Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 234. Đao Thập Nhị nhắm mắt dưỡng thần, mở mắt giết người! (2)



Chương 234. Đao Thập Nhị nhắm mắt dưỡng thần, mở mắt giết người! (2)




Sa Long Môn là môn phái lớn, cũng là một trong những thế lực đứng đầu phủ Đào Nguyên.
Môn chủ Sa Long Môn có một đứa con trai, hơn nữa cả ba đời nhà đấy đều chỉ có một đứa con trai, hắn thấy con gái Đào Thận xinh đẹp nên mới giở trò quấy rối.
Kết quả hai bên xảy ra xung đột, đao kiếm lại không có mắt, hộ vệ của Đào gia lỡ tay đánh chết con trai duy nhất của Môn chủ Sa Long Môn.
Chính vì thế mới gây ra họa lớn.
Đứa con trai duy nhất của nhà Môn chủ cứ thế mất mạng.
Đào gia là kẻ gây ra chuyện này, lẽ nào chúng lại không trả thù cho được?
Mà cách trả thù của Sa Long Môn chẳng khác nào trò mèo vờn chuột, chúng tung tin rằng muốn Đào phủ phải từ từ sụp đổ mới cam.
Phụ thân của Đào Thận cũng mất mạng trong một lần bị kinh hãi quá độ như thế.
“Khoan đã, Môn chủ Sa Long Môn không lập tức xuống tay với Đào phủ e rằng còn có nguyên nhân khác?”
“Sa Long Môn muốn cướp sản nghiệp của Đào gia phải không?”
Mắt Vân Hải Đường chợt sáng lên.
Nàng không phải kẻ dễ lừa như thế.
“Không sai, Sa Long Môn quả thực muốn nuốt trắng sản nghiệp Đào gia ta.”
Đào Thận cũng gật đầu.
Giờ thì Vân Hải Đường đã rõ.
Sản nghiệp của Đào gia quả thực rất lớn, đối với bất cứ thế lực nào thì cũng có rất nhiều lợi ích.
Rất nhiều thế lực chỉ biết ăn trên ngồi trốc, nhưng toàn bộ môn phái cũng không thể uống gió Tây Bắc qua ngày được phải không?
Thế nên mới cần có sản nghiệp hậu thuẫn.
Sa Long Môn có lẽ đã ngắm trúng điểm này của Đào gia từ lâu.
Còn cái chết của con trai Môn chủ thì chỉ là chuyện ngoài ý muốn, ngay cả Môn chủ Sa Long Môn cũng không đoán trước được.
Nhưng ý đồ muốn thâu tóm Đào gia của Sa Long Môn thì lại quá rõ ràng rồi.
Giờ Vân Hải Đường đã biết vì sao Đào phủ không tìm bất cứ thế lực nào bảo vệ, thậm chí võ giả cảnh giới Thần Lực cũng không dám nhúng tay vào chuyện này.
Nguyên nhân thật ra rất đơn giản.
Sa Long Môn đã quyết chí phải nắm được Đào gia!
Ai dám nhúng tay thì chính là đặc tội với Sa Long Môn.
Mà trong phủ Đào Nguyên này còn ai dám đắc tội với Sa Long Môn nữa?
Thấy Vân Hải Đường có vẻ do dự.
Lý Văn Anh cắn răng quỳ sụp xuống: “Xin Thiên Nữ cứu Đào phủ.”
“Tướng công, mau nói gì đi.”
Lý Văn Anh căng thẳng lắm rồi.
Đào phủ đã rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng mà Đào Thận vẫn tính toán thiệt hơn.
Chẳng lẽ Đào Thận còn không rõ, nếu để Sa Long Môn thành công thì toàn bộ Đào gia sẽ chẳng một ai thoát được ư?
Vân Hải Đường không nói gì.
Nàng đang chờ!
Nàng vượt nghìn dặm xa xôi tới đây, thậm chí không ngại đối đầu với loại quái vật như Sa Long Môn chẳng lẽ chỉ vì một đệ tử phái Thiên Nữ như Lý Văn Anh ư?
Ngẫm lại là biết không thể rồi.
Nếu vì một đệ tử mà gây ra xung đột với một thế lực lớn thì dù nội tình của phái Thiên Nữ có sâu tới đâu cũng đã bị diệt môn cả trăm lần.
Thứ Vân Hải Đường nhìn trúng chính là Đào phủ!
Hoặc là nói, mục đích của Vân Hải Đường cũng giống với Sa Long Môn, đều nhắm vào sản nghiệp của Đào gia.
Có sản nghiệp của Đào gia cũng chính là có nguồn tài lực to lớn duy trì, địa vị của nàng trong phái Thiên Nữ cũng sẽ vững vàng hơn.
Thậm chí có thể còn trở thành Thiên Nữ mạnh nhất từ trước tới nay!
Thế nhưng nàng cũng có điểm khác với Sa Long Môn.
Nàng cần Đào gia cam tâm tình nguyện dựa vào mình.
Dù sao thì việc làm ăn vẫn cần có người Đào gia đứng ra lo liệu, về mặt này Vân Hải Đường đã tính rất kỹ.
Phái Thiên Nữ là môn phái giang hồ, nếu thật sự nhúng tay vào việc làm ăn của Đào phủ thì e rằng chỉ làm mọi việc loạn hết lên thôi.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cuối cùng Đào Thận cũng thông suốt.
Hắn biết Đào phủ có tránh được tai họa hay không đều phải dựa vào lúc này.
Vì thế Đào Thận hít sâu một hơi rồi quỳ rạp xuống, sau đó hắn mới nói: “Đào gia nguyện ý quy thuận phái Thiên Nữ, Đào Thận nguyện ý trở thành đầy tớ của Thiên Nữ! Xin Thiên Nữ mở lòng từ bi, cứu trăm mạng người Đào gia ta!”
Vân Hải Đường khẽ cười.
Cuối cùng Đào Thận cũng chịu thua.
Thế nhưng chuyện này cũng phần nào nhờ Lý Văn Anh.
Đệ tử phái Thiên Nữ gả ra ngoài dù ít dù nhiều thì trong lòng vẫn luôn hướng về phái Thiên Nữ như cũ.
“Rất tốt!”
“Đào Thận, Lý Văn Anh, các ngươi đứng lên cả đi. Chuyện của Sa Long Môn từ giờ sẽ do phái Thiên Nữ giải quyết!”
Đào Thận và Lý Văn Anh không khỏi mừng thầm.
Thậm chí hai người còn gọi con gái mình ra hành lễ với Vân Hải Đường.
Hơn nữa còn muốn Vân Hải Đường thu nàng làm đệ tử.
Vân Hải Đường tuy nhìn rất trẻ nhưng thật ra đã ngoài ba mươi.
Người có thể lên làm Thiên Nữ thì sao còn trẻ được?
Chỉ là võ giả khí huyết hùng hậu, vậy nên trông mới không già thôi.
Con gái Đào Tinh của Đào Thận quả là mỹ nhân trời sinh, chẳng trách lại khiến đứa con trai độc nhất của Môn chủ Sa Long Môn động lòng.
Hơn nữa Đào Tinh rất thông minh, Vân Hải Đường cũng thấy khá hài lòng.
Vì để Đào Thận yên tâm nên Vân Hải Đường còn đồng ý sẽ thu Đào Tinh làm đệ tử.
“Bùm”.
Đúng lúc này bên ngoài vang lên một tiếng trầm đục.
Ngay sau đó một giọng nói thô lỗ truyền tới: “Hừ, phái Thiên Nữ các ngươi to mồm thật! Chuyện của Đào gia các ngươi quản được sao?”
Thanh âm vang vọng, không rõ từ đâu truyền tới mà khắp bốn phía đều có.
Vân Hải Đường không khỏi biến sắc.
Nàng chỉ vừa đột phá lên cảnh giới Thần Lực không lâu, thực lực chỉ đủ để bắt nạt đám võ giả Luyện Tạng là cùng.
Nếu phải đối mặt với võ giả cảnh giới Thần Lực, hơn nữa còn là cao thủ của Sa Long Môn thì chẳng thấm vào đâu.
Rõ ràng người vừa lên tiếng cũng là võ giả cảnh giới Thần Lực, quá nửa còn là người của Sa Long Môn.
Vì thế nàng nhìn sang phía Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu lên.
Lúc trước hắn vẫn luôn im lặng.
Thậm chí hai vợ chồng Đào Thận và Đào Tinh còn không hề chú ý tới Lục Trường Sinh. Hết chương 234.



Bạn cần đăng nhập để bình luận