Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1502: Đạo tràng sụp đổ, Đại Tiên vẫn lạc!

Mấy chục hơn trăm vị Tiên Nhân tụ tập cùng một chỗ.
Nhiều Tiên Nhân như vậy, thậm chí phần lớn đều là Đại Tiên là cảnh tượng khá hiếm thấy.
Rất nhiều Tiên Nhân đang châu đầu ghé tai, dường như đang bàn luận chuyện gì đó với nhau.
“Vèo.”
Không lâu sau một bóng người xuất hiện.
Rõ ràng là chủ nhân thành Xích Nguyệt, Xích Nguyệt Đại Tiên!
Xích Nguyệt Đại Tiên vừa xuất hiện, toàn bộ đại điện lập tức yên lặng.
Hắn nhìn lướt qua vô số Tiên Nhân.
Cũng thấy được Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên ở trong đó.
Xích Nguyệt Đại Tiên hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi mở miệng: “Các vị đạo hữu vượt đường xa đến xem lễ, bản tọa vô cùng cảm kích. Chắc hẳn các vị đạo hữu đều biết, lần này xem lễ, thực ra bản tọa cũng có ý phó thác thành Xích Nguyệt.”
“Lần này bản tọa độ Nhục Thân kiếp, dữ nhiều lành ít. Bởi vậy muốn phó thác chuyện sau này, cho nên mới mời nhiều đạo hữu như vậy tới đây. Giờ phút khi đạo hữu bước vào thành Xích Nguyệt, bản tọa cũng đã bắt đầu khảo sát.”
“Mà hiện giờ, khảo sát đã có kết quả!”
Lời Xích Nguyệt Đại Tiên nói khiến trong lòng mọi người vô cùng khẩn trương.
Đã có kết quả rồi ư?
Thật ra mọi người cũng không thấy bất ngờ.
Dù sao, thành Xích Nguyệt chính là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên.
Xích Nguyệt Đại Tiên có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của mỗi một vị Tiên Nhân.
Bởi vậy trong khoảng thời gian vừa qua khảo sát ra kết quả là chuyện không thể bình thường hơn được.
Dù bọn hắn đã có suy đoán nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định.
Vạn nhất sẽ là bọn hắn thì sao?
Bởi vậy từng vị Tiên Nhân đều nín thở ngưng thần, chăm chú nhìn Xích Nguyệt Đại Tiên.
Ánh mắt Xích Nguyệt Đại Tiên quét qua, sau đó hắn nói: “Theo bản tọa khảo sát, Tiên Nhân đáng giá để phó thác là Lộc Đại Tiên và Trường Sinh Chân Tiên!”
“Đoàng.”
Xích Nguyệt Đại Tiên vừa nói xong, trong đại điện lập tức nổi lên sóng to gió lớn.
“Thật sự là bọn hắn?”
“Lộc Đại Tiên? Trường Sinh Chân Tiên? Hẳn Xích Nguyệt Đại Tiên chân chính nhìn trúng chính là Trường Sinh Chân Tiên mới phải.”
“Không sai, hẳn là Trường Sinh Chân Tiên. Dù sao, tiềm lực của Trường Sinh Chân Tiên khó có thể tưởng tượng, đặc biệt là việc ngưng tụ ra ba viên đạo quả nghe nói là nói thật, vậy thì gần như không cần suy nghĩ nữa rồi.”
“Đúng vậy, Chân Tiên có thể ngưng tụ ra ba viên đạo quả còn cần phải khảo sát sao?”
“Nhưng ta không cam tâm…”
Nhất thời, ngoại trừ chấn kinh ra thì có càng nhiều Tiên Nhân cảm thấy không cam tâm.
Bọn hắn vượt vạn dặm xa xôi tới đây, trong lòng tràn đầy hi vọng.
Kết quả giờ lại không thu hoạch được gì.
Bọn hắn rất khó tiếp nhận kết quả như vậy.
“Thế nên đây là quyết định cuối cùng của Xích Nguyệt Đại Tiên?”
Bỗng nhiên có một vị Đại Tiên trong đám người mở miệng.
Người này là Không Nguyên Đại Tiên.
Trước đó Không Nguyên Đại Tiên đã dẫn người tới ngăn cản Lục Trường Sinh và Lộc Đại Tiên.
Đôi bên va chạm tới mức không ai thoải mái.
Giờ lại là Không Nguyên Đại Tiên mở miệng.
Tất nhiên là hắn đang gây áp lực cho Xích Nguyệt Đại Tiên.
Nhưng Xích Nguyệt Đại Tiên đã trải qua bao nhiêu trắc trở, sao lại để ý câu hỏi vớ vẩn này của Không Nguyên Đại Tiên?
“Không sai, đây chính là quyết định cuối cùng của bản tọa!”
“Hơn nữa để không gây nên hiểu lầm không cần thiết, trước khi bản tọa độ Nhục Thân kiếp xin các vị đạo hữu rời khỏi thành Xích Nguyệt.”
“Trong vòng ba ngày!”
“Nếu sau ba ngày vẫn không rời đi, bản tọa sẽ tự mình đưa các vị đạo hữu rời đi. Vậy nên xin các vị đạo hữu thông cảm, đừng để bản tọa khó xử.”
Lời Xích Nguyệt Đại Tiên nói lập tức dẫn tới sóng to gió lớn.
Đây là muốn tiễn bọn hắn đi?
Không, đây là muốn đuổi bọn hắn đi thì có!
Thậm chí nếu tự bọn hắn không rời đi thì Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ tự mình trục xuất bọn hắn.
Dù sao nơi này cũng là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên.
Muốn “ăn vạ” ở thành Xích Nguyệt là chuyện không thể nào.
“Không, Xích Nguyệt Đại Tiên, ban đầu là ngươi mời chúng ta tới, giờ sao có thể đuổi chúng ta đi như thế?”
“Xích Nguyệt đạo hữu, ngươi không cảm thấy hành động như vậy quá vô lễ sao?”
“Xích Nguyệt đạo hữu, nghĩ lại đi…”
Vô số Tiên Nhân lập tức nhao nhao lên.
Bị Xích Nguyệt Đại Tiên trục xuất là chuyện mất mặt cỡ nào?
Nếu ở lại thành Xích Nguyệt thì bọn hắn vẫn còn chút cơ hội.
Một khi bị đuổi đi thì bọn hắn sẽ hoàn toàn không có cơ hội nào nữa.
Nói thẳng ra là bọn hắn không muốn đi.
Thế nhưng Xích Nguyệt Đại Tiên tất nhiên cũng nhìn thấu tính toán của bọn hắn.
Nếu hắn đã quyết định giao phó thành Xích Nguyệt cho Lục Trường Sinh thì hắn cũng sẽ không để lại mối hoạ ngầm nào.
Nhất định phải đuổi hết những Tiên Nhân này đi.
“Các vị đạo hữu, thời gian còn lại của bản tọa không nhiều lắm.”
“Một người đại hạn sắp đến, chẳng mấy có thể sẽ chết… Rất mong các vị đạo hữu đừng để bản tọa phải khó xử.”
Xích Nguyệt Đại Tiên nói xong thì nhắm mắt lại, không nói câu nào nữa.
Rất nhiều Tiên Nhân nghe thế trong lòng đều run lên.
Đừng thấy Xích Nguyệt Đại Tiên ăn nói có vẻ rất khách khí.
Nhưng thực ra thì sao?
Nếu bọn hắn không chịu rời đi, sợ rằng Xích Nguyệt Đại Tiên sẽ trực tiếp trục xuất bọn hắn.
Một chút thể diện cũng không giữ lại cho bọn hắn.
Dù sao giờ Xích Nguyệt Đại Tiên gần như sẽ bỏ mình.
Hắn thật sự không có gì phải kiêng dè cả.
Ai dám chọc giận Xích Nguyệt Đại Tiên vào lúc này, vậy không cần nghi ngờ, đó là tự tìm đường chết.
“Hay cho Xích Nguyệt Đại Tiên, chúng ta đi!”
Lúc này đã có Tiên Nhân đứng dậy.
Giọng điệu nghe có vẻ khá bất mãn.
Nhưng dù bất mãn thì có thể làm sao?
Vẫn phải ngoan ngoãn rời đi thôi.
Dù sao nơi này cũng là đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên.
Dù thật sự có oán khí thì cũng phải rời khỏi đạo tràng của Xích Nguyệt Đại Tiên rồi nói.
Để tránh chọc giận Xích Nguyệt Đại Tiên, đến lúc đó thua thiệt vẫn là bọn hắn.
Sau khi vị Tiên Nhân thứ nhất rời đi lại có vị thứ hai, vị thứ ba, vị thứ tư…
Tiếp sau đó, rất nhiều Tiên Nhân cũng lục tục rời khỏi thành Xích Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận