Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1793: “Trảm Giới Thi” thành Thánh! Hư giới lột xác, cuối cùng cũng trở thành Giới Chủ! (3)

“Không rõ lắm. Nhưng nơi này chính là cấm khu Huyết Hồ, chém giết trong cấm khu Huyết Hồ không phải là chuyện bình thường à? Ai bảo những thiên kiêu đó xâm nhập cấm khu Huyết Hồ, chết cũng chỉ có thể chịu thôi.”
“Đúng vậy, cấm khu Huyết Hồ vô cùng nguy hiểm. Muốn báo thù ư? Nếu như Đại Thánh quá mức cường đại tiến vào cấm khu Huyết Hồ rồi kinh động đến đám dị thú khủng bố trong cấm khu Huyết Hồ, thậm chí là vua dị thú thì rắc rối to.”
“Rốt cuộc là ai đang săn giết thiên kiêu?”
Nhất thời, người người trong cấm khu Huyết Hồ đều cảm thấy cực kỳ bất an.
Rất nhiều tu sĩ còn chủ động rời khỏi cấm khu Huyết Hồ.
Một số thiên kiêu lại càng giận dữ không tả nổi.
Bọn hắn đều là thiên chi kiêu tử, bối cảnh thâm hậu.
Bất kể ở đâu cũng là tồn tại được người người vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt, là tiêu điểm của mọi người.
Nhưng giờ thì sao?
Có người đang thần không biết quỷ không hay săn giết thiên kiêu.
Bất kể thiên kiêu bị săn giết có thân phận bối cảnh gì.
Càng là thiên kiêu thanh danh lớn thì đối phương lại càng muốn săn giết.
Tại cấm khu Huyết Hồ, cái gọi là bối cảnh hay thân phận của bọn hắn đều không có tác dụng gì hết.
Lúc này đám thiên kiêu kia dường như mới bừng tỉnh đại ngộ.
Bất kể thế nào, bản thân bọn hắn chỉ là Chuẩn Thánh.
Ngay cả Thánh cảnh cũng không tới.
Tại cấm khu Huyết Hồ, bọn hắn hệt như sơn dương yếu ớt đợi bị làm thịt.
Thế là vô số thiên kiêu dù có phẫn nộ thế nào lúc này cũng biết mình nên làm gì.
Rút lui.
Vô số tu sĩ đang từ từ rút khỏi cấm khu Huyết Hồ.
Toàn bộ cấm khu Huyết Hồ cũng dần khôi phục bình tĩnh như trước.
Chỉ có Lục Trường Sinh cảm thấy hơi bất đắc dĩ.
Chung quy là thời gian vẫn hơi ngắn.
Đám thiên kiêu kia đều rất thức thời, cả đám lần lượt rút lui.
Lục Trường Sinh cũng không dám đuổi theo đám người kia ra khỏi cấm khu Huyết Hồ.
Trong cấm khu Huyết Hồ, hắn có thể từ từ săn giết đám thiên kiêu kia.
Nhưng ra khỏi cấm khu Huyết Hồ thì thế lực sau lưng đám thiên kiêu kia có tới cả vạn cách giết chết Lục Trường Sinh.
Bởi vậy Lục Trường Sinh sẽ không mạo hiểm.
Nhưng săn giết trong thời gian dài như vậy thật ra Lục Trường Sinh cũng thu được rất nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực rồi.
Hẳn là đủ để hắn bước ra bước mấu chốt nhất.
“Cấm khu Huyết Hồ cũng không có gì hay nữa, quay về thôi.”
Lục Trường Sinh không ở lại cấm khu Huyết Hồ mà lại quay về thành Thiên Dự một lần nữa.
Trở lại thành Thiên Dự, Lục Trường Sinh lập tức phong bế động phủ.
Trong động phủ, hắn vẫn cảm thấy rất an toàn.
Lục Trường Sinh vỗ tay một cái.
Tháp Hắc Quang như ẩn như hiện.
Động phủ ngăn cách tất cả khí tức, tháp Hắc Quang cũng sẽ không bị phát hiện, bởi vậy Lục Trường Sinh có thể phóng tháp Hắc Quang ra.
Bên trong tháp Hắc Quang trấn áp từng tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Đây chính là thu hoạch của Lục Trường Sinh sau chuyến đi tới cấm khu Huyết Hồ vừa rồi.
“Có tất cả hai mươi tám tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực!”
Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.
28 tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực, mỗi một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực trong đó thật ra cũng không hoàn toàn giống nhau.
Có một số tia có thể so với năm sáu tia khác.
Một số lại rất bình thường.
Nhưng có thể khẳng định một điều.
28 tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực đại diện cho 28 vị thiên kiêu đỉnh tiêm.
Nói cách khác, tại cấm khu Huyết Hồ vừa rồi Lục Trường Sinh đã giết tất cả 28 vị thiên kiêu đỉnh tiêm.
Phía sau 28 thiên kiêu đỉnh tiêm này rất có khả năng là 28 thế lực đỉnh tiêm.
Lục Trường Sinh săn giết thẳng tay như vậy, chỉ sợ không biết đã bị bao nhiêu thế lực đỉnh tiêm căm hận.
Vừa qua đúng là Lục Trường Sinh có chút “trương dương”.
Theo ý hắn, vốn hắn không định gây náo động như thế.
Thế nhưng trong tình cảnh này, nếu hắn không nắm chặt thời gian chém giết thiên kiêu đỉnh tiêm và thu hoạch sức mạnh bản nguyên Ám Vực thì thực lực của hắn đừng mơ được tăng cường.
“Hai mươi tám tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực hẳn là đủ để Hư giới của ta bước ra bước mấu chốt rồi!”
Trong lòng Lục Trường Sinh có chút hào hứng.
Hắn đã chờ giờ khắc này rất lâu rồi.
Lục Trường Sinh rất muốn Hư giới có thể lột xác.
Hư giới từ hư hóa thực, đại biểu cho việc Lục Trường Sinh đã bước lên con đường Giới Chủ.
Nhưng chỉ có thể so sánh với Đăng Thần cửu giai.
Hư giới vẫn chưa hoàn toàn lột xác.
Một khi lột xác thành công, Hư giới của hắn có thể sánh ngang sinh mệnh Hỗn Độn.
Đây là bước cực kỳ quan trọng với Lục Trường Sinh.
Vì bước này gọi là “dung giới”.
Nói cách khác tu sĩ sẽ triệt để hòa thành một thể với Hư giới.
Đến lúc đó tu sĩ chính là Hư giới, Hư giới chính là tu sĩ.
Tương đương với “Ta chính là thế giới”.
Một khi thành công, nhục thân của Lục Trường Sinh và Hư giới dung hợp sẽ bộc phát ra uy lực khủng bố nhường nào đây?
Phải nói là khó có thể tưởng tượng nổi.
Giới Chủ và sinh mệnh Hỗn Độn kết hợp sẽ sinh ra biến hóa thế nào?
Lục Trường Sinh cũng không rõ lắm.
Giới Chủ và sinh mệnh Hỗn Độn hoàn toàn là hai con đường khác biệt.
Cũng là hai loại hệ thống tu hành.
Lục Trường Sinh không biết liệu có người nào cùng tu luyện Giới Chủ và sinh mệnh Hỗn Độn một lúc không.
Có thể là có, mà cũng có thể là không.
Nhưng bất kể thế nào, giờ Lục Trường Sinh không có bất kỳ kinh nghiệm nào để tham khảo.
Hắn chỉ có thể dựa vào chính mình!
“Bắt đầu.”
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu.
Hắn đã đưa ra quyết định thì sẽ không do dự.
Sau đó Lục Trường Sinh bắt đầu luyện hóa từng tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Một tia, hai tia, ba tia, bốn tia, năm tia…
Hư giới của Lục Trường Sinh loáng thoáng như đang dần lột xác.
Hơn nữa đã triệt để dung nhập vào trong nhục thân của Lục Trường Sinh.
Tương hợp cùng nhục thân của Lục Trường Sinh.
Nhưng đến bước này lại xảy ra vấn đề.
Là vấn đề mà Lục Trường Sinh không ngờ trước được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận