Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 743: Ba môn Vô Lượng Thần Thông! Thần uy vô lượng, chém Thánh Thú Giao Long! (2)

Chương 743: Ba môn Vô Lượng Thần Thông! Thần uy vô lượng, chém Thánh Thú Giao Long! (2)
Nơi này có thể được tính là khu vực trung tâm của dãy Vân Đồ, bất cứ con linh thú nào cũng có thể sánh ngang với Võ Tôn.
Ba người này tới đây đơn giản chính là chịu chết.
"Tiền bối, tinh thần của sư phụ chúng ta bị thương nặng, thương thế đang chuyển biến xấu, chúng ta đến đây tìm kiếm Cửu Diệp Liên để trị thương cho sư phụ." Ba người cung kính hồi đáp.
"Cửu Diệp Liên?"
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua đằng trước.
Trước mặt hắn có một gốc Cửu Diệp Liên.
"Là gốc Cửu Diệp Liên này sao?"
"Đúng, chính là nó."
Lục Trường Sinh đưa tay một cái đã bắt được Cửu Diệp Liên, ba người lập tức sôi sục.
"Các ngươi đi vào dãy Vân Đồ hẳn là cũng được một thời gian rồi, để tìm kiếm Cửu Diệp Liên chắc chắn cũng đã dạo khắp dãy Vân Đồ."
"Vậy các ngươi có biết gần đây có một sơn cốc không?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Sơn cốc?"
Ba người lập tức suy nghĩ.
"Có."
"Ta nhớ ở hướng Tây Nam, đại khái cách nơi này khoảng mười dặm có một sơn cốc."
Lục Trường Sinh nghe vậy, nhẹ gật đầu.
Có sơn cốc là được.
"Cửu Diệp Liên cho các ngươi."
"Mau chóng rời đi đi, nơi này không phải là nơi các ngươi nên ở lại."
"Gần đây có một con Thánh Thú Giao Long, nếu nó tỉnh, các ngươi có muốn chạy cũng không được..."
Lục Trường Sinh nói xong thì lập tức hóa thành một luồng sáng, bay về phía Tây Nam.
Chỉ để lại ba người hai mặt nhìn nhau.
"Thánh Thú Giao Long..."
Trong lòng ba người khẽ run rẩy.
Đây chính là linh thú còn khủng bố hơn cả Võ Thánh.
Ở gần đây còn có linh thú khủng khiếp vậy ư?
Bọn hắn lần này không chết ở dãy Vân Đồ thật sự là may mắn đến cực điểm, đã vậy còn có thể gặp được đại cao thủ bậc này.
"Cửu Diệp Liên!"
"Được rồi, chúng ta mau chóng rời khỏi dãy Vân Đồ đi."
"Không biết vị tiền bối này rốt cuộc là ai? Nhìn tựa hồ không giống như tiền bối Võ Thánh, ngược lại có điểm giống cảnh giới Thần Thông hơn, nhưng có thể tiện tay chém giết Hắc Ngạc vạn năm như thế thì phải mạnh tới mức nào nhỉ?"
"Thậm chí vị tiền bối này biết rất rõ ràng nơi này có Thánh Thú Giao Long nhưng vẫn tìm kiếm thứ gì đó xung quanh, nếu không phải Võ Thánh chỉ sợ cũng không kém nhiều."
"Haizz, đây là ân cứu mạng, tiền bối lại không để lại tên họ, về sau không thể báo đáp..."
Ba người cảm khái một phen rồi vội vàng rời khỏi dãy Vân Đồ, dù sao bọn hắn cũng đã có được Cửu Diệp Liên rồi.
Lục Trường Sinh không để ý đến ba võ giả Thần Thông kia, với hắn, chuyện cứu người chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, mục đích quan trọng nhất của hắn vẫn là tìm kiếm sơn cốc.
Ba người kia chỉ rõ phương hướng cho hắn, cũng không phải là cứu không công.
Hắn cứ bay về hướng Tây Nam, bay đến khoảng cách mười dặm, rốt cuộc hắn cũng thấy được một sơn cốc.
Sơn cốc này nhìn rất bình thường, không có điều gì kỳ lạ cả.
Bên trong có dòng suối nhỏ đang chảy chầm chậm, không nhận ra bất cứ điều thần dị nào.
Rất khó để tưởng tượng được rằng bên dưới sơn cốc này có một mạch khoáng Hư Không Thần Thạch.
Đi vào giữa sơn cốc, Lục Trường Sinh ngừng lại.
Hắn nhìn xung quanh một lượt mà không thấy tung tích của Thánh Thú Giao Long.
"Có lẽ là nó tạm thời ra ngoài rồi."
Bây giờ Lục Trường Sinh phải xác định xem dưới sơn cốc có mạch khoáng Hư Không Thần Thạch hay không.
Đây mới là chuyện quan trọng nhất!
Lục Trường Sinh không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, hắn chỉ muốn xác nhận xem có mạch khoáng Hư Không Thần Thạch hay không mà thôi, việc này rất đơn giản.
Vừa nghĩ vậy, Lục Trường Sinh từ từ khuếch tán Cảm Tri Lĩnh Vực xuống bên dưới, bao phủ lấy sơn cốc, sau đó thâm nhập vào lòng đất.
Cảm Tri Lĩnh Vực không thể thâm nhập quá sâu xuống lòng đất vì nếu như vậy, nó sẽ không đủ khả năng cảm nhận nữa.
Nhưng chỉ để cảm giác mạch khoáng Hư Không Thần Thạch thì Cảm Tri Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh cũng đủ rồi.
Một lát sau, trong lòng Lục Trường Sinh hơi động.
Hắn cảm giác được dưới sơn cốc quả thật có rất nhiều Hư Không Thần Thạch.
Nơi này chắc chắn có một mạch khoáng Hư Không Thần Thạch.
"Dựa theo những gì Trương Thư nói, mạch khoáng Hư Không Thần Thạch này còn đang trong thời gian thai nghén, rất có khả năng Hư Không Thần Tinh vẫn chưa hoàn toàn tiêu hao."
"Xem ra phải tranh thủ thời gian thôi. Càng trì hoãn, Hư Không Thần Tinh bị mạch khoáng Hư Không Thần Thạch tiêu hao hết càng sớm."
"Chỉ tiếc là không có cách nào tìm thấy Hư Không Thần Tinh một cách lặng lẽ, chỉ có thể vận dụng Thần Thông!"
"Một khi vận dụng Thần Thông, có thể sẽ kinh động rất nhiều linh thú, nhất là con Thánh Thú Giao Long kia!"
Lục Trường Sinh hiểu rất rõ tình cảnh mà mình đang gặp phải.
Hắn muốn thu hoạch được Hư Không Thần Tinh, chắc chắn sẽ phải đối mặt với Thánh Thú Giao Long.
Nhưng không thử một lần sao hắn có thể cam tâm được?
Sau một khắc, Lục Trường Sinh bay lên không trung.
Hắn nhìn qua sơn cốc phía dưới, sau đó tâm niệm vừa động.
"Thần Thông, Ngũ Hành Phân Giải!'
"Ầm ầm."
Sau khi Lục Trường Sinh phóng ra Ngũ Hành Phân Giải, mặt đất lập tức chấn động.
Một luồng khí tức đáng sợ trùng trùng điệp điệp khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.
Thần Thông Ngũ Hành Phân Giải, uy lực kinh thiên động địa, nhất là giờ Lục Trường Sinh còn đang “đào mỏ”.
Sơn cốc này rất lớn nhưng sau khi bị Thần Thông Ngũ Hành Phân Giải của Lục Trường Sinh tấn công, nó đã nhanh chóng sụp đổ, tạo thành một cái hố lõm như vực sâu.
Lục Trường Sinh không hề lo lắng về khả năng hắn sẽ phá hỏng Hư Không Thần Tinh.
Hư Không Thần Tinh cùng Hư Không Thần Thạch thật ra đều không thuộc về Ngũ Hành.
Tỷ như hiện tại, Thần Thông Ngũ Hành Phân Giải được phóng ra, mặt đất trong nháy mắt sụp đổ, bị Thần Thông phân giải ngay lập tức.
Từng viên Hư Không Thần Thạch bại lộ trước mắt Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng không khách khí.
Hư Không Thần Thạch là thứ vô cùng đắt đỏ, có thể bán ra bất cứ lúc nào.
Dù không tìm thấy Hư Không Thần Tinh đi chăng nữa thì số Hư Không Thần Thạch này cũng có thể giúp Lục Trường Sinh kiếm được một khoản tiền lớn. Thế là Lục Trường Sinh liên tục cất Hư Không Thần Thạch vào trong không gian bảo vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận