Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 741: Nữ tử tới cửa muốn làm đạo lữ? Ước hẹn ba năm, có thể thành Thánh! (5)

Chương 741: Nữ tử tới cửa muốn làm đạo lữ? Ước hẹn ba năm, có thể thành Thánh! (5)
"Nói thật đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Lục Trường Sinh tiếp tục hỏi.
Hắn không tin đối phương tu thành Thần Thông là vì ngưỡng mộ hắn, muốn trở thành đạo lữ của hắn.
Việc này hoàn toàn không thể xảy ra!
Trương Thư do dự một chút rồi mới trầm giọng nói ra: "Ta xuất thân từ một thế gia Võ Đạo, trong gia tộc ta là người xuất sắc nhất, từ võ giả trở thành cảnh giới Thần Thông, thậm chí còn gia nhập phủ Võ Thánh, trở thành võ giả ngoại phủ."
"Nhưng ta bị một thế lực Võ Thánh bức bách, muốn dùng phương thức kết làm thông gia để chiếm đoạt gia tộc của ta."
“Ta không có cách nào từ chối, gia tộc ta cũng không thể từ chối được.”
“Nếu như ta trở thành đạo lữ của Lục đạo hữu, với uy danh người đứng đầu nội phủ của phủ Võ Thánh, chắc hẳn gia tộc Võ Thánh kia sẽ không dám ép bức quá đáng. Đây cũng chỉ là kế tạm thời mà thôi.”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Hóa ra là muốn dùng hắn làm bia đỡ đạn.
"Thế lực Võ Thánh..."
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Có hơi phiền toái nhưng cũng không phải là quá rắc rối.
"Gia tộc của ngươi có thể chống đỡ trong thời gian bao lâu?"
"Hoặc là nói, ngươi cố gắng hết sức thì có thể chống cự được bao lâu?”
Trương Thư do dự một chút rồi đáp: "Gia tộc đã đồng ý chờ thời hạn mười năm tại phủ Võ Thánh của ta kết thúc là có thể kết thông gia với đối phương rồi."
"Giờ ta chỉ còn cách kỳ hạn ấy có ba năm mà thôi."
Lục Trường Sinh nghe vậy, khẽ gật đầu nói: "Thời gian ba năm à? Vậy là đủ rồi!"
"Thật ra đạo hữu không cần hy sinh chính mình để trở thành đạo lữ của Lục mỗ."
"Lục mỗ có thể cho đạo hữu một lời hứa. Chờ sau khi Lục mỗ trở thành Võ Thánh, tất sẽ dốc toàn lực giúp đạo hữu giải quyết vấn đề của thế lực Võ Thánh kia."
"Thời gian ba năm, Lục mỗ dám chắc sẽ thành tựu Võ Thánh. Không biết đạo hữu có tin tưởng Lục mỗ không?"
Dứt lời Lục Trường Sinh nhìn thẳng vào mắt đối phương.
"Ba năm à?"
Trương Thư nhìn Lục Trường Sinh.
sau ba năm Lục Trường Sinh có thể đảm bảo sẽ thành Võ Thánh ư?
Trương Thư không khỏi nghi ngờ.
Thế nhưng rõ ràng hiện giờ Lục Trường Sinh không muốn kết làm đạo lữ với nàng, chẳng lẽ nàng còn có cách nào khác nữa sao?
"Được, vậy thì ước định ba năm."
"Hy vọng trong vòng ba năm Lục đạo hữu có thể rèn đúc Thánh Thể, thành tựu Võ Thánh!"
Trương Thư cắn răng đồng ý.
Dù nàng không muốn đồng ý thì cũng chẳng còn cách nào khác cả.
Ít ra, nếu ước hẹn ba năm cùng Lục Trường Sinh cũng coi như có một tia hy vọng.
"Đúng rồi, Trương đạo hữu, manh mối ngươi biết về Hư Không Thần Tinh..."
Lục Trường Sinh hỏi.
Mục đích cuối cùng của hắn chẳng phải là Hư Không Thần Tinh hay sao? Bản thân Trương Thư hẳn là không có Hư Không Thần Tinh, nàng chỉ có manh mối về nó mà thôi.
Hơn nữa chắc chắn Trương Thư cũng không thể có được nó.
Trương Thư cắn răng một cái, nói nhỏ: "Hư Không Thần Tinh có lẽ nằm ngay trong một sơn cốc có vị trí kín đáo ở dãy Vân Đồ."
"Ta đã từng tiến vào dãy Vân Đồ, phát hiện nơi đó có một mạch khoáng Hư Không Thần Thạch đang hình thành. Theo lẽ thường, ngay khi mạch khoáng Hư Không Thần Thạch thành hình thì chắc chắn ở đầu nguồn sẽ có có Hư Không Thần Tinh."
Lục Trường Sinh mừng thầm.
Mạch khoáng Hư Không Thần Thạch chính là do Hư Không Thần Tinh thai nghén mà ra.
Chờ đến khi mạch khoáng Hư Không Thần Thạch thai nghén thành công, năng lượng của Hư Không Thần Tinh bị tiêu hao sạch sẽ, tất nhiên là sẽ biến mất, giống như những gì Trương Thư nói.
Nếu như trong dãy Vân Đồ chỉ có duy nhất một mạch khoáng Hư Không Thần Thạch vừa mới thai nghén, vậy nhất định ở đó sẽ có Hư Không Thần Tinh.
Chẳng qua không thể biết khối Hư Không Thần Tinh kia rốt cuộc sẽ lớn bao nhiêu thôi.
Chuyện này phải nhờ vào may mắn.
Nhưng bất kể thế nào, có Hư Không Thần Tinh cũng đã là kinh hỉ rồi.
"Trương đạo hữu, vì sao ngươi không tự đi lấy Hư Không Thần Tinh?"
"Dù cho không lấy Hư Không Thần Tinh thì khai thác mạch khoáng Hư Không Thần Thạch cũng sẽ mang lại giá trị không nhỏ, vì sao ngươi lại báo tin cho Lục mỗ?"
Lục Trường Sinh nghi ngờ hỏi.
Chỉ vì để tiêu tai giải ách cho gia tộc thôi sao?
Nếu vậy thì hoàn toàn không cần đến Lục Trường Sinh.
Một khi thật sự có Hư Không Thần Tinh, nàng có thể đi tìm đến một vị Võ Thánh chân chính.
Trương Thư cắn răng một cái, trầm giọng nói ra: "Dãy Vân Đồ là nơi vô cùng nguy hiểm, không chỉ có đông đảo linh thú cảnh giới Thần Thông đỉnh phong, thậm chí có linh thú còn sánh ngang Võ Tôn. Quan trọng hơn nữa là ở đó còn có một con Thánh Thú!"
"Thánh Thú Giao Long!"
"Mặc dù là linh mãng hóa giao, nhưng thực lực của nó vô cùng khủng bố, đoán chừng Võ Thánh bình thường cũng không phải là đối thủ của nó."
"Có một con Giao Long như thế cuộn mình tại vị trí của mạch khoáng Hư Không Thần Thạch, sao ta dám đi lấy Hư Không Thần Tinh?"
Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.
Hóa ra không phải Trương Thư không muốn lấy, mà là không dám lấy, không có khả năng lấy, kể cả có đánh bạo đi lấy thì e rằng cũng phải mất mạng.
Cho nên thông tin này đúng là chỉ có thể coi như một manh mối, nhưng nó cũng phù hợp với nhiệm vụ mà Lục Trường Sinh công bố trước đó.
"Trương đạo hữu yên tâm, ước định giữa ngươi và ta đã thành, manh mối này rất hữu dụng đối với ta."
"Tốt rồi, hữu dụng là tốt rồi."
Trương Thư đứng dậy cáo từ, rời khỏi động phủ.
"Thánh Thú Giao Long..."
Lục Trường Sinh nheo mắt.
Hắn cũng đang cân nhắc.
Thánh Thú Giao Long hiển nhiên không phải là thứ dễ chọc, nó có thể so sánh với Võ Thánh nên chuyến này đúng là rất nguy hiểm.
Còn những linh thú có thể so sánh với cảnh giới Thần Thông đỉnh phong hay là Võ Tôn thì Lục Trường Sinh không hề để tâm.
"Không biết dựa vào sự phối hợp giữa ba loại Thần Thông ta có hiện tại thì có thể chống lại Võ Thánh hay không?"
Suy nghĩ to gan trong đầu Lục Trường Sinh lại càng thêm mãnh liệt.
Ba môn Vô Lượng Thần Thông!
"Có thể thử một lần xem sao."
"Phải có Na Di Phù."
Bạn cần đăng nhập để bình luận