Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1763: Vừa tới Hắc Quang giới, xếp hạng của Lục Trường Sinh!

Về Thiên Quang Thánh Tông, có Thiên Quang Thánh Nhân và các sinh mệnh Hỗn Độn, lại là một trong ba thế lực lớn của Bách Hoa Vực, Lục Trường Sinh không có gì phải lo lắng.
Chỉ cần lo cho người ở trong Thiên Quang Thánh Tông.
Ví dụ như Tinh Oánh.
Nếu Lục Trường Sinh đã định rời đi vậy để lại cho Tinh Oánh vài thứ cũng không sao.
Dù sao chuyến này hắn đi cũng không biết đến khi nào mới có thể gặp mặt.
Hoặc vĩnh viễn cũng sẽ không gặp lại.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh trực tiếp tiến về động phủ của Tinh Oánh.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh bay đến bên ngoài động phủ của Tinh Oánh.
Tinh Oánh rất nhanh đã phát hiện, đồng thời mở ra cửa lớn của động phủ.
“Cung nghênh Lục Thánh Nhân!”
Tuy miệng Tinh Oánh nói “cung nghênh” nhưng khóe miệng lại mang theo nét cười.
Rõ ràng nàng cũng không vì Lục Trường Sinh trở thành sinh mệnh Hỗn Độn mà xa cách hắn.
Đôi bên cũng không có cảm giác xa lạ.
Tinh Oánh vẫn là Tinh Oánh lúc trước.
Lục Trường Sinh cũng vẫn là Lục Trường Sinh như cũ.
Hai người tiến vào động phủ, Tinh Oánh vừa cười vừa nói: “Chúc mừng Lục đạo hữu trở thành sinh mệnh Hỗn Độn. Chuyện lúc trước Liễu Thanh tỷ chưa kịp hoàn thành giờ Lục đạo hữu lại hoàn thành rồi.”
Thần sắc Tinh Oánh mang theo chút cảm xúc phức tạp.
Nàng lại nhớ đến Liễu Thanh.
Lúc trước Liễu Thanh cũng từng là thiên kiêu, cũng từng kiên định muốn thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Thậm chí đối phương đã chuẩn bị thỏa đáng.
Chỉ tiếc cuối cùng vẫn thất bại.
Tinh Oánh cũng là sinh mệnh đặc biệt, thậm chí thiên phú cũng khá xuất sắc.
Thế nhưng ngay cả nàng cũng không có dám chắc nhất định có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Nhưng Lục Trường Sinh lại vô thanh vô tức trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, vượt trên tất cả thiên kiêu, quả không hổ danh xưng vô thượng thiên kiêu!
“Lục đạo hữu, lần này ngươi đến hẳn cũng không phải vì tìm ta nói chuyện đấy chứ?”
Tinh Oánh hiểu rất rõ Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh sẽ không vô duyên vô cớ tìm đến động phủ của nàng.
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nhìn Tinh Oánh rồi nói: “Ta phải đi.”
“Khi nào?”
“Nhanh thôi.”
“Ngươi có trở về nữa không?”
“Có thể có, cũng có thể không.”
Tinh Oánh trầm mặc.
Dù cuộc đối thoại của hai người rất đơn giản, thế nhưng nàng đã hiểu.
Lục Trường Sinh muốn đi, có lẽ còn đi rất xa, thậm chí cũng không quay về bữa.
Có lẽ lần từ biệt này chính là vĩnh viễn.
“Ta sẽ để lại đây một hạt nhục thân, có hạt nhục thân này bên mình thì từ sinh mệnh Hỗn Độn trở xuống sẽ không kẻ nào gây thương tổn cho ngươi được!”
“Coi như ta đưa cho ngươi một tia sức mạnh hộ đạo!”
Nói xong Lục Trường Sinh cong ngón búng ra.
Một hạt nhục thân trên người hắn cứ thế bay vào trong cơ thể Tinh Oánh.
Tinh Oánh cảm ứng được bên trong hạt nhục thân này ẩn chứa sức mạnh kinh khủng nhường nào, tuyệt đối vô địch với tồn tại từ sinh mệnh Hỗn Độn trở xuống!
Giờ thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm thấy may mắn vì mình đã dùng cách thứ hai để trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Nếu lựa chọn dung hợp tất cả hạt nhục thân rồi trở thành sinh mệnh Hỗn Độn thì giờ hắn sẽ không cách nào để lại một hạt nhục thân được.
Tinh Oánh cũng không từ chối.
Nàng biết hạt nhục thân là gì.
Hạt nhục thân trên người Lục Trường Sinh tính bằng hàng tỷ.
Một hạt nhục thân đối với Lục Trường Sinh mà nói cũng không tạo thành ảnh hưởng gì được.
“Vậy xin chúc Lục đạo hữu có thể bước lên đỉnh cao Hỗn Độn, thành tựu nguyên sinh mệnh!”
Tinh Oánh khẽ gật đầu.
Thật ra nàng có rất nhiều lời muốn nói.
Thế nhưng cuối cùng cũng chỉ thốt ra được một câu chúc phúc.
Lục Trường Sinh không nói gì nữa, hắn chỉ khẽ gật đầu, sau đó dứt khoát quay người rời khỏi động phủ.
Nhìn theo hướng Lục Trường Sinh rời đi, Tinh Oánh trầm mặc không nói gì.
“Đạo lữ…”
Tinh Oánh cười.
Có thể một đường làm bạn đến cuối cùng mới là đạo lữ.
Nếu không chỉ là khách qua đường mà thôi.
Bách Hoa Vực không thể giữ chân thiên kiêu như Lục Trường Sinh.
Nàng cũng không có tư cách làm bạn với hắn.
Thậm chí sinh mệnh Hỗn Độn đều không có tư cách làm bạn một đường đi tới với Lục Trường Sinh nữa kìa.
Có lẽ chỉ có nguyên sinh mệnh mới có thể.
Đã không cách nào làm bạn thì cũng chỉ có thể chúc phúc.
Lục Trường Sinh không trở lại động phủ, hắn trực tiếp thúc giục tháp Hắc Quang.
“Xoạt.”
Tháp Hắc Quang biến mất trong nháy mắt.
Ngay sau đó tháp Hắc Quang đã xuất hiện bên ngoài Thiên giới.
Lục Trường Sinh thu hồi tháp Hắc Quang, trực tiếp tiến vào bên trong Thiên giới.
“Ầm ầm.”
Lục Trường Sinh vừa tiến vào Thiên giới đã khiến toàn bộ Thiên giới sôi trào.
Đó là quy tắc của Thiên giới.
Dương như đang phải thừa nhận áp lực cực lớn.
Sinh mệnh Hỗn Độn nói theo một cách nào đó có cùng một cấp độ với thế giới Hỗn Độn.
Bởi vậy một khi sinh mệnh Hỗn Độn tiến vào thế giới Hỗn Độn sẽ tạo thành áp lực với một tòa thế giới Hỗn Độn.
Đương nhiên nếu không có ý chí thế giới thì thật ra cũng không có vấn đề.
Nếu thế giới Hỗn Độn đã có ý chí thế giới thì ý chí thế giới sẽ bài xích sinh mệnh Hỗn Độn.
Hiện giờ Thiên giới chính là như vậy.
Nhưng cũng may Lục Trường Sinh vốn là sinh mệnh tới từ Thiên giới.
Thậm chí còn dung nhập ấn ký đạo quả vào trong Thiên giới.
Dù Lục Trường Sinh đã là sinh mệnh Hỗn Độn nhưng ấn ký đạo quả sẽ không thay đổi, khí tức cũng sẽ không thay đổi.
Thiên giới đã “nhận ra” Lục Trường Sinh.
Không lâu sau vô số dị động của Thiên giới cũng dần dần lắng lại.
Nhưng dù có lắng lại thì động tĩnh lớn như vậy vẫn bị các vị Đạo Tổ của Thiên giới nhận ra.
Từng người trong bọn hắn đều có cảm giác tim đập nhanh.
Như thể ngày tận thế đã tới.
Do ý chí thế giới kịch liệt phản ứng khiến bọn hắn bị ảnh hưởng.
“Xảy ra chuyện gì? Sao ý chí Thiên giới lại phản ứng lớn thế?”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi động tĩnh lớn như vậy cơ mà, sao giờ Thiên giới lại bình tĩnh như cũ rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận