Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 383. Cảnh giới Thần Cương, không ai có thể giết ta! Lục Trường Sinh hùng hổ lên tiếng, giết từng người tiểu đội Ngũ Phong!  (4)



Chương 383. Cảnh giới Thần Cương, không ai có thể giết ta! Lục Trường Sinh hùng hổ lên tiếng, giết từng người tiểu đội Ngũ Phong!  (4)




“Trên người Từ Hạo Thiên có thứ đồ tốt như này, sao vừa nãy hắn không dùng Na Di Phù đào thoát?”
“Có Na Di Phù mà sao vẫn bị giết?”
Liễu Uyên lục thấy đồ tốt trên người Từ Hạo Nhiên, Na Di Phù.
Đây là tiên sư luyện chế, cực kỳ đắt đỏ.
Thời khắc quan trọng, có thể bảo vệ tính mạng.
Lấy điểm cống hiến ra so, chỉ sợ là năm mươi nghìn điểm cống hiến.
Đương nhiên, Na Di Phù cũng không bán được.
Điểm cống hiến không giao dịch được.
Nhưng điều này không nghi ngờ, giá trị của Na Di Phù quá lớn.
Nhưng mà bây giờ Từ Hạo Nhiên - người có Na Di Phù lại chết rồi.
Điều này hơi kỳ lạ.
Liễu Uyên không nghĩ là do Từ Hạo Nhiên tự đại, không dùng Na Di Phù.
Điều này là không thể.
Đứng trước sống chết, Từ Hạo Nhiên không thể có chút do dự, hắn chắc chắn sẽ dùng Na Di Phù.
Vậy chỉ có một khả năng duy nhất.
Từ Hạo Nhiên chưa kịp dùng Na Di Phù đã chết.
Trong nháy mắt, Liễu Uyên càng thêm cảm thấy Lục Trường Sinh thật đáng sợ.
Xem ra, thủ đoạn Lục Trường Sinh không chỉ những thứ đã được phô ra.
Khẳng định hắn còn che giấu năng lực.
Chỉ là đây là bí mật cá nhân Lục Trường Sinh. 
Liễu Uyên không thể truy vấn quá kỹ.
“Bây giờ bắt đầu phân phát chiến lợi phẩm.”
Ánh mắt Liễu Uyên lướt qua đám người, lập tức trầm giọng, nói: “Theo quy tắc cũ, ai ra sức cống hiến nhất, có thể nhận được nhiều chiến lợi phẩm nhất.”
“Trận này, ta tin chắc không ai cống hiến nhiều hơn Lục Trường Sinh.”
“Thậm chí, tám mươi phần trăm công trạng đều thuộc về Lục Trường Sinh. Mà chúng ta chỉ kiềm chế, kéo dài thời gian, chúng ta năm người chiếm hai mươi phần trăm công trạng.”
“Mọi người có thắc mắc gì không?”
Tất cả lắc đầu, không ai có thắc mắc gì.
Như tình huống vừa rồi, coi như Lục Trường Sinh chiếm toàn bộ công trạng bọn họ cũng đồng ý.
“Lục Trường Sinh, ngươi chọn chiến lợi phẩm trước đi.”
“Mỗi một món chiến lợi phẩm, chúng ta đều dùng điểm cống hiến tương ứng để trừ, lấy điểm cống hiến để tính khá dễ dàng.”
Lục Trường Sinh gật đầu nhẹ.
Hắn nhìn qua một đống chiến lợi phẩm, cuối cùng lấy Na Di Phù và một viên Ngô Đạo Đan.
Viên Ngô Đạo Đan này không phải của Từ Hạo Nhiên mà là của một thành viên trong tiểu đội Ngũ Phong.
Đối phương vậy mà không dùng, ngược lại khiến cho Lục Trường Sinh được hời.
CHỉ là, dù vậy, chiến lợi phẩm Lục Trường Sinh lấy, cũng chưa tới tám mươi phần trăm.
Khoảng 78%.
“Được rồi, những cái khác ta không cần.”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Những vật khác không vào được mắt hắn.
“Được,còn lại chúng ta chia.”
Thế là, Lục Trường Sinh đợi năm người bắt đầu chia chiến lợi phẩm.
Dù chỉ có hai mươi phần trăm, bọn họ cũng vô cùng vui vẻ.
Dù gì hai mươi phần trăm cũng không ít.
Quan trọng nhất là toàn tiểu đội Ngũ Phong bị diệt, này xem như báo thù.
Lần trước, bọn họ bị tiểu đội Ngũ Phong đánh thảm rồi.
Mà từ đây về sau, Cổ Vực đã không còn tiểu đội Ngũ Phong, hoàn toàn bị xóa bỏ!
“Tốt, đừng quên mục đích lần này chúng ta đến Diệp Phong cốc.”
“Đi tìm Hàn Băng Thảo đi.”
“Đám người tiểu đội Ngũ Phòng mới tìm được mười Hàn Băng Thảo, chỗ này đâu đủ. Tiếp tục tìm đi.”
Thế là, đám người lại bắt đầu chia ra đi tìm Hàn Băng Thảo.
Chỉ là, với Lục Trường Sinh mà nói, đâu cần phức tạp như vậy.
Hắn thi triển Cảm Tri Lĩnh Vực.
Lập tức, bao phủ lại toàn bộ Diệp Phong cốc.
Cảm Tri Lĩnh Vực coi như là thần thức của tiên sư, toàn bộ lá phong trốn không khỏi nhận thức của Lục Trường Sinh.
“Tìm thấy, nơi này có một trăm ba mươi mốt gốc Hàn Băng Thảo.”
“Nếu cộng thêm mươi cây lấy được từ đám tiểu đội Ngũ Phong là một trăm bốn mươi mốt gốc, tương đương một trăm bốn mươi nghìn điểm cống hiến.”
Thu hoạch lớn rồi.
Thế là Lục Trường Sinh nhanh chóng đi ngắt Hàn Băng Thảo.
Người khác còn phải từ từ tìm kiếm.
Hắn chỉ cần đi ngắt là được.
Nơi nào có Hàn Băng Thảo đều bị Cảm Tri Lĩnh Vực của hắn nhận thức nhất thanh nhị sở.
Sau nửa canh giờ, đám người nhao nhao trở lại.
Tiểu Bao cau mày nói: “Năm nay, Hàn Băng Thảo Diệp Phong cốc sao lại ít như vậy? Những năm qua ít cũng phải có một trăm gốc, kết quả ta mới hái được mười tám gốc.
“Đúng rồi, ta tìm thấy rất ít Hàn Băng Thảo, chỉ toàn Thập Lục.”
“Ta còn thảm hơn nữa, chỉ có mười một gốc.”
Đám người tiểu đội Thiên Lân, trừ Lục Trường Sinh ra, nam người cộng lại mới được bảy mươi mốt gốc.
“Đúng rồi, Lục Trường Sinh, ngươi tìm được bao nhiêu gốc Hàn Băng Thảo?”
Liễu Uyên đột nhiên hỏi.
“Không cần ngại, cứ lấy ra đi. Ngươi mới đến Diệp Phong cốc, chưa quen thuộc hoàn cảnh ở đây, tìm được ít Hàn Băng Thảo cũng không sao, dù sao năm nay có vẻ Diệp Phong cốc cũng không có nhiều Hàn Băng Thảo.”
Liễu Uyên còn đang an ủi Lục Trường Sinh.
Cảm thấy có vẻ Lục Trường Sinh tìm không được bao nhiêu Hàn Băng Thảo, cho nên mới ngại.
Lục Trường Sinh bình tĩnh nói: “Ta chỉ thấy khoảng sáu mươi gốc Hàn Băng Thảo thôi.”
“Bao nhiêu cơ? Sáu mươi gốc?”
Năm người Liễu Uyên mở to hai mắt ra nhìn.
Dường như nghe nhầm.
Lục Trường Sinh cũng không phí lời, trực tiếp vứt bọc trong tay xuống đất.
“Bụp.”
Mở cái bọc ra, bên trong lộ ra một đống Hàn Băng Thảo.
Trong chốc lát, sắc mặt năm người Liễu Uyên có hơi ngơ ngẩn, liếc mắt lẫn nhau, nhìn nhau không nói gì.
0
“Sáu… sáu mươi cây Hàn Băng Thảo?”
“Xem ra, thực sự là sáu mươi gốc Hàn Băng Thảo.”
“Năm người chúng ta gộp lại, số lượng Hàn Băng Thảo cũng không khác bao nhiêu so với của một mình Lục Trường Sinh tìm được…”
Trong lúc nhất thời, năm người đều có hơi chết lặng.
Chiến lực Lục Trường Sinh mạnh còn chưa tính.
Rốt cuộc hiệu suất tìm kiếm Hàn Băng Thảo còn cao hơn so với bọn họ.
“Được rồi, mọi người đặt Hàn Băng Thảo vào cùng một nơi thống kê một chút.”
Liễu Uyên mở miệng nói.
Thế là, mọi người đặt Hàn Băng Thảo vào cùng một chỗ, thêm cả mười cây Hàn Băng Thảo lục soát được từ trên người Tiểu đội Ngũ Phong.
“Tổng cộng một trăm bốn mươi mốt cây Hàn Băng Thảo.”
“Dựa theo quy củ, ai tìm được Hàn Băng Thảo, điểm cống hiến đều thuộc về người đó.” Hết chương 383.



Bạn cần đăng nhập để bình luận