Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1973: Chân giới bành trướng gấp mười lần, trăm năm tu hành, lần đầu tiên Chân giới biến hóa! (3)

Bởi vậy trong pháp môn Cửu Trọng Thế Giới có cách cụ thể để xây dựng pháp môn Cửu Trọng Thế Giới.
Cũng chính cách xây dựng thế giới tầng thứ nhất thế nào.
Rồi xây dựng thế giới tầng thứ hai thế nào.
Làm từng bước một, nếu cứ tiếp tục tu hành thì có khả năng gây dựng thành công pháp môn Cửu Trọng Thế Giới, tiếp theo có cơ hội tấn thăng nhị cảnh.
Thậm chí cơ hội còn không nhỏ.
Đây chính là chỗ tốt của công pháp.
Được chỉ dẫn từng bước một, có phương thức cụ thể mà không cần bản thân tự suy nghĩ rồi đi theo con đường quanh co lòng vòng.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không định tu luyện pháp môn Cửu Trọng Thế Giới như cũ.
Kỳ thực ngay từ đầu hắn đã hạ quyết tâm muốn tự gây dựng lên thế giới của mình.
Chỉ có tự mình gây dựng lên thế giới mới có thể tấn thăng tam cảnh.
Nếu tu luyện pháp môn khác, sử dụng cơ cấu thế giới của Giới Chủ khác thì chỉ có thể phát triển một cách tầm thường.
Thành tựu cao nhất cũng chỉ tới nhị cảnh mà thôi.
Đây không phải là điều Lục Trường Sinh theo đuổi.
Mua pháp môn Cửu Trọng Thế Giới cũng vì cho mình một ví dụ cụ thể để tham khảo và hy vọng từ đó thu hoạch được một chút linh cảm thôi.
Mà lúc này Lục Trường Sinh đang có rất nhiều linh cảm.
Kỳ thực Ám Vực cũng rất tốt.
Mọi thứ đều rất hoàn thiện.
Tuổi thọ của người tu hành cũng không quá dài.
Thậm chí còn có thiên phạt tồn tại.
Không cần phải lo có quá nhiều tu sĩ.
Nhưng tốc độ tu hành hơi nhanh.
Hẳn là nên tăng độ khó của việc tu hành lên một chút.
Cuối cùng chính là thiếu một thứ Lục Trường Sinh cảm thấy vô cùng mấu chốt.
Luân hồi.
Ám Vực không có luân hồi.
Không chỉ Ám Vực không có mà Hỗn Độn cũng không có, thậm chí đại vũ trụ cũng không có.
Lục Trường Sinh không biết vì sao.
Nhưng đúng là không có luân hồi.
Không có luân hồi theo một ý nghĩa nào đó cũng là chuyện tốt.
Chết là cát bụi sẽ trở về với cát bụi, hết thảy lại trở về đại vũ trụ, trở về với Ám Vực.
Nhưng nếu có luân hồi thì về lý thuyết số lượng sinh mệnh sẽ luôn gia tăng.
Đương nhiên chuyện này cũng không phải tuyệt đối.
Rất nhiều người hồn phi phách tán.
Cũng tức là tiêu tán giữa thiên địa.
Hơn nữa luân hồi có một chỗ tốt chính là có thể lợi dụng luân hồi để khống chế sự cân bằng của thiên địa.
Điều này kỳ thực rất dễ lý giải.
Luân hồi là toàn bộ sinh linh đều sẽ luân hồi.
Không chỉ có riêng tu sĩ.
Còn có hoa cỏ cây cối vân vân đều sẽ có luân hồi.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn định mở rộng luân hồi.
Bất kể tu hành tới mức độ nào cũng không thể siêu thoát luân hồi.
Đương nhiên đây là chuyện về sau.
Hiện giờ vẫn cần gây dựng cơ cấu cơ bản trước đã.
Hình thức Ám Vực tuy tốt, nhưng người phàm và đại năng ở trong cùng một thế giới rất dễ sinh ra nhiều vấn đề, cũng gây bất lợi với việc Lục Trường Sinh khống chế Chân giới.
Như vậy cơ cấu như pháp môn Cửu Trọng Thế Giới lại tốt hơn.
Có thể tham khảo được.
Ví dụ như Lục Trường Sinh sẽ chia Chân giới thành Phàm giới, Linh giới, Tiểu Thiên giới, Đại Thiên giới, Thần giới và Chí Cao giới.
Tất cả có sáu tầng thế giới.
Dù không sánh bằng pháp môn Cửu Trọng Thế Giới nhưng vậy cũng đủ rồi.
Mà luân hồi sẽ là đại luân hồi của cả sáu cõi, bao quát tất cả các tầng thế giới.
Dù có đi tới Chí Cao giới thì vẫn có thể “nâng cấp thứ nguyên”, tấn thăng lên một vĩ độ thế giới khác.
Tóm lại cơ cấu thế giới vô cùng khổng lồ.
Nhưng có ai không biết cơ cấu thế giới?
Gần như người người đều biết.
Đừng nói tới sáu tầng thế giới, dù có là sáu mươi tầng thế giới cũng có thể cơ cấu ra.
Nhưng vì sao không phải ai cũng có thể cơ cấu thế giới?
Nguyên nhân rất đơn giản.
Lúc tưởng tượng việc thế giới cơ cấu rất dễ dàng, nhưng tới khi gây dựng cơ cấu thế giới cụ thể lại rất khó.
Hơn nữa thế giới càng phức tạp thì càng khó để cơ cấu thành công.
Không cẩn thận thất bại sẽ phí công vô ích, thậm chí toàn bộ thế giới đều sụp đổ.
Đến lúc đó Giới Chủ cũng mất mạng.
Trong Giới Hải có nhiều thế giới tàn phá như vậy, rốt cuộc những thế giới đó sao lại bị tàn phá như thế?
Thật ra bọn hắn chính vì cơ cấu thế giới thất bại, sau đó thế giới sụp đổ mà chết đi.
Giới Chủ bọn hắn bình thường không phải bị người khác giết chết, mà lại chết bởi thế giới chính mình cơ cấu ra.
Đây chính là hiện thực!
Giới Chủ bọn hắn nếu thành thật tu luyện công pháp của người khác, dù có thể sẽ chậm một chút nhưng độ nguy hiểm chắc chắn sẽ thấp hơn rất nhiều.
Tự mình cơ cấu thế giới ư?
Chắc chắn là từng bước ngập đầy nguy cơ.
Chưa biết chừng lúc nào đó thế giới sẽ nát vụn.
Lục Trường Sinh có thể suy nghĩ rõ ràng hết thảy mọi việc.
Nhưng hắn vẫn không hề dao động.
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu hoàn thiện cơ cấu của chính mình.
Đầu tiên là Phàm giới.
Như vậy bước đầu Phàm giới cần sinh ra sinh mệnh.
Lại còn là sinh mệnh có thể tu hành.
Quá trình này tất nhiên không thể tự mình nảy sinh.
Lục Trường Sinh cần “thúc đẩy” một phen, cũng có nghĩa là cần hắn can thiệp vào mới được.
Sinh linh hắn chọn trúng tất nhiên là Nhân tộc.
Dù sao chính hắn cũng là Nhân tộc.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh không do dự nữa.
Muốn sinh ra sinh mệnh, muốn thế giới phát triển thêm một bước thì ngoài cơ cấu tốt còn cần thế giới “bành trướng” mới được.
Kỳ thực chính là cần phải bổ sung nguyên tinh.
Mỗi một lần thế giới “bành trướng” thật ra chính là thế giới đang lột xác.
Trước mắt Chân giới Lục Trường Sinh đại khái cần 100 viên nguyên tinh là có thể bành trướng một lần.
Giờ Lục Trường Sinh đang có 1.015 viên nguyên tinh.
Đủ để Chân giới bành trướng rất nhiều lần.
“Bắt đầu đi.”
Lục Trường Sinh lập tức lấy ra 100 viên nguyên tinh, Chân giới cuốn qua một cái, trong nháy mắt đã cuốn theo 100 viên nguyên tinh này vào trong.
“Ầm ầm.”
Sau khi 100 viên nguyên tinh bị Chân giới của Lục Trường Sinh cuốn vào, Chân giới lập tức chấn động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận