Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 396. Đao Lục Trường Sinh chém tiểu đội hàng đầu, chúng nhân kinh sợ! Vượt qua đầm lầy Hoàng Kim không ai địch nổi! (4)



Chương 396. Đao Lục Trường Sinh chém tiểu đội hàng đầu, chúng nhân kinh sợ! Vượt qua đầm lầy Hoàng Kim không ai địch nổi! (4)




Vị trí tuyệt vời như vậy, đương nhiên sẽ khiến rất nhiều người động lòng.
Chẳng qua, chuyện này không liên quan tới Lục Trường Sinh.
“Đi!”
Lục Trường Sinh tiếp tục nhảy từng bước về phía trước.
Tiểu đội trên những vị trí này, thấy kết cục của Đổng Mậu, sao còn dám cản đường?
Chỉ cần là mượn đường, bọn họ đêu không nói một lời, ngầm cho tiểu đội Thiên Lân đi qua.
Ba dặm, hai dặm, một dặm...
Cuối cùng, đã vào trong một dặm.
Lục Trường Sinh đã có thể thông qua ánh mắt, thấy rõ cây Hoàng Kim Quả rồi.
Mà hắn vẫn tiếp tục tới gần, mục đích đã vô cũng rõ ràng.
Tiểu đội Linh Khu!
Mục tiêu của Lục Trường Sinh, rõ ràng là tiểu đội Linh Khu uy danh hiển hách!
0
Lục Trường Sinh càng ngày càng tới gần vị trí tiểu đội Linh Xu.
Ngay cả người ngu ngốc đến mất, hẳn đều có thể biết mục tiêu chân chính của Lục Trường Sinh hoặc tiểu đội Thiên Lân.
“Mục tiêu tiểu đội Thiên Lân lại là vị trí của tiểu đội Linh Xu?”
“Tiểu đội Linh Xu á hả, vị trí bọn họ chiếm cứ là tốt nhất, lúc nào cũng bị tất cả đội ngũ chú ý, đều muốn thay thế họ. Thế nhưng, chỉ có tiểu đội Thiên Lân mới có hành động chính thức.”
“Nói chính xác thì, bày ra hành động chính là Lục Trường Sinh! Cả tiểu đội Thiên Lân, trừ bỏ Lục Trường Sinh ra, các thành viên còn lại không thể tạo thành uy hiếp với tiểu đội Linh Xu.”
“Đó chính là tiểu đội Linh Xu đấy, có thể hoàn chỉnh tránh thoát ở trước mặt vũ giả cảnh giới Thần Tàng. Ngay cả khi nói chính diện chống lại vũ giả cảnh giới Thần Tàng cũng không quá đáng, Lục Trường Sinh có nắm chắc đối phó được với tiểu đội Linh Xu à?”
“Tuy thực lực của Lục Trường Sinh rất mạnh mẽ, nhưng mà tiểu đội Linh Xu là tiểu đội đặc biệt. Chỉ sợ lúc này Lục Trường Sinh đã chọn sai mục tiêu, tiểu đội Linh Xu sẽ không trở thành hòn đá kê chân cho Lục Trường Sinh!”
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía vị trí của tiểu đội Linh Xu.
Một trận chiến này xem ra là không thể tránh được.
Giờ phút này, tất nhiên tiểu đội Linh Xu cũng thấy được Lục Trường Sinh, thấy được người của tiểu đội Thiên Lân.
Một nữ tử trong đó lạnh lùng cười, nói: “A, họ xem chúng ta là quả hồng mềm à? Nhiều năm như vậy, không ngờ cũng có ngày tiểu đội Linh Xu chúng ta trở thành quả hồng mềm trong mắt người khác?”
Giọng điệu nữ tử mang ý chế giễu.
Nhưng mà, trong ánh mắt nàng lại ẩn giấu sự tức giận.
Tiểu đội Linh Xu uy chấn cả khu vực tầng một Cổ Vực.
Gần như không người không biết, không người không hiểu.
Dù những tiểu đội đứng đầu làm đối thủ với tiểu đội Linh Xu, bọn họ cũng không dám coi thường tiểu đội Linh Xu.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Trong mắt một thành viên tiểu đội Linh Xu, tiểu đội Thiên Lân không chịu nổi một đòn mà cũng dám thẳng tiến tiểu đội Linh Xu, muốn cướp đoạt vị trí bọn họ?
Loại chuyện này đã bao nhiêu năm rồi chưa từng xảy ra.
“Lão đại, ngươi tính thế nào bây giờ?”
Nữ tử hỏi đội trưởng bên cạnh.
Đội trưởng lại không lên tiếng.
Vẻ mặt của hắn rất bình tĩnh.
Tuy nhiên, ánh mắt của hắn lại hướng về phía một nam tử áo trắng đang khoanh chân ngồi dưới đất.
Nam tử thoáng nhìn lạnh như băng, khí chất khiến kẻ khác tôn kính mà không thể gần gũi.
“Thiên Hóa, ngươi thấy thế nào?”
Đội trưởng hỏi.
“Vụt.”
Nam tử có khí chất lạnh như băng mở mắt.
“Hắn rất mạnh!”
Nam tử lạnh lùng tên là Đông Thiên Hóa, một người ít nói, cả người giống như một tảng băng lạnh lẽo.
Thế nhưng, một vũ giả nói không quá mười câu một ngày chính là người mạnh nhất trong tiểu đội Linh Xu.
Ngay cả đội trưởng tiểu đội Linh Xu – Triệu Linh Xu cũng không có thực lực mạnh bằng Đông Thiên Hóa
“Hả?”
“Thiên Hóa, ngay cả ngươi cũng thấy hắn rất mạnh.”
“Ngươi nắm chắc được mấy phần?”
Triệu Linh Xu hỏi.
“Nếu như là thực lực hắn vừa thể hiện, ta chỉ chắc chắn ba phần.”
“Nhưng mà, hắn còn có ba loại lĩnh vực, nếu hắn cùng lúc sử dụng, có lẽ ta chỉ còn hai phần.”
“Nếu hắn còn thủ đoạn ẩn giấu, một phần chiến thắng cũng không có.”
Đông Thiên Hóa nói từng chữ từng câu.
Mấy ngày hắn chưa chắc đã nói ra nhiều câu như vậy.
Triệu Linh Xu im lặng.
Đông Thiên Hóa sẽ không bịa đặt.
Chỉ cần Đông Thiên Hóa nói ba phần, vậy chỉ có ba phần chiến thắng.
Đó là vẫn đang tính trong tình huống Lục Trường Sinh không che giấu thực lực.
Nếu hắn che giấu thực lực, Đông Thiên Hóa không có cách nào dự đoán được.
Tuy nhiên, tiểu đội Linh Xu có tự tin, dù là Lục Trường Sinh hay vũ giả cảnh giới Thần Tàng, tiểu đội Linh Xu đều tự tin đối đầu chính diện.
Nhưng sự tự tin của bọn họ đến từ chính “bảo vật.”
Một khi sử dụng “bảo vật”, tiểu đội Linh Xu phải gánh chịu tiêu hao rất lớn.
“Đông Thiên Hóa, ngươi cảm thấy bây giờ nên làm gì?”
“Nên sử dụng bảo vật hay là đánh một trận?”
Triệu Linh Xu hỏi.
Ánh mắt của hắn quét qua từng người trong tiểu đội Linh Xu.
“Chúng ta rút lui!”
“Hoàng Kim Quả còn chưa chín, chưa đến lúc cần thiết.”
“Bảo vật phải dùng ở giây phút mấu chốt!”
Đông Thiên Hóa nói ít nhưng ý nhiều.
“Gì cơ? Một khi chúng ta rút lui, tiểu đội Linh Xu chúng ta sẽ bị vũ giả khác đối đãi thế nào? Họ sẽ cho rằng nhóm ta sợ hãi Lục Trường Sinh!”
Ý kiến giữa các thành viên trong tiểu đội Linh Xu có xung đột.
Triệu Linh Xu nhắm hai mắt lại.
Sau đó, Triệu Linh Xu lại mở mắt.
Hắn nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh đã càng tiến gần hơn, trầm giọng nói: “Hoàng Kim Quả quan trọng nhất!”
“Tuy chúng ta bảo vệ vị trí, đẩy lui Lục Trường Sinh, nhưng một khi bảo vật bị hao mòn, đến lúc Hoàng Kim Quả chín, chúng ta đối phó với sự vây công của các tiểu đội khác thế nào đây?”
“Nếu tiểu đội Thiên Lân muốn ở nơi đầu sóng ngọn gió, vậy cứ để cho bọn họ!”
Triệu Linh Xu đưa ra quyết định.
“Vèo.”
Lúc này, Lục Trường Sinh đã tới vị trí tiểu đội Linh Xu.
Khoảng cách giữa nơi này với Hoàng Kim Quả quá gần, là vị trí tốt nhất trong cả đầm lầy Hoàng Kim.
Chỉ cần Hoàng Kim Quả chín, Lục Trường Sinh có thể chạy tới Hoàng Kim Quả Thụ nhanh nhất, trở thành người đầu tiên hái được Hoàng Kim Quả. Hết chương 396.



Bạn cần đăng nhập để bình luận