Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1610: Kỳ hạn mười năm đã tới! Trận chiến trong Hỗn Độn hết sức căng thẳng! (3)

Hắn đã chủ động ước chiến “Lâm” thì tất nhiên cũng đã tính toán kỹ.
Kỳ thực nếu vì muốn kéo dài thời gian.
Vậy hắn có thể hẹn hai mươi năm, ba mươi năm, thậm chí năm mươi năm cũng được.
Kể cả có hẹn trăm năm cũng không thành vấn đề.
Đó mới kéo dài thời gian.
Nhưng Lục Trường Sinh không muốn làm vậy.
Hắn sợ thời gian ước chiến quá dài, đến lúc đó hắn trở thành Kim Tiên Tiên Tôn mất rồi, như thế lại bắt nạt U tộc quá.
Dù sao tuy “Lâm” là huyết mạch cấp Vương nhưng tu vi đúng là chỉ có thể so sánh với Tiên Quân thôi.
Đợi ba mươi năm sau Lục Trường Sinh cũng đã tinh luyện ra trăm sợi pháp lực bất hủ.
Lúc đó hắn có thể tấn thăng Kim Tiên Tiên Tôn rồi.
Nói gì tới ước chiến nữa?
Đến lúc đó chưa biết chừng bên phía U tộc cũng sẽ nảy sinh biến số.
Bởi vậy nghĩ kỹ lại thì thấy thời gian mười năm là đủ.
Mà trong thời gian mười năm này, Lục Trường Sinh chỉ có một mục tiêu duy nhất.
Đó chính là toàn lực bồi dưỡng hơn 40.000 bộ phân thân của hắn, tranh thủ để hơn 40.000 phân thân đạt tới Tổ cảnh trong kỳ hạn mười năm.
49.000 phân thân cảnh giới Tổ cảnh dung hợp lại, đến lúc đó “Lâm” lấy gì để đấu lại hắn đây?
Tiên cung, trong động phủ của Lục Trường Sinh.
Trong động phủ của hắn hiện tại đã là chất đầy vật tư.
Tỷ như tiên tinh, tỷ như huyết nhục của sinh mệnh cường đại.
Đều là tài nguyên tu luyện nhục thân hàng đầu.
Kỳ thực những tài nguyên tu luyện nhục thân này không giúp ích gì đối với việc tu hành của Thiên Tiên.
Thiên Tiên đều tu luyện pháp lực, để pháp lực nhanh chóng lột xác thành pháp lực bất hủ.
Nhưng những vật tư tu hành này cũng không có chút tác dụng nào.
Có điều pháp lực của Lục Trường Sinh mỗi ngày vẫn tự động tinh luyện.
Hiện tại đã có bảy mươi sợi pháp lực bất hủ.
Hoàn toàn không cần Lục Trường Sinh phải động tay vào.
Sau ba mươi năm nữa hắn có thể tạo ra trăm sợi pháp lực bất hủ, đến lúc đó tất nhiên có thể chuyển hóa tất cả pháp lực trong cơ thể, tiếp theo có cơ hội tấn thăng đến cảnh giới Kim Tiên.
Bởi vậy Lục Trường Sinh không vội tinh luyện pháp lực.
Việc quan trọng nhất trước mắt là tăng cường thực lực.
Để hơn 40.000 bộ phân thân tu hành, tăng cường phân thân Huyết Nhục sẽ hao phí rất nhiều tài nguyên.
“Tên ‘Lâm’ kia là huyết mạch cấp Vương, hơn nữa hắn đã kích hoạt huyết mạch. Theo tin tức trong trí nhớ của ‘Khải’, một khi kích hoạt lên huyết mạch cấp Vương thì thống lĩnh U tộc bình thường cũng không là đối thủ của hắn nữa.”
“Thậm chí ‘Lâm’ còn là kẻ nổi bật trong những kẻ có huyết mạch cấp Vương, có lẽ còn mạnh hơn huyết mạch cấp Vương bình thường!”
“Giờ ta đối đầu với ‘Lâm’, dù Hư giới có thể tạo ra tác dụng nhất định thì e là cũng không làm gì được hắn, thậm chí có khả năng sẽ thua…”
Lục Trường Sinh không phải người tự ti.
Hắn biết rõ Hư giới của mình rất mạnh.
Thế nhưng khả năng Hư giới có thể vây khốn “Lâm” hẳn chỉ có bảy phần.
Mà đó cũng chỉ là vây khốn “Lâm” mà thôi.
Với nhục thân khủng bố của “Lâm”, dù có vây khốn được ý thức của “Lâm” thì hắn cũng không làm gì nhục thân của “Lâm” được.
Đến lúc đó cục diện lại rơi vào bế tắc.
Về phần ma diệt ý thức của “Lâm” thì lại càng thêm khó.
Một khi kích hoạt lên huyết mạch cấp Vương.
Huyết mạch này mặc dù chỉ tác dụng tới nhục thân, nhưng cũng sẽ tăng phúc toàn diện cho U tộc.
Ý thức cũng được huyết mạch cấp Vương bảo hộ.
Với năng lực Hư giới của Lục Trường Sinh hiện giờ chỉ sợ rất khó để ma diệt ý thức của “Lâm”.
Như vậy Lục Trường Sinh muốn đánh bại “Lâm” thì phải bắt đầu từ nhục thân.
Cố gắng tìm cách đánh nổ nhục thân của “Lâm”.
“Phân thân!”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
Từng bộ phân thân xuất hiện trong động phủ.
“Bắt đầu.”
Thế là từng viên tiên tinh và từng đống huyết nhục trân quý bắt đầu bị phân thân luyện hóa.
Vô số tài nguyên tiêu hao một cách nhanh chóng.
Một bộ, hai bộ, ba bộ, bốn bộ, năm bộ…
Tu vi phân thân của Lục Trường Sinh không ngừng tăng lên.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Lần này Lục Trường Sinh không hề buông lỏng mà dốc toàn lực tu hành phân thân.
Có đỉnh cấp ngộ tính nên phân thân gần như không gặp bất cứ bình cảnh nào.
Không có bình cảnh, hầu như không hạn chế cung ứng tài nguyên, thế nên từng bộ phân thân của hắn mới có thể tiến bộ thần tốc, trong nháy mắt đã lên tới Tổ cảnh.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu.
Ròng rã hơn 40.000 bộ phân thân.
Lục Trường Sinh còn cần rất nhiều thời gian.
Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm, năm năm…
Thời gian trôi rất nhanh.
Trong chớp mắt đã gần mười năm.
Trong mười năm này, Hỗn Độn lại khôi phục trạng thái như trước kia.
U tộc và Tiên tộc vẫn chém giết trong Hỗn Độn.
“Lâm” cũng không tiếp tục càn quét trong Hỗn Độn nữa.
Dù “Lâm” rất tự tin.
Thế nhưng trong mười năm qua hắn cũng không ngừng gia tăng thực lực.
Mười năm này, “Lâm” cũng đang dốc toàn lực tăng cường thực lực, hắn sẽ không coi thường Lục Trường Sinh.
Thời gian mười năm đối với Tiên Quân bình thường mà nói, dường như không có bất cứ thay đổi gì.
Có lẽ có người còn nhớ rõ ước hẹn mười năm.
Dù sao đây cũng là chuyện lớn.
Nhưng không ai lại suy nghĩ quá nhiều.
Bởi bọn hắn không hiểu trận đại chiến giữa Lục Trường Sinh và “Lâm” có ý nghĩa thế nào.
Nhất là một chút Tiên Quân mới tới chiến trường.
Thậm chí chỉ biết về trận đại chiến giữa Lục Trường Sinh và “Lâm” qua miệng người ngoài.
Chỉ có Tiên Tôn mới hiểu được ý nghĩa thật sự của việc này.
“Mười năm rồi, không biết Lục Trường Sinh chuẩn bị ổn chưa?”
Trong điện Tiên Tôn, Khổ Hải Tiên Tôn nhìn về phía động phủ của Lục Trường Sinh.
Trong động phủ, dù hắn là Thái Ất Tiên Tôn nhưng cũng không thể biết tình hình của Lục Trường Sinh hiện giờ.
“Khổ Hải Tiên Tôn, Trường Sinh Tiên Quân liệu có nắm chắc sẽ thắng ‘Lâm’ không?”
Một vị Tiên Tôn lên tiếng hỏi.
Khổ Hải Tiên Tôn lắc đầu, hắn cũng không rõ.
Thế nhưng trong lòng hắn cũng không lạc quan.
Khả năng Lục Trường Sinh chiến thắng “Lâm” rất nhỏ nhoi.
Kỳ thực các vị Tiên Tôn đều biết rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận