Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 376. Mới đến Cổ Vực bị nghi ngờ, lĩnh vực viên mãn mọi người kinh, bốn tầng cảnh giới Thần Cương chấn động!



Chương 376. Mới đến Cổ Vực bị nghi ngờ, lĩnh vực viên mãn mọi người kinh, bốn tầng cảnh giới Thần Cương chấn động!




“Đây là lĩnh vực sao?”
“Nhưng hình như không giống lắm.”
“Loại lĩnh vực này… không đúng, có cái gì đó rất vô lý, chẳng lẽ đây là lĩnh vực viên mãn?
Có người đưa tay ra.
“Trời ạ.”
Đối phương hít sâu một cái.
Lĩnh vực này trông giống như tinh không thông thường.
Nhưng tất nhiên nó không giống với tinh không thông thường rồi.
Dù sao Lục Trường Sinh cũng không sử dụng lực tâm linh, mà có dùng thì cũng chẳng chóng đỡ được bao lâu.
Chẳng qua dùng cái này là đủ rồi.
Có vài người lén phóng thích lĩnh vực.
Kết quả bị nó áp chế.
Bị áp chế hoàn toàn.
Trừ khi phóng thích lĩnh vực lĩnh vực viên mãn được chăm sóc giữa não vực, lĩnh vực từ ảo hóa thật.
Bằng không hoàn toàn không thể chống lại được Tinh Không Lĩnh Vực này.
Mặc Đồ nở nụ cười, ánh mắt lộ ra vẻ mừng rỡ: “Lĩnh vực viên mãn… xem ra Bắc Vực Thiên Tông đã đưa cho chúng ta một vị thiên tài tuyệt đỉnh. Chỉ là cảnh giới Thần Cương mà không cần nhờ vào não vực đã có thể cảm ngộ được lĩnh vực đến cảnh giới viên mãn.”
“Quá giỏi, thật đáng kinh ngạc!”
Mặc Đồ khá hài lòng.
Không hề nhắc đến chuyện vừa rồi hắn cho là Lục Trường Sinh đi cửa sau.
“Liễu Uyên, ta giao Lục Trường Sinh cho tiểu đội các ngươi, chỉ dẫn hắn thật tốt nhé.”
“Vâng, Mặc trưởng lão.” Liễu Uyên bước lên một bước, cung kính nói.
“Lục Trường Sinh, ngươi theo Liễu Uyên tìm hiểu về tình hình ở Cổ Vực trước đi. Con người Liễu Uyên khá tốt, tất cả thành viên trong tiểu đội đều là những cảnh giới Thần Cương hàng đầu, ngươi đi theo bọn họ sẽ nhanh chóng thích nghi với Cổ Vực.”
Mặc trưởng lão nhẹ giọng nói.
“Tạ Mặc trưởng lão.”
Lục Trường Sinh chắp tay hành lễ, sau đó đi theo Liễu Uyên.
“Đi theo ta.”
Liễu Uyên dẫn Lục Trường Sinh đi đến nơi đóng quân của Cổ Vực Thiên Tông.
Nói là nơi đóng quân nhưng tất cả tu kiến của Cổ Vực Thiên Tông khá đồ sộ.
Hơn nữa khi Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua.
Dường như ở đây có rất nhiều dấu tích của Tiên đạo.
Chẳng hạn như pháp trận.
Rồi cung điện tu luyện, nó lại còn lơ lửng trên không trung nữa.
Cái bên kia chắc cũng là một loại pháp trận.
Cổ Vực Thiên Tông là là võ đạo tông môn nhưng hiện tại trông không khác gì với Tiên đạo tông môn.
Liễu Uyên trông thấy dáng vẻ này của Lục Trường Sinh, cười nói: “Có phải ngươi cảm thấy rất kỳ lạ không? Hoặc là rất cổ quái, lạc quẻ?”
“Ha ha ha, lần đầu ta tới đây cũng vậy đó. Chúng ta là võ đạo môn phái thế mà khắp nơi toàn là dấu tích và phương tiện của Tiên đạo.”
“Khà khà, sau khi ở Cổ Vực một thời gian ta mới phát hiện, thủ đoạn của Tiên đạo dùng rất tốt. Như là trông Cổ Vực Thiên Tông bọn ta đồ sộ không thua gì Bắc Vực Thiên Tông đúng không? Thậm chí còn lớn hơn.”
“Nếu không có thủ đoạn của Tiên đạo sẽ không được như vậy đâu.”
“Hơn nữa, Cổ Vực là linh khí dồi dào, nằm ở giữa trời đất nơi tràn đầy linh lực. Bố trí trận pháp ở đây không cần sử dụng thêm linh thạch cũng có thể hấp thu linh lực trong trời đất để duy trì, không tốn quá nhiều chi phí.”
Lục Trường Sinh đã rõ.
Cổ Vực có linh lực lại còn có những phương tiện thần kì của Tiên đạo, ngu sao không dùng.
Bằng không, nếu sử dụng nhân lực với tu kiến khổng lồ, cung điện hùng vĩ như thế này phải tốn bao nhiêu chi phí và nhân lực chứ?
Lúc trước xây dựng Bắc Vực Thiên Tông cũng không phải ngày một ngày hai là xong, phải trải qua hàng trăm năm mới có thể được như ngày hôm nay.
Rất nhanh Liễu Uyên đã dẫn Lục Trường Sinh đến một tòa lầu các.
Trong lầu các có sân luyện võ.
Lúc này trong sân có bốn vũ giả, hai nam hai nữ trông rất trẻ.
“Liễu lão đại, dẫn người mới đến hả?”
“Không phải là Mặc trưởng lão lại nhét thêm người cho ngươi đó chứ?”
“Liễu lão đại, ngươi không biết từ chối à. Ngươi dễ dãi quá, năm nào Mặc trưởng lão cũng nhét người vào tiểu đội của chúng ta, mà chúng ta có cần đâu?”
“Đúng đó, Liễu lão đại, chuyện này ngươi nên thương lượng với Mặc trưởng lão đi, thực lực của tiểu đội chúng ta mạnh thật nhưng không thể thêm người hoài đâu…”
Vừa thấy Liễu Uyên dẫn theo một khuôn mặt mới là Lục Trường Sinh đến, mấy người đó trông có hơi “tức giận.”
Tất nhiên là bọn họ không hài lòng.
Lục Trường Sinh cũng nhìn ra.
Chuyện như thế này hẳn không phải là lần đầu tiên.
Xem ra Mặc Đồ thật sự thích đưa người mới cho Liễu Uyên.
Nhưng không lần nào có kết quả tốt.
Liễu Uyên hơi xấu hổ nhưng vẫn giải thích: “Lần này không giống những lần trước, vị này hạt giống chân truyền đến từ Bắc Vực Thiên Tông, Lục Trường Sinh. Hắn không giống với những người mới mà Mặc trưởng lão đưa cho chúng ta.”
“Hạt giống chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông à?”
Ánh mắt mọi người liền phát sáng nhưng ngay lập tức hoài nghi.
Lần gần nhất Bắc Vực Thiên Tông đưa người đến đã là mười mấy năm trước rồi.
“Thiên tài tới từ Bắc Vực Thiên Tông?”
“Đám nhóc kia quả thật rất lợi hại, hạt giống chân truyền mà mười mấy năm trước Bắc Vực Thiên Tông đưa tới, mấy năm trước đã thăng lên cảnh giới Thần Tàng, nghe nói hiện tại là người rất nổi bật trong Thần Tàng cảng.”
“Bắc Vực Thiên Tông ngày càng sa sút, mấy năm gần đây hạt giống chân truyền liên tục giảm đi. Tính đến hiện tại, đây là lần đầu tiên đưa hạt giống chân truyền đến sau hơn mười năm!”
“Không ngờ, bây giờ lại có hạt giống chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông tới.”
Bốn người này dường như rất tò mò về Lục Trường Sinh.
Nhưng những lời của họ khiến Lục Trường Sinh cảm thấy khó hiểu.
Cái gì mà người của Bắc Vực Thiên Tông đưa tới rất lợi hại?
Chẳng lẽ bọn họ không phải là đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông?
“Khoan đã, các ngươi không là đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông hả?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Liễu Uyên lắc đầu, nói: “Hạt giống chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông, ai ai cũng là bảo bối, lấy đâu ra nhiều người như vậy chứ?”
“Bọn ta là đệ tử của Cổ Vực Thiên Tông, sinh ra và lớn lên ở Cổ Vực chưa bao giờ đến Bắc Vực.”
“Bọn ta cũng chỉ nghe được từ miệng của các trưởng bối mới biết Bắc Vực Thiên Tông và Cổ Vực Thiên Tông là cùng một tông môn, đồng khí liên chi.” Hết chương 376.



Bạn cần đăng nhập để bình luận