Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1950: Cuối cùng kẻ cướp đoạt vẫn đến! Nguy cơ của Hỗn Độn và Ám Vực! (3)

Toàn bộ Hỗn Độn và Ám Vực đều hừng hực khí thế, mơ hồ như đang nghênh đón kỷ nguyên tu hành phồn vinh nhất từ trước tới nay.
Có điều kỳ ngộ thường đi cùng với nguy hiểm.
Có lẽ rất nhiều người đã quên rằng một khi vị trí của Hỗn Độn và Ám Vực lộ ra thì rất có thể kẻ cướp đoạt cũng sẽ tìm tới.
Mà lúc này kẻ cướp đoạt đã tới rồi.
Một chiếc phi thuyền to lớn nhanh chóng tới gần vị diện Hỗn Độn và Ám Vực.
“Tìm được rồi, chính là chỗ này.”
“Một vị diện ẩn tàng vừa truyền tới địa đồ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, không biết thực lực của vị diện này thế nào?”
“Dựa vào thực lực của Sáp Huyết Minh chúng ta, dù không thể quét ngang phần lớn vị diện nhưng cũng có rất ít vị diện có thể đối kháng với chúng ta.”
“Đừng quên vị diện Cửu Trọng lần trước, Sáp Huyết Minh chúng ta đã tổn thất rất nặng nề đấy.”
“Vị diện Cửu Trọng có cấu tạo đặc thù, chẳng ngờ lại sinh ra nhiều kẻ siêu thoát như vậy, lần đó coi như chúng ta không may, chẳng lẽ chúng ta lại liên tục xui xẻo thế sao?”
“Lần này hy vọng có thể đổi vận…”
Thế là phi thuyền to lớn trong nháy mắt hóa thành một tia sáng, hung hăng vọt vào bên trong thông đạo vị diện.
“Ầm ầm.”
Phi thuyền của Sáp Huyết Minh giáng lâm.
Xuất hiện trong hư không Hỗn Độn.
Có vô số người đã nhìn thấy cảnh này.
“Đó là cái gì thế?”
“Không phải phi thuyền của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, đó là… kẻ cướp đoạt?”
“Là kẻ cướp đoạt giáng lâm…”
Nhất thời, sắc mặt rất nhiều tu sĩ đại biến.
“Ha ha ha, không ngờ lại là một vị diện song sinh?”
“Lần này chúng ta phát tài to rồi, quả nhiên là đổi vận mà.”
“Chúng ta nhất định phải ép khô vị diện song sinh này mới được…”
Nhìn thấy hoàn cảnh của Hỗn Độn và Ám Vực, đông đảo kẻ siêu thoát của Sáp Huyết Minh đều vô cùng hưng phấn.
Vị diện song sinh có tiềm lực vô tận.
Đối bọn hắn mà nói, cũng có nghĩa là sẽ có rất nhiều “bảo vật” để vơ vét.
Mà dù chỉ có thể vơ vét nguyên tinh thì chuyến đi này của bọn hắn cũng không lỗ rồi.
“Ừm?”
“Kẻ cướp đoạt…”
Từng vị nguyên sinh mệnh và Đại Đế cũng đang nhìn chằm chằm chiếc phi thuyền to lớn kia.
Đó là phi thuyền của kẻ cướp đoạt.
Rất nhanh đã có người tới hỏi thăm người của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
“Các ngươi có biết kẻ cướp đoạt bên trong chiếc phi thuyền kia là ai không?”
Người của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang khẽ nheo mắt.
Bọn hắn thấy được dấu ấn trên phi thuyền.
“Nhìn dấu ấn thì hẳn là Sáp Huyết Minh.”
“Đám Sáp Huyết Minh này không dễ đối phó đâu, chí ít có ba gã cường giả Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong. Đúng rồi, Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong chính là cấp độ Đại Đế vô địch, nguyên sinh mệnh vô địch tại Hỗn Độn và Ám Vực các ngươi.”
“Sáp Huyết Minh có chín tu sĩ cảnh giới Siêu Thoát, ba cường giả Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong và sáu cường giả Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh tiêm. Đội hình như vậy huống bình thường đã đủ để quét ngang phần lớn vị diện.”
“Không biết vị diện song sinh của các ngươi có thể ngăn cản bọn chúng hay không. Những điều này là tin tức miễn phí, coi như thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang chúng ta tặng cho các ngươi.”
Thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang cũng không hề che giấu mà trực tiếp báo cho Đại Đế cùng nguyên sinh mệnh của Hỗn Độn và Ám Vực biết tin tức về Sáp Huyết Minh.
Tin tức này rất quan trọng.
Nghe thế nét mặt rất nhiều Đại Đế cùng nguyên sinh mệnh đều biến sắc.
Ba gã cường giả Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong?
Tại Ám Vực cỡ đó được coi như Thần Đế rồi.
Ba gã Thần Đế ư?
Lại còn sáu gã Đại Đế cùng nguyên sinh mệnh đỉnh tiêm.
Chuyện này có đơn giản không?
Đúng là Ám Vực và Hỗn Độn từng sinh ra Thần Đế, cũng từng sinh ra nguyên sinh mệnh vô địch.
Nhưng dù có xuất hiện thì một thời đại nhiều nhất cũng chỉ có hai vị.
Hơn nữa rất nhiều thời đại tới cả một vị cũng không có.
Quan trọng là hiện giờ Ám Vực không có Thần Đế.
Hỗn Độn cũng không có nguyên sinh mệnh vô địch.
Lần này rắc rối to rồi.
“Không, kỳ thực chúng ta vẫn có ưu thế, ưu thế của chúng ta chính là số lượng!”
“Sáp Huyết Minh cũng chỉ có chín gã tu sĩ Siêu Thoát nhất cảnh, mà Hỗn Độn cộng với cả Ám Vực chúng ta thì sao? Chắc chắn có trên trăm vị nguyên sinh mệnh và Đại Đế, số lượng gấp mười lần Sáp Huyết Minh!”
“Chỉ cần chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực, chưa chắc đã không ngăn được Sáp Huyết Minh.”
Có một vị nguyên sinh mệnh mở miệng.
Thế nhưng lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Muốn nguyên sinh mệnh và Đại Đế đồng tâm hiệp lực ư?
Chuyện này vốn không có khả năng.
Ngăn cách giữa đôi bên cũng không phải là chuyện mới một sớm một chiều.
Không tiến hành chiến tranh giữa hai giới thì thôi.
Còn đòi đồng tâm hiệp lực, chung tay đối phó với Sáp Huyết Minh?
Thử hỏi đôi bên làm sao yên tâm được?
Bởi vậy dù biết rõ cách này có thể chống lại Sáp Huyết Minh nhưng lại không thực tế.
“Hừ, bản đế không tin bọn chúng thật sự có thể sánh ngang với Thần Đế?”
Người lên tiếng là một vị Đại Đế, danh xưng Cuồng Ma Đại Đế.
Con đường quật khởi của vị Cuồng Ma Đại Đế này chính là chiến đấu. Gần như cả đời hắn vẫn luôn chiến đấu, từ trước tới giờ không chịu thua ai hết.
Dù trong Sáp Huyết Minh có tồn tại Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong, dù là cường giả có thể sánh ngang với Thần Đế.
Nhưng Cuồng Ma Đại Đế vẫn muốn thử một lần.
Đây là tính cách của hắn.
Cũng là đạo của hắn!
“Vèo.”
Cuồng Ma Đại Đế trực tiếp bay ra ngoài.
Nhất thời, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Cuồng Ma Đại Đế.
“Đám khốn Sáp Huyết Minh, lăn ra đây!”
Cuồng Ma Đại Đế không hề khách khí.
Trực tiếp mắng ầm lên, sau đó còn đấm ra một quyền.
Chỉ thấy đại đạo ầm vang.
Đại Đế đã dung luyện đại đạo vào cơ thể.
Một quyền tung ra là vạn đạo chấn động, uy thế kinh người.
“Tu sĩ man rợ từ đâu ra thế này, muốn chết à!”
Một giọng nói băng lãnh từ trong phi thuyền truyền ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận