Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 767: Tiệc Võ Thánh ở Thánh Thổ Thiên Tông, Lục Trường Sinh phá hủy ngọn núi cách xa trăm dặm, bát đại Võ Thánh chấn động! (3)

Chương 767: Tiệc Võ Thánh ở Thánh Thổ Thiên Tông, Lục Trường Sinh phá hủy ngọn núi cách xa trăm dặm, bát đại Võ Thánh chấn động! (3)
"Với những người thường như vậy, dù cho nhân khẩu có nhiều hơn nữa mà chất lượng quá kém thì sẽ kém xa chúng sinh chi thế mà Thánh Thổ Thiên Tông có thể mang lại cho ta."
Lục Trường Sinh lẩm bẩm.
Bây giờ hắn đã hiểu tại sao các Võ Thánh đều muốn ở lại Thánh Thổ rồi.
Không chỉ vì Thánh Thổ là trung tâm của Võ Đạo mà còn vì gần như chỉ ở Thánh Thổ mới có chúng sinh chi thế, có thể giúp cho Nhân Thánh tu hành.
"Đến cảnh giới Nhân Thánh, võ giả phải phát huy chữ ‘tranh đấu’ đến mức vô cùng nhuần nhuyễn!"
"Nhân Thánh là phải tranh! Không tranh thì lấy gì để gọi là Nhân Thánh? Không tranh thì làm sao có thể tiến xa hơn trên con đường Nhân Thánh?"
Lục Trường Sinh đã hiểu rõ ràng, ở một mức độ nào đó, tất cả các Nhân Thánh khác đều là đối thủ cạnh tranh của hắn.
"Ta cần một lượng chúng sinh chi thế khổng lồ, nhưng chỉ dựa vào việc Thánh Thổ Thiên Tông mở rộng từng chút một để tích lũy thì quá chậm."
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Dựa vào tích lũy của Thánh Thổ Thiên Tông, có lẽ cả đời hắn cũng không thể đi quá xa trên cảnh giới Nhân Thánh được.
Vẫn phải nghĩ cách để tiến vào một số thế lực khổng lồ.
Thậm chí trở thành cao tầng trong các thế lực khổng lồ đó, cao hơn nữa là nắm được vị trí trung tâm, có quyền lớn trong tay.
Như vậy mới có thể lợi dụng chúng sinh chi thế khổng lồ để tiến hành tu luyện.
Lục Trường Sinh bắt đầu có một suy nghĩ.
Thánh địa!
Thế lực nào mạnh nhất, có chúng sinh chi thế khổng lồ nhất trên khắp Thánh Thổ này?
Không cần nghi ngờ gì nữa, đó chính là Thánh địa!
Nhưng Thánh địa là nơi khó vào.
Ở thành Thiên Quang và thành Thiên Thánh, không có bất cứ võ giả nào gia nhập Thánh địa được.
Lục Trường Sinh không sốt ruột.
Hắn sẽ ở lại Thánh Thổ Thiên Tông để liên tục củng cố tu vi, yên lặng chờ đợi cơ hội.
Trong chớp mắt, một tháng đã trôi qua.
Ngày Thánh Thổ Thiên Tông tổ chức tiệc Võ Thánh cũng tới.
"Lục Thánh, giờ lành đã đến, ngài nên xuất hiện rồi."
Tiếng nói của Lục Thông từ bên ngoài truyền vào.
"Ta biết rồi."
Lục Trường Sinh bình tĩnh đáp.
Suốt một tháng trời ròng rã, Lục Trường Sinh luôn luyện hóa chúng sinh chi thế để gia tăng cho Thánh Thể Hỗn Độn.
Còn hiệu quả ra sao thì...
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 441.400 (Bách thế truyền tụng)
Thánh Thể Hỗn Độn: Chúng sinh chi thế (1%)
Thánh Thể Hỗn Độn của Lục Trường Sinh đã được luyện hóa bởi chúng sinh chi thế suốt một tháng, thế nhưng cho đến nay cũng chỉ vỏn vẹn tăng lên được 1%.
Con số 1% này là một con số không rõ ràng.
Bởi lẽ luyện hóa một tia chúng sinh chi thế là đã có thể biểu hiện ra 1%, nhưng luyện hóa một tháng, thậm chí một năm thì Thánh Thể cũng chỉ tăng lên 1% mà thôi.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm nhận được rằng nếu mình luyện hóa với hiệu suất như vậy thêm vài năm nữa, phỏng chứng tiến độ vẫn cứ là 1% thôi.
Tốc độ tu luyện thế này là quá chậm.
Việc này đã cho thấy rõ ràng rằng thế lực của Thánh Thổ Thiên Tông hiện tại không đủ để cung cấp sức mạnh cho Lục Trường Sinh tu luyện cảnh giới Nhân Thánh.
"Kẽo kẹt."
Lục Trường Sinh đẩy cửa đi ra.
Lục Thông đang đứng ngoài cửa.
"Có mấy vị Võ Thánh tới?"
Lục Trường Sinh hỏi.
Lục Thông suy nghĩ một lát rồi cung kính đáp: "Có ba vị Võ Thánh của thành Thiên Thánh và hai vị Võ Thánh của thành Thiên Quang tới. Ngoài ra còn có ba vị Võ Thánh của một số thế lực xung quanh nữa, tổng cộng có tám vị Võ Thánh đã tới."
Tám vị Võ Thánh!
Độ phô trương thế này đã vô cùng tốt rồi.
Thậm chí có thể nói là rầm rộ.
Chỉ với tám vị Võ Thánh này là gần như bao trùm được hết các thế lực vạn dặm quanh đây.
Bọn họ có thể tới tham gia tiệc Võ Thánh của Lục Trường Sinh là đã thể hiện rõ thái độ rồi.
Đương nhiên ngoài các Võ Thánh tự mình tới thì còn có rất nhiều thế lực, với đủ loại nguyên nhân mà Võ Thánh không thể đi được, bọn hắn chỉ phái các nhân vật quan trọng mang theo hậu lễ tới thôi.
Cũng coi như một cách thể hiện thái độ.
"Đi thôi."
Lục Trường Sinh bước ra, bóng dáng hắn lập tức xuất hiện trong đại điện của Thánh Thổ Thiên Tông.
"Xẹt."
Ngay lập tức, vô số ánh mắt đều dồn về phía Lục Trường Sinh.
Có Võ Thánh, có võ giả Thần Thông, thậm chí còn có cả Kim Đan Chân Nhân.
Ai cũng muốn tận mắt nhìn thấy "truyền kỳ sống" này.
Đúng vậy, bây giờ Lục Trường Sinh gần như đã là "truyền kỳ sống" của Thánh Thổ rồi.
Tốc độ tu thành Võ Thánh của Lục Trường Sinh quá nhanh chóng, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Tương lai hắn còn có hy vọng thành tựu Thiên Thánh!
Đương nhiên chỉ là có hy vọng mà thôi.
Ngoại trừ thiên phú, ngộ tính và bối cảnh ra, còn phải có rất nhiều cơ duyên mới có thể tu thành Thiên Thánh.
Từ cổ chí kim, có biết bao nhiêu kẻ kinh tài tuyệt diễm đã bị vây chết ở cảnh giới Nhân Thành này rồi?
Muốn thành tựu Thiên Thánh ư?
Cứ đợi vượt qua Nhân Thánh rồi nói tiếp.
Nhưng mặc kệ là Lục Trường Sinh liệu có thể thành tựu Thiên Thánh hay không, ít nhất thì trong vạn dặm quanh đây, đã không còn ai có thể trở thành đối thủ của hắn nữa rồi.
Điểm này không cần phải nghi ngờ!
Hôm nay có nhiều Võ Thánh tới đây cũng là để tận mắt nhìn thấy Lục Trường Sinh, xem hắn có phải là kẻ vô địch thật sự hay không.
Bây giờ, bọn họ đã thấy được rồi.
Lục Trường Sinh không phí lời dông dài, hắn nói luôn: "Cảm tạ chư vị đã từ xa mà tới để tham dự vào tiệc Võ Thánh của Lục mỗ."
"Ta nghĩ rằng chư vị hẳn là đều muốn nhìn xem Thánh Thể của Lục mỗ ra sao phải không?"
"Hôm nay, Lục mỗ tất sẽ không để mọi người tới đây một chuyến tốn công."
Lục Trường Sinh nói chuyện rất thẳng thắn, không hề lá mặt lá trái.
Những người này lặn lội đường xa mà đến, chẳng lẽ thật sự chỉ vì chúc mừng Lục Trường Sinh thành tựu Võ Thánh thôi sao?
Chuyện này là không thể nào!
Đơn giản là bọn hắn muốn thăm dò thực lực thôi.
Hay nói cách khác, bọn hắn muốn biết bây giờ Lục Trường Sinh có phân lượng thế nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận