếm Không này e rằng đã có thực lực cấp Bá Chủ, không thể coi thường được.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Xem xong tư liệu cặn kẽ về Lãnh Kiếm Không, tất nhiên hắn có thể nhận ra người tên Lãnh Kiếm Không này không phải kẻ vớ vẩn.
Muốn kiếm thử khắp thiên hạ ư?
Chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Những năm qua tại Đỉnh Vũ Trụ còn loại thiên tài nào chưa từng xuất hiện?
Không chỉ một mình Lãnh Kiếm Không muốn thử kiếm khắp thiên hạ.
“Đúng rồi, Lãnh Kiếm Không có quan hệ gì với thương hội Vạn Cổ không?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh hỏi.
Hắn không có thể thật sự quên hẳn thương hội Vạn Cổ được.
“Ngươi đoán đúng rồi đấy, thương hội Vạn Cổ từng tới tìm Lãnh Kiếm Không, chắc chắn bọn hắn đã hứa hẹn gì đó với đối phương.”
“Còn chuyện Lãnh Kiếm Không có đồng ý hay không thì ta cũng không rõ. Nhưng Lãnh Kiếm Không có quan hệ gì với thương hội Vạn Cổ hay không kỳ thực cũng không quan trọng. Lãnh Kiếm Không đã chọn khiêu chiến ngươi thì giữa các ngươi nhất định phải phân ra thắng bại!”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Đúng thế, đối với Lãnh Kiếm Không mà nói đây là chuyện lớn liên quan tới sống chết.
Dù sao nếu Lãnh Kiếm Không chết đi thì chính là chết thật.
Ngược lại Lục Trường Sinh là Giới Chủ, tại đại vũ trụ hắn vốn sẽ không chết.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Lục Trường Sinh cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Hắn ở trong động phủ, lặng lẽ tu hành.
Cứ thế đến ngày lôi đài mở ra.
Sau một tháng tăng nhiệt độ, tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh và Lãnh Kiếm Không cũng được công bố.
Biểu hiện của Lãnh Kiếm Không thật sự quá chói mắt.
Tỷ lệ đặt cược còn thấp hơn cả Lục Trường Sinh.
Tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh vẫn hơi cao, đạt tới bốn.
Mà Lãnh Kiếm Không chỉ có hai.
Chứng tỏ những thế lực lớn kia kỳ thực coi trọng Lãnh Kiếm Không hơn hẳn.
Nhưng chuyện này cũng cho Lục Trường Sinh cơ hội.
Tỷ lệ đặt cược bốn cũng không sao.
Hắn vẫn cược cho chính mình.
Đồng thời lấy ra tất cả 110.000 viên nguyên tinh, đổ hết vào cược cho chính mình.
Đây là trận chiến thứ hai của Lục Trường Sinh tại Đỉnh Vũ Trụ, đồng thời cũng là trận chiến giữ lôi đài đầu tiên.
Lần này Lục Trường Sinh là Chủ Tướng giữ lôi đài chứ không còn là người khiêu chiến nữa.
Người khiêu chiến biến thành Lãnh Kiếm Không.
Sau một tháng tạo nhiệt độ, danh tiếng của cuộc chiến này đã được đẩy lên cao nhất.
Xung quanh lôi đài kín đặc người.
Bản thân Lục Trường Sinh đã có nhân khí rất cao.
Dù sao hắn cũng có tính chủ đề.
Hắn là đệ tử chân truyền của Chúa Tể.
Đồng thời trận trước dù không được mọi người coi trọng nhưng hắn vẫn đánh bại Mạc Vấn, chiến thắng một cách đơn giản.
Thậm chí rất nhiều người còn chưa được thấy toàn bộ thực lực của Lục Trường Sinh.
Mà Lãnh Kiếm Không lại chỉ dựa vào bản thân mình, một người một kiếm giết ra nhân khí.
Thế nên nhân khí còn cao hơn cả Lục Trường Sinh.
Chủ yếu là Lãnh Kiếm Không từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót từng bước một đi lên, hơn nữa mỗi một lần chiến đấu đều chỉ dùng một kiếm.
Người như vậy vốn sẽ cực kỳ được mến mộ.
Rất nhiều người đều muốn xem thử cực hạn của Lãnh Kiếm Không ở đâu?
Liệu hắn có thể vung ra kiếm thứ hai hay không?
Rất nhiều nhân tố khiến trận chiến này có độ chú ý cao hơn hẳn.
Thậm chí còn chẳng kém một số cuộc chiến của Bá Chủ.
“Trận chiến này mọi người coi trọng Lãnh Kiếm Không hơn hẳn, chắc không để Lục Trường Sinh thắng nữa đâu nhỉ?”
“Lần trước Mạc Vấn thì không nói, nhưng lần này Lãnh Kiếm Không này không tầm thường đâu, hắn mạnh hơn Mạc Vấn nhiều. Dù đối đầu với Mạc Vấn thì có lẽ Lãnh Kiếm Không cũng chỉ dùng một kiếm là đủ.”
“Đúng vậy, thực lực Kiếm Đạo của Lãnh Kiếm Không cường đại, nghe nói hắn tới Đỉnh Vũ Trụ vì muốn thử kiếm khắp thiên hạ. Phàm là kẻ dám thử kiếm khắp thiên hạ ở Đỉnh Vũ Trụ, dù không thành công thì một thân thực lực vẫn kinh thiên động địa. Lãnh Kiếm Không này hẳn thật sự có thực lực cấp Bá Chủ, chắc chắn Lục Trường Sinh không phải đối thủ của hắn.”
“Lần này Lãnh Kiếm Không khiêu chiến Lục Trường Sinh, chỉ có thể xem như Lục Trường Sinh xui thôi…”
Rất nhiều người bàn tán ầm ĩ.
Lần này đúng là không có một ai coi trọng Lục Trường Sinh.
Nhìn tỷ lệ đặt cược là thấy.
Tỷ lệ đặt cược cho Lục Trường Sinh cao tới bốn.
Nói cách khác, cơ hội chiến thắng của hắn rất xa vời.
Lục Trường Sinh bước lên lôi đài đầu tiên.
Không lâu sau Lãnh Kiếm Không cũng xuất hiện.
Lãnh Kiếm Không mặc áo trắng, khuôn mặt lạnh băng.
Hai người đứng trên lôi đài, hoàn cảnh xung quanh bỗng nhiên thay đổi.
Lần này trận chiến diễn ra tại một khoảng cát vàng rộng lớn.
Đầy trời đều là cát vàng bay lượn, rộng lớn vô ngần.
Tay áo hai người bay lơ lửng.
Lãnh Kiếm Không không vội động thủ, ngược lại hắn mở miệng: “Ta không đồng ý lời đề nghị của thương hội Vạn Cổ, trận chiến này không liên quan gì tới thương hội Vạn Cổ mà chỉ do ta cảm thấy ngươi rất mạnh, nếu ta đã thử kiếm khắp thiên hạ thì sẽ chỉ tìm người mạnh nhất!”
“Ồ? Ngươi biết ta rất mạnh ư? Chỉ sợ trong vô số người như vậy chỉ có một mình ngươi nghĩ thế.”
Lục Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh.
“Không cần để ý tới đám người dung tục kia.”
“Kiếm tâm của ta nói cho ta biết, ngươi rất mạnh, trong tất cả Chủ Tướng thì ngươi là người mạnh nhất! Bởi vậy, người đầu tiên ta muốn khiêu chiến chính là ngươi, ta hy vọng ngươi có thể xuất ra toàn bộ thực lực, để ta xem thử Chủ Tướng mạnh nhất rốt cuộc mạnh tới mức nào?”
Lời Lãnh Kiếm Không nói khiến Lục Trường Sinh hiểu ra, đối phương là một kiếm khách chân chính.
Hoặc nên nói là kiếm si!
Bình thường loại người này còn có một tên khác, là kẻ cầu đạo!
Mỗi kẻ cầu đạo đều chỉ một lòng cầu đạo.
Bất cứ kẻ nào cũng không thể ảnh hưởng tới suy nghĩ của một kẻ cầu đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận