Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 482. Công bố Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, người đứng đầu là Lục Trường Sinh của Cổ Vực Thiên Tông!



Chương 482. Công bố Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, người đứng đầu là Lục Trường Sinh của Cổ Vực Thiên Tông!




Một trăm năm mươi tầng lĩnh vực đã đâm thủng tất cả lĩnh vực của hắn rồi lập tức rơi xuống người hắn.
“Không…”
Khuôn mặt Lôi Thiên Đô lộ ra vẻ hoảng sợ, giọng nói vô cùng thê lương.
“Ầm.”
Lĩnh vực rơi xuống, tiếng kêu thê lương của Lôi Thiên Đô đột nhiên im bặt.
Thân hình của hắn cũng lập tức biến thành bột mịn!
Lôi Thiên Đô đã chết!
Đường đường là đệ tử chân truyền đứng đầu Hoàng Thiên Tông, người đứng thứ chín trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, não vực trăm dặm, bước một chân vào cảnh giới Đạo Cơ lại đã chết.
Hơn nữa còn bị Lục Trường Sinh mạnh mẽ chém chết ngay trước mặt bao nhiêu người.
Cảnh tượng này làm tất cả mọi người đột nhiên không kịp đề phòng.
Yên lặng!
Toàn bộ núi Thiên Long lập tức trở nên yên lặng, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
“Bùm.”
Khí thế!
Khí thể khủng bố lập tức bùng nổ.
Không phải một luồng khí thế, mà ba luồng khí thế che trời làm toàn bộ võ giả trên núi Thiên Long đều cảm thấy rét lạnh từ trong nội tâm.
Đạo Cơ!
Chắc chắn là cường giả Đạo Cơ!
Thậm chí còn tràn ngập sát ý che trời lấp đất thổi quét về phía Lục Trường Sinh.
“Chung Dự, ngươi tự tiện nhúng tay, giết chết đệ tử chân truyền của Hoàng Thiên Tông ta, Hoàng Thiên Tông ta thề không bỏ qua!”
“Lục Trường Sinh phải chết!”
Tiếng gầm giận dữ cuồn cuộn lao đến như lôi đình.
Cùng lúc đó, một luồng não vực che trời cũng lập tức hoá thật.
Người ta tay chính là Hoàng Cửu Phong.
Trong chớp mắt khi Lôi Thiên Đô bị Lục Trường Sinh giết chết, Hoàng Cửu Phong cảm thấy vô cùng bất ngờ, nhưng cùng với đó chính là mừng như điên.
Vậy nên hắn đã lập tức ra tay.
Dù có Chung Dự hắn cũng không sợ.
Bởi vì lần này hắn không tới một mình, mà còn có hai cường giả Đạo Cơ khác của Hoàng Thiên Tông nữa.
Bây giờ điện chủ điện Chấp Pháp của Cổ Vực Thiên Tông là Chung Dự tự tiện nhúng tay vào trận chiến giữa Lục Trường Sinh và Lôi Thiên Đô.
Chứng cứ vô cùng xác thực, Hoàng Cửu Phong cũng không cần phải cố kỵ điều gì nữa.
Hắn bắt buộc phải giết chết Lục Trường Sinh!
Đây là cơ hội nghìn năm có một, Hoàng Cửu Phong đã không ra tay thì thôi, nhưng vừa ra tay đã dùng toàn lực.
“Hoàng Cửu Phong, chỉ bằng ngươi thôi à?”
Chung Dự bước một bước, não vực khủng bố lập tức đánh tan não vực của Hoàng Cửu Phong.
Tuy hai người đều là Đạo Cơ, nhưng giữa Đạo Cơ và Đạo Cơ vẫn có sự chênh lệch.
Đặc biệt là Chung Dự và Hoàng Cửu Phong.
Chung Dự chính là điện chủ điện Chấp Pháp của Cổ Vực Thiên Tông, quyền cao chức trọng, có thực lực vô cùng mạnh trong toàn bộ Cổ Vực Thiên Tông.
Còn Hoàng Cửu Phong chỉ là trưởng lão Đạo Cơ bình thường mà thôi.
Chênh lệch giữa hai bên rất lớn.
Nhưng Hoàng Cửu Phong lại không hề sợ hãi, sắc mặt của hắn trở nên âm trầm rồi nói với hai đồng bạn bên cạnh: “Đại trưởng lão, ngươi đã thấy rồi đó Cổ Vực Thiên Tông khinh người quá đáng. Chung Dự dùng thân phận Đạo Cơ ra tay đối phó với đệ tử chân truyền của Hoàng Thiên Tông ta, hiển nhiên chuyện này đã vi phạm quy tắc.”
“Nếu Hoàng Thiên Tông ta không đáp trả lại thì sao có thể dừng chân trong Cổ Vực được nữa đây?”
Một lão giả đứng bên cạnh Hoàng Cửu Phong nhìn Chung Dự với ánh mắt bình tĩnh rồi lạnh nhạt nói: “Chung Dự, ngươi đã đi quá giới hạn!”
Nét mặt của Chung Dự có hơi nghiêm trọng, đại trưởng lão của Hoàng Thiên Tông không phải chỉ có hư danh, hắn là cường giả đứng đầu trong cảnh giới Đạo Cơ.
Ngay cả Chung Dự đều phải tập trung toàn bộ tinh thần.
“Đại trưởng lão, ta tin rằng ngươi cũng nhìn thấy rõ cảnh tượng vừa rồi.”
“Chung mỗ không trực tiếp nhúng tay vào trận chiến giữa Lục Trường Sinh và Lôi Thiên Đô, mà chỉ buông não vực xuống, giam cầm khu vực này mà thôi. Đồng nghĩa với việc xây cho hai người bọn họ một cái lôi đài.”
“Chẳng lẽ làm vậy cũng vi phạm quy tắc ư?”
Đại trưởng lão của Hoàng Thiên Tông không nói gì.
Cảnh tượng vừa rồi, hắn nhìn rất rõ ràng.
Đúng là như Chung Dự nói, hắn chỉ giam cầm khu vực này chứ không ra tay với Lôi Thiên Đô.
Thậm chí não vực còn không có bất cứ tác dụng áp chế nào với Lôi Thiên Đô.
Có trách thì chỉ trách Lôi Thiên Đô không mạnh bằng người ta, hiển nhiên là Chung Dự không muốn làm hắn sử dụng Na Di Phù để chạy trốn.
Nhưng đây vốn là ước chiến.
Không thể tránh khỏi tử thương.
“Giảo biện, đại trưởng lão, Chung Dự chỉ đang giảo biện mà thôi! Hiển nhiên hành động này của hắn đã làm cho Lôi Thiên Đô tử vong. Nếu không, Lôi Thiên Đô hoàn toàn có thể chạy…”
“Câm miệng!”
Đại trưởng lão quát to.
Tiếng quát này lập tức làm Hoàng Cửu Phong ngây người.
Vẻ mặt của đại trưởng lão có vẻ rất tức giận.
Nhưng lại không giống có ý định ra tay với Chung Dự.
“Hoàng Cửu Phong, thân là trưởng lão, ngươi lại xúi giục đệ tử chân truyền ước chiến, làm đệ tử chân truyền tử vong, ngươi không thể trốn tránh trách nhiệm!”
“Lão phu sẽ tự điều tra rõ chuyện này từ đầu đến cuối.”
“Đi!”
Đại trưởng lão liếc nhìn Chung Dự thật sâu bằng ánh mắt lạnh như băng, cuối cùng lại nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh.
Sau đó, hắn dẫn đám người Hoàng Cửu Phong rời đi, biến mất không thấy tăm hơi.
Lục Trường Sinh nhìn thấy Chung Dự trong hư không bèn chắp tay hành lễ rồi nói: “Cảm ơn điện chủ!”
Lục Trường Sinh biết rõ, nếu hôm nay Chung Dự không ra tay thì hắn có thể đánh bại Lôi Thiên Đô, nhưng tuyệt đối không thể giết chết đối phương.
Huống hồ trên thực tế, Chung Dự ra tay cũng không dễ dàng như vậy, đối phương cũng phải mạo hiểm.
Đại trưởng lão của Hoàng Thiên Tông đều đang nhìn, nên hành động của Chung Dự cũng hơi mạo hiểm.
Thứ hắn muốn bắt được chính là “lỗ hổng”.
Dù đại trưởng lão của Hoàng Thiên Tông vô cùng bất mãn với Chung Dự, nhưng lại không thể trực tiếp ra tay với hắn.
Bởi vì đại trưởng lão đại biểu cho Hoàng Thiên Tông, không có lý do tuyệt đối đã trực tiếp ra tay với điện chủ điện Chấp Pháp của Cổ Vực Thiên Tông sẽ tạo thành hậu quả vô cùng đáng sợ.
0
“Không sao, không diệt cỏ tận góc, xuân phong thổi lại sinh.”
“Nếu đã ước chiến với Lôi Thiên Đô thì phải dốc hết sức giết chết đối phương, không để lại hậu hoạn.” Hết chương 482.



Bạn cần đăng nhập để bình luận