Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2040: Thời Không Trường Hà chi biến, “Lục Trường Sinh” nhảy vào Thời Không Trường Hà? (2)

“Kỳ thực nguyên nhân chính là đây. Dù có là Chúa Tể tam cảnh, theo thời gian trôi qua, vì rất nhiều nguyên nhân rồi sẽ từng bước sa vào Thời Không Trường Hà. Đệ tam cảnh thực lực mạnh đệ dù có sa vào Thời Không Trường Hà thì vẫn có thể trồi lên mặt sông, tiếp tục sống sót.”
“Nhưng vẫn không thể thành đệ tứ cảnh thì cuối cùng sẽ có ngày triệt để chìm xuống Thời Không Trường Hà, đến lúc đó chờ đợi chỉ có tử vong…”
Trong lòng Lục Trường Sinh cực kỳ chấn động.
Hắn đã hiểu.
Rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ vì sao Chúa Tể tam cảnh lại có động lực theo đuổi đệ tứ cảnh như thế.
Hắn thấy đệ tứ cảnh chỉ là hư vô mờ mịt.
Dù sao chưa có ai từng gặp qua tồn tại đệ tứ cảnh.
Ai dám nói chắc chắn có đệ tứ cảnh tồn tại trên đời?
Nhưng dù là thế thì Chúa Tể tam cảnh vẫn không ngừng truy cầu, chắc chắn phải có nguyên nhân.
Mà nguyên nhân ở ngay đây.
Chúa Tể tam cảnh thế mà cũng sẽ ở dần dần trầm luân trong Thời Không Trường Hà.
“Những người luân hãm trong Thời Không Trường Hà kia đều là linh hồn ư?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Không sai, đích thực đều là linh hồn. Một khi linh hồn triệt để đắm chìm trong Thời Không Trường Hà thì bản thể cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử, chết mà không rõ nguyên nhân gì cả.”
“Tại đại vũ trụ có không ít Chúa Tể tam cảnh đều chết mà không rõ lý do, nhưng thật ra đều vì linh hồn của bọn hắn đã đắm chìm trong Thời Không Trường Hà.”
“Chủ nhân của cái đầu lâu khổng lồ vừa rồi tản ra khí tức vô cùng cường đại, hơn nữa còn có kích thước khổng lồ như vậy, chắc chắn đó là tồn tại đệ tam cảnh hàng đầu, đoán chừng hắn là kẻ nổi bật tại tòa vũ trụ nào đó.”
“Nhưng ngươi không phải sợ, cách Thời Không Trường Hà, không ai biết ngươi là sinh mệnh ở tòa vũ trụ nào. Dù biết thì chuyện vượt qua vũ trụ cũng rất khó khăn. Nhưng gặp phải loại tồn tại cường đại này, rất có thể linh hồn của ngươi sẽ chìm vào Thời Không Trường Hà, hắn kéo được ngươi xuống nước thì có thể giúp linh hồn của hắn chống đỡ lâu hơn một chút, sống lâu hơn một chút. Vậy nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nếu gặp tồn tại đệ tam cảnh cường đại thế này nhớ là phải nhanh chóng rời khỏi Thời Không Trường Hà ngay, đừng tiếp xúc làm gì.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn đã hiểu rõ.
Thậm chí tới hôm nay linh hồn của hắn đã không còn là tàn hồn, sau khi linh hồn hoàn thiện hắn mới coi như được biết về bản chất của việc tu hành.
Thời Không Trường Hà!
Bản chất của việc tu hành chính vì siêu thoát Thời Không Trường Hà.
Chỉ có siêu thoát Thời Không Trường Hà mới thực sự là tiêu dao, là tự tại.
Mà linh hồn càng mạnh lại càng có hy vọng siêu thoát Thời Không Trường Hà.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao linh hồn là trọng điểm tu hành của tất cả các Chúa Tể đệ tam cảnh.
“Tốt, ngươi không nên ở lâu tại Thời Không Trường Hà, quay về đi…”
Chúa Tể Phi Long dứt lời, Lục Trường Sinh thấy ý thức của mình mơ hồ đi.
Sau đó Lục Trường Sinh lại khôi phục ý thức.
Hắn vẫn ngồi trong tĩnh thất tại động phủ như cũ.
Xung quanh cũng không có bất cứ biến hóa nào, dường như tất cả mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là ảo giác của hắn.
Thế nhưng đó thật sự là ảo giác thôi sao?
Đá truyền tin của Lục Trường Sinh rung lên.
“Trường Sinh, phải nhớ không nên bất cẩn đi vào Thời Không Trường Hà! Nếu thật sự phải tiến vào thì cứ chờ linh hồn của ngươi mạnh hơn nữa mới có thể tiến vào…”
Lục Trường Sinh nhìn thấy tin nhắn của sư tôn Chúa Tể Phi Long.
Hơn nữa còn là tin nhắn vừa mới được gửi tới.
Điều này nói rõ Thời Không Trường Hà hắn vừa nhìn thấy, thậm chí tất cả những chuyện vừa xảy ra đều là thật, không phải là ảo giác gì hết.
“Đều là thật…”
“Bản chất của việc tu hành chính là siêu thoát Thời Không Trường Hà.”
“Linh hồn mới là bản chất của việc tu hành…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Ánh mắt hắn càng lúc càng sáng.
Giờ phút này Lục Trường Sinh không còn bất cứ mê mang gì nữa.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình trạng của bản thân.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm bốn mươi chín lần bành trướng)
Linh hồn phổ thông: 0 (Gặp nước là chìm, không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà)
Cột “linh hồn” trên bảng thuộc tính đã thay đổi.
Biến thành “linh hồn bình thường”.
Thậm chí phía sau còn có chú giải.
Không thể sống quá một giây nếu tiến vào Thời Không Trường Hà.
Nói cách khác nếu Lục Trường Sinh tiến vào Thời Không Trường Hà, đoán chừng sẽ chìm xuống chỉ trong chớp mắt.
Không thể giống chiếc đầu lâu khổng lồ kia, có thể lơ lửng giữa Thời Không Trường Hà.
Điều này đã nói rõ một vấn đề.
Linh hồn của Lục Trường Sinh thật sự quá yếu.
Thế nhưng chuyện linh hồn không vội.
Giờ đến lượt Lục Trường Sinh giữ lôi đài.
Năm mươi năm đã qua, cũng tới lúc Lục Trường Sinh phải giữ lôi đài.
Thế là Lục Trường Sinh rời khỏi tĩnh thất.
“Trường Sinh, ngươi xuất quan rồi.”
Lâm Thanh Loan vẫn chờ bên ngoài tĩnh thất. Nhưng hiếm khi lại không thấy Phương Xuyên đâu.
“Phương sư huynh đâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Phương sư huynh đi xử lý chuyện giữ lôi đài của ngươi rồi, lần này có người khiêu chiến nên ngươi không trống lịch nữa.”
Lâm Thanh Loan nói.
“Có người khiêu chiến ta à?”
Lục Trường Sinh hơi bất ngờ, nhưng nghĩ lại thì cũng hợp tình hợp lí.
Dù sao, trong các chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”, trước mắt Lục Trường Sinh nhìn có vẻ như yếu nhất.
Hắn chỉ đánh bại được Viên Cửu Chân thôi.
Mà quan trọng là trong các chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” thì Viên Cửu Chân là kẻ yếu nhất.
Lục Trường Sinh thay thế Viên Cửu Chân, như vậy hắn chính là kẻ yếu nhất trong các chủ lôi đài cấp độ Vô Địch.
Những kẻ lập chí trở thành chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch” tất nhiên sẽ chọn khiêu chiến Lục Trường Sinh.
“Người muốn khiêu chiến ta là ai?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Là Bạch Ngọc Côn, nghe nói hắn có huyết mạch của Chúa Tể Bạch Đế, là hậu duệ trực hệ.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Bạch Ngọc Côn, hắn nhớ kỹ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận