Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1099. Một vạn loại Võ đạo rất khó viên mãn? Không, tìm hiểu một chút về đại pháp phân thân! (5)



Chương 1099. Một vạn loại Võ đạo rất khó viên mãn? Không, tìm hiểu một chút về đại pháp phân thân! (5)




“Đúng rồi, chiến trường Hóa Đạo mới đây, nghe nói có một vị thiên tài tuyệt thế, đã tu luyện thành Vạn Đạo chi chủ, kết quả bị Cực Đạo Thánh Địa các ngươi đoạt mất.”
“Vị Vạn Đạo chi chủ kia hình như tên là Lục Trường Sinh, lẽ nào...”
Nguyên Thần Thiên Thánh mở to hai mắt, nhìn Lục Trường Sinh.
Hiển nhiên, hắn đã đoán được.
“Đúng vậy, Lục sư đệ chính là vị Vạn Đạo chi chủ kia.”
“Sau khi Lục sư đệ trở thành Thiên Thánh, muốn đến tháp Thông Thiên xông một lần, vì vậy ta và Lục sư đệ đã tới đây.”
“Xem thử Lục sư đệ cuối cùng có thể xông đến tầng thứ mấy?”
Mặc Không vừa cười vừa nói.
Nguyên Thần cẩn thận nhìn Lục Trường Sinh từ trên xuống dưới.
Sau đó hắn thở dài nói: “Vạn Đạo chi chủ, ngay cả ba thánh địa đứng đầu cũng vì Vạn Đạo chi chủ mà tranh nhau vỡ đầu chảy máu. Cuối cùng lại bị Cực Đạo Thánh Địa các ngươi đoạt đi.”
“Cũng được, ta cũng không vội, vậy thì xem thử Lục đạo hữu có thể xông đến tầng thứ mấy?”
“Xin mời Lục đạo hữu.”
Nguyên Thần cũng không vội vàng.
Ngược lại, hắn nghiêng người, để Lục Trường Sinh đi vào tháp Thông Thiên trước.
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Không chút do dự, hoá thành một luồng ánh sáng, biến mất trong tháp Thông Thiên.
“Vạn Đạo chi chủ à, cái này phải nhìn thật kĩ.”
Ánh mắt Nguyên Thần nhìn chằm chằm vào tháp Thông Thiên.
Dù sao hắn cũng không vội xông vào tháp, xem thử trước.
Đương nhiên, hiện tại trong tháp nhiều người như vậy, muốn một mình nhìn một người không hề dễ.
Nhưng cũng có cách.
Tháp Thông Thiên là một linh bảo.
Nếu đã là linh bảo, vậy thì có thể chiếu ra hình ảnh.
Chỉ là, cần phải thêm tiền.
Đúng, chính là thêm tiền.
Nhưng “tiền” ở đây là ám chỉ là mảnh võ đạo.
Muốn quan sát hình ảnh người nào đó trong tháp Thông Thiên, vậy thì phải dùng mảnh võ đạo.
Dĩ nhiên, mảnh võ đạo đối với Thiên Thánh mà nói, tuy cũng coi là tương đối quý, nhưng mà đã không còn hiếm nữa.
Thế là, Nguyên Thần trực tiếp đi vào Quan Tháp các gần tháp Thông Thiên.
Tại Quan Tháp các, Nguyên Thần Thiên Thánh trực tiếp chi trả mảnh võ đạo.
“Vù.”
Lập tức, một hình ảnh to lớn xuất hiện trước mắt hắn.
“Gia Lan đạo hữu, Mặc Không đạo hữu, mời.”
Nguyên Thần Thiên Thánh mời hai vị Thiên Thánh.
“Vậy thì đa tạ Nguyên Thần đạo hữu.”
Mặc Không và Gia Lan cũng lập tức ngồi xuống.
Có Nguyên Thần Thiên Thánh, có thể giảm bớt một ít mảnh võ đạo, cũng không tệ.
“Mau nhìn, Lục đạo hữu đã đi tới tầng thứ nhất của tháp Thông Thiên.”
Nguyên Thần bỗng nhiên lên tiếng.
Quả nhiên, trong ảnh, không gian xung quang Lục Trường Sinh thay đổi, từ một mảnh tối đen, dần dần trở nên sáng lên.
Lúc này, Lục Trường Sinh đang ở trong tầng thứ nhất của tháp Thông Thiên.
Tháp Thông Thiên, không cần kiểm tra ngộ tính gì.
Tháp Thông Thiên chỉ kiểm tra một loại năng lực.
Đó chính là chiến lực!
Trong mọi tình huống Thiên Thánh không thể sử dụng bất kì linh bảo nào, dựa vào sức lực của bản thân vượt qua lần lượt các tầng kiểm tra trong tháp Thông Thiên.
Chỉ cần vượt qua ba tầng đầu thì có thể nhận được phần thưởng hậu hĩnh.
Đây cũng được coi là một cơ duyên được Võ Tổ của Cổ Phủ Thánh Địa ban tặng cho rất nhiều Thiên Thánh.
“Vèo.”
Tháp linh của tầng thứ nhất xuất hiện.
Thử thách trong tháp Thông Thiên, chủ yếu lấy tháp linh làm chủ.
Tháp linh có thể là mọi thân phận, hơn nữa có rất nhiều hình dạng.
Ví dụ, có thể là Yêu tộc.
Lại có thể là Nhân Tộc.
Còn có thể là linh thú vân...vân.
Hơn nữa tháp linh mỗi tầng trên thực tế có rất nhiều.
Gần như đều không thể trùng lặp.
100 võ giả tại tầng thứ nhất tháp Thông Thiên có thể sẽ gặp 100 loại tháp linh khác nhau.
Nhưng chỉ cần là tháp linh ở cùng một tầng, thực lực đều như nhau.
“Ta là tháp linh tầng thứ nhất, Sơn Thần Thái Cổ!”
Tháp linh tầng thứ nhất, lại có thể là một vị thần linh!
Đúng, chính là thần linh.
Mà lại là thần linh có thể sánh ngang với Thiên Thánh.
Có điều, Lục Trường Sinh tự nhìn lại, dường như lại có một chút không giống.
Có vẻ như chỉ là thần linh mô phỏng ra, chứ không phải là thần linh thật.
Rốt cuộc, đây chỉ là tháp linh mà thôi.
“Vạn Tượng Thần Sơn!”
“Trấn!”
Thái Cổ lập tức hiện ra nguyên hình.
Đó là một ngọn núi khổng lồ không gì sánh lại.
Trong ngọn núi còn toát lên khí tức cổ kính.
Chỉ với luồng khí tức này, cũng khiến người ta cảm thấy ngạt thở.
Vô cùng thê lương, cổ kính.
Theo ngọn núi khổng lồ hạ xuống, rồi phảng phất xung quanh bao lấy Lục Trường Sinh, khiến Lục Trường Sinh không thể tránh khỏi.
Đòn tấn công này, cho dù ở trong Thiên Thánh cũng tuyệt đối không phải là kẻ yếu.
Thậm chí, Lục Trường Sinh có thể cảm thấy được, cho dù đó là Trần lão tổ, Huyết Hỏa lão tổ, nếu như đối mặt với đòn tấn công này của Sơn Thần Thái Cổ, chỉ sợ rằng cũng không ngăn nổi.
Đây mới vẻn vẹn chỉ là tháp linh của tháp Thông Thiên tầng thứ nhất mà thôi.
Lại có thể đáng sợ như vậy.
Có điều, Lục Trường Sinh lại không hề sợ hãi.
Hắn đưa tay ra.
Đôi tay trắng nõn, làn da mịn màng, trông có vẻ như hoàn toàn không thể chống cự được với ngọn núi khổng lồ đó.
Nhưng, Lục Trường Sinh là một Thiên Thánh!
Trong cơ thể của hắn ẩn giấu Võ đạo kinh khủng.
“Oành.”
Võ đạo trong cơ thể Lục Trường Sinh bộc phát.
Hết Võ đạo này lại đến Võ đạo khác, đem sức mạnh truyền đến trong lòng bàn tay của Lục Trường Sinh.
Cùng lúc đó, Lục Trường Sinh nhẹ nhàng bấm ngón tay búng về hướng ngọn núi khổng lồ.
“Sụp đổ!”
Lục Trường Sinh trong miệng quát nhẹ.
Chính là cái bấm ngón tay búng ra đó, lúc rơi xuống lên trên ngọn núi khổng lồ.
Lập tức, ngọn núi chấn động.
Sau đó, lại thực sự vỡ tan theo tiếng.
Hoàn toàn nổ tung!
Một chỉ, diệt thần linh!
Hơn nữa còn là thần linh có thể sánh với Thiên Thánh!
Cả người Lục Trường Sinh dường như vô cùng ung dung.
Thực tế, hắn đúng thật là rất ung dung.
Địa Thánh thăng cấp lên Thiên Thánh, đó hoàn toàn là sự khác biệt một trời một vực.
Chỉ có đạt được Thiên Thánh, mới biết sức mạnh của Thiên Thánh đáng sợ như thế nào.
Chẳng trách khi đó Huyết Hỏa lão tổ không hề coi trọng Lục Trường Sinh.
Khoảng cách này, quá lớn. Hết chương 1099.



Bạn cần đăng nhập để bình luận