Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 628: Cao thủ thật giả heo ăn thịt hổ, Lục Trường Sinh thắng liên tiếp ba trận khiến mọi người chấn kinh!

Chương 628: Cao thủ thật giả heo ăn thịt hổ, Lục Trường Sinh thắng liên tiếp ba trận khiến mọi người chấn kinh!
"Nếu như không có vấn đề thì hãy ký phần hiệp nghị này, lưu lại dấu ấn tinh thần là được."
Người phụ trách đấu trường nói rất rõ ràng.
Cố định mười viên linh thạch, đây không tính là cái gì. Thế nhưng phần thưởng một phần tiền cược cho trận đấu thì đúng là ghê gớm đấy.
Người của thành Thiên Thánh đến xem đấu trường chỉ là xem không thôi sao?
Không, bọn hắn còn đặt cược nữa.
Mỗi trận đặt cược bao nhiêu tất nhiên còn phải xem danh khí.
Một võ giả không có tiếng tăm gì như Lục Trường Sinh, nếu như cũng gặp võ giả không có tiếng tăm gì, một trận đặt cược tối đa chỉ mấy trăm viên linh thạch, một phần tiền thưởng cũng chỉ có mấy chục viên linh thạch thôi. Nhưng nếu thắng được mấy trận, hoặc là nhân vật thanh danh rất lớn tham gia đấu trường.
Như vậy tiền đặt cược cho một trận sẽ vô cùng khủng bố.
Từ mấy nghìn linh thạch đến mấy vạn linh thạch, thậm chí mấy trăm nghìn linh thạch đều có.
Đương nhiên, đó là với người có danh tiếng nhất, thực lực cũng phải đứng đầu đấu trường mới được.
Mà Lục Trường Sinh đã sớm tìm hiểu qua, giá một giọt Thiên Linh Thủy đại khái là một vạn viên linh thạch.
Giá này rất cao.
Chỉ có ở trong đấu trường, nếu Lục Trường Sinh may mắn, đánh mấy trận hoặc tầm mười trận là có thể góp nhặt được một vạn linh thạch trở lên. Từ đó mua sắm Thiên Linh Thủy.
"Ta ký."
Lục Trường Sinh trực tiếp ký tên, đồng thời lưu lại dấu ấn tinh thần.
Loại dấu ấn tinh thần này chỉ là một loại dấu ấn tinh thần tạm thời.
Sau ba trận đánh trong đấu trường tự động sẽ biến mất.
Cũng là vì phòng ngừa có kẻ tham gia đấu trường nhưng lại lâm trận bỏ chạy.
Đối với kẻ lâm trận bỏ chạy đấu trường sẽ trực tiếp phán định thua cuộc, sau đó đấu trường phái người trực tiếp truy sát kẻ đó. Không ai muốn bị đấu trường truy sát cả.
Trên cơ bản kẻ lâm trận bỏ chạy gần như không có.
Đi đấu trường liều mạng một phen còn có khả năng chiến thắng.
Bị đấu trường truy sát thì chỉ có một con đường chết!
"Rất tốt, hiệp nghị đã ký, dấu ấn tinh thần cũng đã lưu lại."
"Ba ngày sau ngươi hãy tới đấu trường, đến lúc đó ngươi sẽ được sắp xếp một trận đấu."
"Trước trận đấu một canh giờ ngươi mới có thể biết đối thủ của mình là ai."
"Có vấn đề gì không?' ‌
Lục Trường Sinh từ tốn nói: "Không có vấn đề."
"Đấu trường hẳn là sẽ cho người tham gia phòng để nghỉ ngơi chứ?"
"Đương nhiên, ngươi có thể nghỉ ngơi trong đấu trường và đợi tới ba ngày sau."
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn tới thẳng phòng nghỉ của đấu trường. Ba ngày này, Lục Trường Sinh vẫn luôn ở trong đấu trường.
Hắn cũng đang quan sát các tuyển thủ thi đấu trong đấu trường.
Có thể đối thủ trận đầu của hắn chính là một người trong số đó.
Hiểu rõ đối thủ cũng tốt.
Trong nháy mắt, thời gian ba ngày thoáng một cái đã qua.
Đấu trường đã thu xếp một trận đấu võ cho Lục Trường Sinh.
Một canh giờ trước khi trận đấu võ bắt đầu, Lục Trường Sinh mới được biết tên của đối thủ.
"Triệu Phong?"
Một cái tên bình thường không có gì lạ.
Lục Trường Sinh ở đấu trường ba ngày cũng chưa nghe ai nói về võ giả này. Rất có thể là giống hắn, đều là lần thứ nhất tham gia đấu võ.
Trên cơ bản, tuyển thủ lần thứ nhất tham gia đấu võ sẽ không gặp phải cường giả đã thành danh.
Lục Trường Sinh không có tin tức gì về Triệu Phong.
Nhưng không sao, không có tin tức thì thôi.
Lục Trường Sinh không có thông tin về đối phương, đồng thời đối phương cũng không có tin tức gì về Lục Trường Sinh.
Vậy là công bằng. Thế là Lục Trường Sinh lại lẳng lặng chờ đợi một canh giờ.
Một canh giờ chờ đợi này trên thực tế là thời gian để rất nhiều người bắt đầu "đặt cược". Sở thích của người tới đấu trường thiên kỳ bách quái,
Có người thích đặt cược cho cường giả thành danh.
Có người thì thích đặt cược cho võ giả lạ lẫm, thuần túy dựa vào vận khí, tựa như mở hộp mù vậy, vô cùng kích thích.
Lý Quang chính là như vậy.
Hắn là một võ giả Đạo Cơ đỉnh tiêm, đời này không có hy vọng với Thần Thông, nhưng gia thế hắn không tệ, của cải rất nhiều, ưa thích đặt cược tại đấu trường.
Hơn nữa đều đặt cược vào tuyển thủ không có danh tiếng gì.
Tương đương với việc hoàn toàn dựa vào vận khí. Hắn rất thích cảm giác này.
Hôm nay Lý Quang thấy được một trận đấu võ, một lát sau sẽ bắt đầu.
"Lục Trường Sinh đối đầu với Triệu Phong."
"Hai người này chưa từng xuất hiện ở đấu trường, hẳn là võ giả mới tới đấu trường."
"Lục Trường Sinh... cái tên này thú vị đấy. Đặt cho hắn đi, quy củ cũ, một trăm viên linh thạch."
Lý Quang xuất thân từ nhà giàu có.
Chỉ một trăm viên linh thạch cũng không có gì to tát, tiện tay là có thể đặt cược.
Lý Quang cược Lục Trường Sinh chiến thắng.
Không vì gì khác, chỉ vì cái tên này khiến hắn cảm thấy rất thú vị, sau đó hắn đặt cược luôn. Lục Trường Sinh không biết Lý Quang, nhưng hắn đang đợi kết quả.
Hắn muốn thử xem trận đấu này sẽ có bao nhiêu viên linh thạch được đặt cược?
Rất nhanh, kết quả được công bố.
Trước khi tiến vào đấu trường kỳ thực người của đấu trường đều sẽ thông báo số tiền đặt cược cho tuyển thủ biết.
"Lục Trường Sinh, trận đấu võ này của ngươi hết thảy có hai trăm mười viên linh thạch được đặt cược."
Lục Trường Sinh được biết số lượng linh thạch đặt cược cho trận này.
"Hai trăm mười viên linh thạch? Cũng thường nhỉ." Lục Trường Sinh không phải chỉ ở không tại đấu trường ba ngày, thế nên hắn biết số tiền cược này rất bình thường.
Thậm chí là vô cùng ít ỏi.
Khả năng là bởi hắn và Triệu Phong đều không có danh tiếng gì cả, bởi vậy sẽ không khiến người khác chú ý, thế nên tiền cược mới ít như thế.
Có điều nếu như chiến thắng thì có thể thu hoạch được hai mươi mốt viên linh thạch, cộng với mười viên linh thạch cố định chính là ba mươi mốt viên linh thạch. Tính ra cũng không tệ.
Lục Trường Sinh tại thành Thiên Thánh hiện giờ thật sự không có đồng nào trong người.
Ngay cả chỗ cũng không có.
Chỉ có thể tạm thời ở tại Hạo Tiên phường.
Nhưng hắn chỉ có thể ở Hạo Tiên phường ở một tháng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận