Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1179. Cửu công chúa hoàng thất! Lục Trường Sinh đến cửa, Luân Hồi Thần Thể hiển uy! (2)



Chương 1179. Cửu công chúa hoàng thất! Lục Trường Sinh đến cửa, Luân Hồi Thần Thể hiển uy! (2)




Một công chúa, thế mà cũng có thể tham gia đoạt đích?
Chẳng qua, Triệu Thục Oánh rất nhanh đã giải thích cặn kẽ.
Thì ra thần triều Đại Càn cũng không có dùng chế độ trưởng tử kế thừa, mà là phải tranh đoạt.
Mỗi một vị hoàng tử hoặc là công chúa, có thể quyết định có nên tham gia đoạt đích hay không ở độ tuổi tròn mười bốn.
Nếu như không tham gia, ngay lập tức hoàng tử hoặc là công chúa đó sẽ bị tước đi phong hiệu, được an bài tiến vào một vài bộ môn trong triều đình.
Ở trong thần triều, thật ra rất nhiều bộ môn đều có huyết mạch của hoàng thất.
Tất nhiên cũng cần khảo hạch nghiêm khắc, không phải dễ dàng như vậy.
Hơn nữa còn không sợ sẽ đảo loạn triều cương, dù sao đây là một thế giới có thần vật, có lực lượng siêu phàm.
Mất đi phong hiệu hoàng tử hoặc công chúa, những con cháu hoàng thất ấy căn bản là không có năng lực tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với ngôi vị hoàng đế.
Nhưng nếu như nguyện ý đoạt đích, vậy thì gia nhập cuộc chiến đoạt đích.
Cuộc chiến đoạt đích vô cùng khốc liệt.
Cuối cùng chỉ có một người chiến thắng.
Người thất bại đều sẽ phải lưu vong, đời này chỉ có thể sống cả đời ở vùng đất băng giá, chịu đựng cái lạnh khủng khiếp.
Vì vậy, rất nhiều hoàng tử, công chúa cân nhắc lợi hại, phần lớn đều sẽ không chọn tham gia đoạt đích.
Nhưng vẫn có một vài hoàng tử, công chúa lựa chọn tham gia đoạt đích.
Cửu công chúa chính là thành viên hoàng thất tham gia tranh đoạt hoàng vị.
Hơn nữa, trước mắt các hoàng tử, công chúa tham gia đoạt đích có tới mười ba người!
Đoạt đích cần có có sự ủng hộ của các đại thần, cần tự thân đạt được thần vật, hơn nữa luyện hóa thần vật, cần rất nhiều mặt.
Cuối cùng từ đoàn trưởng lão hoàng thất do hoàng đế lĩnh hàm thảo luận quyết định.
“Đoạt đích…”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia sáng.
Trong lòng hắn đã có một chút ý nghĩ.
Lục Trường Sinh cần lượng lớn thần vật.
Nhưng nếu chỉ dựa vào một mình Triệu Thục Oánh, có thể có được bao nhiêu thần vật?
Thời gian dài như vậy, Triệu Thục Oánh cũng không có mang tới cho hắn thần vật thứ hai.
Ừm, nếu tính cả Luân Hồi châu, vậy là có hai món.
Nhưng Luân Hồi châu với Triệu Thục Oánh không có quan hệ mấy.
Càng đừng nói là Lục Trường Sinh muốn có đến mười mấy thậm chí mấy trăm món thần vật.
Triệu Thục Oánh không có biện pháp nào giúp Lục Trường Sinh lấy được nhiều thần vật như vậy.
Nếu muốn lấy được nhiều thần vật như vậy trong thời ngắn.
Chỉ có một nơi có thể làm được.
Hoàng thất!
Hoàng thất thần triều Đại Càn!
Nhưng thái độ của “thần dân” đối với hoàng thất thần triều Đại Càn như thế nào, Lục Trường Sinh không rõ lắm.
Nhưng mà không sao.
Lục Trường Sinh cũng không có ý định để cho bản tôn đi tiếp xúc hoàng thất thần triều Đại Càn.
Phân thân của hắn, cũng chính là phân thân Luân Hồi Thần Thể, bây giờ cũng sánh ngang với cường giả Cực Hạn.
Thậm chí vì bởi vì “tử khí”, chiến lực của Luân Hồi Thần Thể rất cao.
Vừa bắt đầu là có thể sang ngang với Cực Cảnh.
Để cho phân thân Luân Hồi Thần Thể đi tiếp xúc với hoàng thất thần triều Đại Càn, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.
Dù sao phân thân Luân Hồi Thần Thể đều có khí tức của Luân Hồi châu.
Là khí tức của thần vật.
Hoàn toàn có thể coi phân thân Luân Hồi Thần Thể của Lục Trường Sinh như là một người may mắn có thần vật.
Mà người may mắn vậy ở toàn bộ thần triều Đại Càn cũng có không ít.
Có nhiều người đều trực tiếp bị “hợp nhất” rồi.
Lục Trường Sinh cũng muốn bị “hợp nhất”.
Nhưng hắn không muốn bị hợp nhất một cách tùy tiẹn.
Mà là muốn tham gia “đoạt đích”.
Đi theo một hoàng tử hoặc công chúa, như vậy sẽ càng có cơ hội tiếp xúc với trung tâm thần triều Đại Càn, đạt được lượng lớn thần vật.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh cảm thấy có thể thử một lần.
Về phần bản thể, vẫn là phải giấu đi.
Lỡ như thần triều Đại Càn sử dụng thần vật trấn quốc, bản thể của hắn cũng sẽ bị tiêu diệt.
Bản thể bị tiêu diệt, Lục Trường Sinh muốn khôi phục lần nữa sẽ không dễ dàng.
“Triệu Thục Oánh, chúng ta đi gặp Cửu công chúa.”
Trong long Lục Trường Sinh đã có quyết định.
Triệu Thục Oánh hơi ngẩn ra: “Lục tiên sinh, ngài muốn tham gia đoạt đích?”
“Chuyện xày thực sự quá nguy hiểm, mong Lục tiên sinh suy nghĩ lại.”
“Một khi đoạt đích thất bại, có lẽ hoàng tử, công chúa sẽ bị lưu đày, nhưng người trợ giúp họ đoạt đích như chúng ta chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ.”
Cho dù Triệu Thục Oánh là người trong giang hồ cũng biết đoạt đích khốc liệt đến mức nào.
Tất nhiên, từng có không ít người trong giang hồ đi tham gia đoạt đích.
Kết quả vô cùng tàn khốc.
Thế nên, không phải tình huống vạn bất đắc dĩ, trong giang hồ có rất ít người sẽ đi tham gia đoạt đích.
Triệu Thục Oánh cũng không muốn đi tham gia đoạt đích.
Vì vậy mới đi khuyên nhủ Lục Trường Sinh.
Nhưng tâm ý Lục Trường Sinh đã quyết, đối mặt với sự khuyên nhủ của Triệu Thục Oánh, Lục Trường Sinh không bị đả động đến, vẫn như cũ kiên trì với ý kiến của mình.
Dù sao, mục tiêu của hắn, Triệu Thục Oánh cho tới bây giờ vẫn không biết.
Không tham gia đoạt đích, làm sao đạt được lượng lớn thần vật?
Lương thành Châu mục phủ.
Giờ phút này, Châu mục Hạ châu đang mang theo một nhóm quan viên đi đón Cửu công chúa.
Công chúa có thể tham gia đoạt đích, bọn họ nào dám chậm trễ?
Chẳng qua, bọn họ cũng không dám đứng thành hàng.
Chẳng qua là nghênh đón Cửu công chúa mà thôi.
Chuyện đoạt đích, bọn họ tuyệt đối sẽ không dám tham dự.
Châu mục đang cẩn thận hỏi thăm: “Cửu công chúa điện hạ, không biết chuyến này điện hạ đi tới Hạ châu là cần làm gì?”
Trên người Cửu công chúa có khí chất cao quý.
Tuy nhan sắc tuyệt mỹ, nhưng ở ở trước mặt đám quan viên nơm nớp lo sợ, không có một ai dám mơ tưởng đến sắc đẹp của công chúa.
Nói đùa gì vậy.
Đây chính là công chúa đã tham gia vào đoạt đích.
Bây giờ tham gia vào, hơn một nửa là cái đường chết.
Cuối cùng, bây giờ tình thế đã từ từ lộ rõ.
Cửu công chúa trong đoạt đích đang ở tình cảnh xấu. Hết chương 1179.



Bạn cần đăng nhập để bình luận