Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1696: Chủ nhân Thế Giới? Thiên kiêu chấn kinh!

Nhìn từ xa Hư giới trông như thể một không gian khổng lồ, trong nháy mắt cuốn tới, phủ kín trong đó Lâm Phong.
“Trấn!”
Hư giới trấn áp rơi xuống, Lâm Phong cảm thấy toàn thân xiết chặt.
Toàn thân trên dưới như sắp ngạt thở tới nơi.
“Đây là…”
Lúc này bất kể Lâm Phong hay Trần Thiên Lâm và người của Vương gia đều cảm thấy chấn động.
Bọn hắn hiểu biết khá nhiều.
Sau khi tiếp xúc gần gũi đã mơ hồ nhận ra thủ đoạn Lục Trường Sinh thi triển.
Nhất là thiên kiêu Tinh Oánh vừa rồi hãy còn rất bình tĩnh, giờ phút này nàng cũng trợn trừng mắt, thần sắc cũng ngưng trọng chưa từng thấy.
Phải biết vừa rồi ngay cả chính mình ra tay thần sắc nàng cũng không ngưng trọng như thế.
“Đây là… Chủ nhân Thế Giới?”
Tinh Oánh kinh hô.
Nàng như thể không dám tin vào mắt mình nữa.
Chủ nhân Thế Giới!
Lục Trường Sinh thế mà đi lên con đường chủ nhân Thế Giới ư?
Chủ nhân Thế Giới và nguyên sinh mệnh đều là tồn tại cấp cao nhất trong Hỗn Độn.
Nhưng về cơ bản tám phần mười tu sĩ trở lên đều đi theo con đường nguyên sinh mệnh.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Nhục thân thấy được sờ được.
Cứ một mực rèn luyện nhục thân thì sẽ có thể đi về phía nguyên sinh mệnh.
Mà chủ nhân Thế Giới thì sao?
Con đường này yêu cầu rất cao với ngộ tính và thiên phú.
Phần lớn tu sĩ chỉ có thể ngưỡng vọng chứ không thể thành công.
Thật sự không ngờ Lục Trường Sinh thế mà lại đi lên con đường chủ nhân Thế Giới.
Đương nhiên trong lòng Tinh Oánh cũng thấy rất kỳ quái.
Con đường chủ nhân Thế Giới của Lục Trường Sinh hình như không giống với chủ nhân Thế Giới nàng đã từng biết lắm.
Trước đây Tinh Oánh từng tìm hiểu qua, thậm chí cũng từng gặp qua người tu hành chủ nhân Thế Giới.
Thế nên mới có chút hiểu biết về hệ thống tu hành chủ nhân Thế Giới có như vậy.
Nhưng Lục Trường Sinh hình như chỉ vừa nhập môn hệ thống chủ nhân Thế Giới?
Không, nhập môn cũng không phải.
Nhưng bất kể thế nào thì Hư giới của Lục Trường Sinh đã bại lộ.
Rất nhiều tu sĩ đều một mực chắc chắn đây chính là chủ nhân Thế Giới.
Về điểm này thật ra Lục Trường Sinh cũng không để ý.
Ở trong Hỗn Độn này chủ nhân Thế Giới cũng không phải chuyện lạ lẫm gì.
Càng không phải chuyện cấm kỵ.
Chỉ vì quá ít ỏi nên mới không có nhiều người biết tới.
Hư giới của Lục Trường Sinh sớm muộn cũng sẽ bại lộ trước mặt mọi người, căn bản chẳng có gì phải che giấu cả.
“Kiếm Chi Giới! Bạo!”
Đúng lúc này, Lâm Phong hét lớn một tiếng.
Hắn và Lục Trường Sinh vẫn đang đại chiến.
Hư giới đúng là đã áp chế Lâm Phong, nhưng Lâm Phong cũng không phải không hề có sức đánh trả.
Dù sao hắn cũng có bình xét cấp bậc “tuyệt thế”.
Chỉ dựa vào Hư giới thì không thể hoàn toàn trấn áp Lâm Phong.
Thậm chí Lâm Phong còn bạo phát ra kiếm khí rất kinh khủng.
Kiếm khí ầm ầm nổ tung, Hư giới của Lục Trường Sinh lập tức thủng trăm ngàn lỗ, lung lay sắp đổ, như thể bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp xuống.
Thế nhưng Lục Trường Sinh đã ngưng tụ phân thân từ lâu.
Lúc đầu hắn cũng không muốn thi triển phân thân.
Hoặc nên nói là nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng hắn không muốn thi triển phân thân.
Bởi vì một khi phân thân hao tổn thì chính là hao tổn vĩnh viễn.
Cần rất nhiều thời gian và huyết nhục mới có thể tu luyện lại từ đầu.
Nhưng giờ Hư giới của Lục Trường Sinh đã tiêu hao phần lớn sức mạnh của Lâm Phong.
Vả lại Lục Trường Sinh cũng không có thủ đoạn nào khác.
Hiện tại là thời cơ thích hợp nhất để thi triển phân thân.
“Dung.”
Hơn hai triệu phân thân Tổ cảnh lập tức dung hợp vào nhục thân của Lục Trường Sinh.
“Rầm.”
Một cự nhân vạn trượng trong nháy mắt xuất hiện trong Hỗn Độn.
Toàn thân tản ra khí tức cực kỳ khủng bố.
Đối mặt với từng đạo kiếm khí kinh khủng, cự nhân vạn trượng trực tiếp vung tay vỗ xuống một cái.
“Phốc phốc.”
Từng đạo kiếm khí sụp đổ trong nháy mắt.
Cùng lúc đó bàn tay to lớn của cự nhân vạn trượng cũng che kín toàn thân Lâm Phong.
Trực tiếp đập về phía kiếm khí cùng Lâm Phong.
“Bùm.”
Thậm chí Lâm Phong còn không kịp kêu một tiếng thì nhục thân đã bị đập thành bột mịn.
Chết!
Dưới một kích của Lục Trường Sinh, trong nháy mắt Lâm Phong đã vẫn lạc.
Mà tổn thất của Lục Trường Sinh lại cực kỳ nhỏ bé.
Tĩnh!
Toàn bộ Hỗn Độn lần nữa lặng ngắt như tờ.
Rất nhiều người đều há hốc miệng, chẳng hề thốt ra một lời nào.
Đều là bình xét cấp bậc tuyệt thế, vì sao giữa Lục Trường Sinh và Lâm Phong lại chênh lệch lớn như vậy?
Lâm Phong căn bản không ngăn được Lục Trường Sinh.
“Ha ha ha, đa tạ Vương gia chủ, Trần gia ta lại thắng rồi!”
Lúc này Trần Thiên Lâm phá lên cười.
Lục Trường Sinh chiến thắng thì Trần gia và Vương gia lại lần nữa ngang nhau.
Đều là hai trận thắng.
Nhìn có vẻ như không ai chiếm ưu thế.
Nhưng chỉ có người của Vương gia trong lòng trầm xuống.
Mặc dù đều là hai trận thắng nhưng kỳ thực Vương gia tìm người từ Đăng Thần nhất giai đến Đăng Thần lục giai đều cao thủ cực kỳ cường đại.
Từ Đăng Thần thất giai trở lên, Vương gia lại không tìm được quá nhiều cao thủ.
Chí ít Vương gia không nắm chắc tất thắng.
Lúc đầu muốn thừa dịp từ Đăng Thần nhất giai đến Đăng Thần lục giai, chí ít lấy được bốn trận thắng.
Kết quả sau bốn trận Vương gia mới chỉ thắng hai.
Cứ tiếp tục như vậy Vương gia còn có ưu thế gì nữa?
Lục Trường Sinh yên lặng quay về chỗ người của Trần gia.
Nhưng ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Lục Trường Sinh đã không giống với lúc trước.
Bình xét cấp bậc tuyệt thế có lẽ rất cao.
Thế nhưng một vị thiên tài tuyệt thế đi lên con đường chủ nhân Thế Giới thì lại mang ý nghĩa khác hẳn.
“Lục đạo hữu, thật không ngờ ngươi đã bước lên con đường tu hành chủ nhân Thế Giới, tại Thiên Quang Thánh Tông, đệ tử có thể bước vào con đường tu hành chủ nhân Thế Giới chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.”
Tinh Oánh bên cạnh cũng chủ động gợi chuyện.
“Ừm?”
“Thiên Quang Thánh Tông có đệ tử đi theo con đường chủ nhân Thế Giới à?”
Lục Trường Sinh có chút kinh ngạc.
“Có.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận