Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2007: Linh giới của Lục Trường Sinh hiển lộ uy lực! Một góc của tảng băng chấn động núi Phi Long! (5)

“Thậm chí ta còn rất chờ mong, lần này núi Phi Long xuất chiến Đỉnh Vũ Trụ, rốt cuộc Lục sư đệ có thể đi tới bước nào đây?”
Quả thực Phương Xuyên đang rất chờ mong.
Núi Phi Long là thế lực của Chúa Tể, tại đại vũ trụ mênh mông cũng có thể xưng là đỉnh tiêm. Nhưng rất ít người của núi Phi Long tham chiến tại Đỉnh Vũ Trụ.
Có là vẫn có, nhưng kỳ thật phần lớn đều không giành được thành tích tốt.
Cùng lắm chỉ là đi ngang qua sân khấu thôi.
Xích Diễm rất mạnh, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ của Đỉnh Vũ Trụ.
Còn Lục Trường Sinh, đúng là hắn đã đánh bại Xích Diễm, nhưng cũng chỉ có thêm một phần hy vọng mà thôi.
Cường giả ở Đỉnh Vũ Trụ đều có thể thoải mái nghiền ép Xích Diễm.
“Lục sư đệ, ngươi định khi nào sẽ tiến về Đỉnh Vũ Trụ?”
“Càng nhanh càng tốt.”
“Ừm, ngươi là Giới Chủ, có thể dùng tốc độ nhanh nhất để tới Đỉnh Vũ Trụ. Chuyện này không nên chậm trễ, vậy ngày mai đi luôn, ta và ngươi sẽ cùng tới Đỉnh Vũ Trụ.”
“Được.”
Lục Trường Sinh gật đầu đồng ý.
Thế là Lục Trường Sinh quay người rời đi.
Mà rất nhiều đệ tử vẫn đứng im tại chỗ.
Nhất là vô số đệ tử ký danh đều nhìn về phía Xích Diễm, như thể muốn nói mà không nói được.
“Xích Diễm, đây là cơ hội tốt nhường nào chứ, tiếc là ngươi lại thua rồi.”
“Đúng vậy Xích Diễm, sao đột nhiên ngươi lại thua?”
“Chúng ta quả thật không thấy có gì hung hiểm cả…”
“Dù Lục sư huynh có nội thế giới nhưng Xích Diễm sư huynh cũng không thể thua nhanh như vậy được…”
Rất nhiều đệ tử ký danh nhao nhao hỏi thăm.
Kỳ thực bọn hắn đều không thấy rõ.
Sao đột nhiên Xích Diễm lại thua rồi?
Dù sao bọn hắn không phải tự mình cảm nhận áp lực từ Linh giới của Lục Trường Sinh.
Bởi vậy Xích Diễm nhận thua khiến bọn hắn cảm thấy rất khó hiểu.
Xích Diễm chỉ lắc đầu nói: “Các ngươi không tự mình cảm nhận áp lực từ thế giới của Lục sư huynh, loại cảm giác này làm ta biết nếu mình không nhận thua thì e rằng đã mất mạng rồi…”
“Thậm chí Lục sư huynh hẳn cũng không hề dốc toàn lực ứng phó. Ta thấy có lẽ tới một phần thực lực hắn cũng chưa dùng tới đâu…”
Xích Diễm đã đại chiến với Lục Trường Sinh, hơn nữa còn bị cuốn vào bên trong Chân giới, bởi vậy trải nghiệm của hắn vô cùng sâu sắc.
“Gì cơ, một phần sức mạnh vẫn chưa dùng tới á, sao có thể?”
“Đúng vậy Xích Diễm, thực lực của ngươi thế nào chúng ta đều biết rõ. Lục sư huynh chỉ là Giới Chủ mà có thể mạnh tới mức đó ư?”
“Đúng là Giới Chủ rất mạnh, nhưng về mặt chiến lực hình như không thể mạnh tới mức đấy được chứ?”
Rất nhiều người đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Không phải bọn hắn không tin tưởng Xích Diễm, mà lời Xích Diễm nói quả là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Như thế mà vẫn chưa thi triển ra một phần mười thực lực ư?
Chỉ sợ đại năng nhị cảnh cũng chỉ tới mức đó thôi.
Đương nhiên nhất cảnh chắc chắn kém nhị cảnh.
Bình thường tu sĩ nhất cảnh trước mặt đại năng nhị cảnh ngay cả tư cách động thủ cũng không có.
“Thôi, nếu các ngươi có thể tìm được một vị Giới Chủ đưa các ngươi tới Đỉnh Vũ Trụ thì sẽ biết ta có nói quá lời không.”
Xích Diễm nói xong thì rời đi luôn.
Lần này hắn có chút thất vọng.
Hắn đã đánh mất cơ hội trở thành đệ tử chân truyền.
Đây là cơ hội tốt nhường nào.
Chỉ tiếc hắn lại gặp phải Lục Trường Sinh.
Một vị Giới Chủ mà có thể mạnh tới mức này ư?
Xích Diễm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng hắn vẫn quyết định tìm một vị Giới Chủ đưa hắn tới Đỉnh Vũ Trụ quan chiến.
Bảo hắn tìm Lục Trường Sinh ư?
Xích Diễm và Lục Trường Sinh không quen thuộc như thế.
Chuyện thế này không cần thiết phải làm phiền Lục Trường Sinh.
Xích Diễm tìm một vị Giới Chủ đưa mình đi cũng không khó.
Lục Trường Sinh quay về động phủ.
Đầu tiên hắn tiến vào tĩnh thất.
Bởi Lục Trường Sinh cảm thấy có điều dị thường.
Sau khi kết thúc trận chiến với Xích Diễm hắn đã cảm thấy có điều bất thường.
Dường như… khí vận của hắn tăng vọt!
“Khí vận của ta…”
Trước kia Lục Trường Sinh không thể cảm nhận được “khí vận”.
“Khoan đã, tháp Tụ Vận…”
Lục Trường Sinh như thể nghĩ tới điều gì, hắn lập tức lấy tháp Tụ Vận ra xem.
Quả nhiên thông qua tháp Tụ Vận, Lục Trường Sinh cảm nhận được khí vận gia tăng.
Vừa rồi Lục Trường Sinh cảm nhận được khí vận gia tăng hẳn cũng nhờ tháp Tụ Vận.
Còn lý do vì sao khí vận gia tăng đã quá rõ ràng, vừa rồi Lục Trường Sinh mới đánh bại Xích Diễm.
Hắn đánh bại Xích Diễm trước mắt bao người của núi Phi Long, tất nhiên khí vận sẽ tăng vọt.
Mà khí vận tăng vọt thì cường độ linh hồn cũng sẽ tăng lên.
Lục Trường Sinh cẩn thận cảm ứng một phen.
Thời gian từng giờ trôi qua.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ, bốn canh giờ…
Quả nhiên theo thời gian trôi qua, Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được linh hồn tăng cường.
Thế nhưng tăng cường quá ít, gần như không đáng kể.
Nhưng điều này đã chứng tỏ đúng là khí vận có thể tăng cường cường độ linh hồn.
Ví dụ như Lâm Thanh Loan.
Ví dụ như chính bản thân Lục Trường Sinh.
Chỉ cần khí vận đủ lớn thì chưa hẳn đã kém cạnh phương thức tần suất linh hồn của Lục Trường Sinh.
“Xem ra chuyến đi tới Đỉnh Vũ Trụ này nhất định ta phải dốc toàn lực ứng phó…”
Lục Trường Sinh không hề coi thường Đỉnh Vũ Trụ.
Dù sao đây là nơi gần như tất cả kẻ siêu thoát trong đại vũ trụ đổ về.
Có thể bước vào Đỉnh Vũ Trụ, bản thân đều là tồn tại hàng đầu trong cùng cảnh giới, hội tụ vô số khí vận.
Lục Trường Sinh đã biết rõ sự kỳ diệu của khí vận.
Hơn nữa hắn còn có tháp Tụ Vận, có thể hội tụ khí vận một cách tốt hơn.
Vả lại Lục Trường Sinh đang cần rất nhiều nguyên tinh.
Tới Đỉnh Vũ Trụ là sự lựa chọn tốt nhất.
Vấn đề duy nhất chính là liệu hắn có thể chiến thắng tại Đỉnh Vũ Trụ hay không.
Chuyện này quả đúng là một vấn đề.
Lục Trường Sinh rất tự tin với “Thăng Duy Pháp” của mình, qua trận chiến với Xích Diễm hôm nay, Lục Trường Sinh có thể càng thêm hiểu rõ “Chân giới” của mình giờ mạnh tới mức nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận