Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 660: Tu hành hai mươi năm, cuối cùng thành Thần Thông! (4)

Chương 660: Tu hành hai mươi năm, cuối cùng thành Thần Thông! (4)
"Không nhất định là thế mà tỷ như gia chủ đời thứ ba mươi tám, rồi gia chủ đời thứ sáu mươi mốt, tất cả đều không phải là cường giả cảnh giới Thần Thông."
Lý Quang chậm rãi nói.
"Phải, bọn hắn đều không phải là cường giả cảnh giới Thần Thông. Nhưng bọn hắn lại có chỗ hơn người khác, bọn hắn dẫn dắt gia tộc lên tới thời kỳ huy hoàng, ngươi thì sao?"
"Quang Nhi, ngươi bị cái gì kích thích phải không, sao cứ nhất định phải tranh đoạt vị trí gia chủ? Vị trí này tuy quyền hành rất lớn nhưng kỳ thực cũng rất khó khăn..."
Lý Thành Võ thật ra đã từ bỏ ý định bồi dưỡng nhi tử trở thành gia chủ từ lâu. ‌
Căn bản là không có khả năng!
"Phụ thân, bất kể thế nào ta cũng muốn tranh đoạt một phen!"
"Huống chi mấy người cạnh tranh khác không phải cũng chưa trở thành cường giả cảnh giới Thần Thông đấy sao? Bọn hắn chỉ là có hy vọng thôi, ta về mặt lý thuyết cũng có hy vọng thành tựu cảnh giới Thần Thông!"
"Hơn nữa lần này tranh đoạt vị trí gia chủ ta cũng đã có chuẩn bị, dù không nói hoàn toàn nắm chắc nhưng vẫn có chút tự tin."
Những gì Lý Quang nói khiến Lý Thành Võ rất kinh ngạc.
Có chút tự tin ư?
Lời này có vẻ hơi quá rồi.
Rốt cuộc Lý Quang có kỳ ngộ gì rồi?
Thế mà lại dám can đảm nói có chút tự tin trong việc tranh đoạt vị trí gia chủ.
Thế nhưng Lý Thành Võ cũng không có truy hỏi ngọn nguồn.
Nếu nhi tử đã muốn tranh vậy kẻ làm cha như hắn tất nhiên sẽ dốc toàn lực ứng phó.
"Quang Nhi, ngươi nếu thật sự muốn tranh thì vi phụ sẽ giúp ngươi một tay!"
"Vi phụ sẽ thuyết phục các tộc lão, sau đó nhanh chóng thúc đẩy tuyển chọn người thừa kế vị trí gia chủ, ngươi cùng lắm chỉ có thể thu hoạch một chút tin tức trước tiên, có thể chiếm cứ một chút tiên cơ, chuẩn bị nhiều hơn một chút thôi."
"Nhưng tranh đoạt vị trí gia chủ thật sự vẫn phải dựa vào thực lực, ngươi hiểu chứ? Mà thực lực có thể do tự thân, cũng có thể là ngoại vật, thậm chí có thể là người hỗ trợ."
Lý Thành Võ trầm giọng nói.
"Phụ thân, ta sẽ chuẩn bị kỹ càng!"
Giọng điệu Lý Quang chém đinh chặt sắt!
"Tốt, vậy thì chờ tin tức đi..."
Sau đó Lý Quang quay người rời đi.
Lý Thành Võ nghĩ một lát rồi dặn dò thủ hạ: "Đi tra một chút xem gần đây Quang Nhi tới nơi nào, tiếp xúc với người nào?"
"Vâng thưa gia chủ."
Một tên ảnh vệ nấp trong cái bóng nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa.
Giờ phút này, trong phòng tu luyện ở Hạo Tiên phường.
Lục Trường Sinh đã luyện hóa chín mươi giọt Thiên Linh Thủy.
Trước đó hắn đã luyện hóa tổng cộng hơn tám mươi giọt Thiên Linh Thủy, tựa hồ cũng không có biến hóa quá lớn.
Thế nhưng đến chín mươi giọt, biến hóa lập tức xảy ra.
Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được rõ ràng, đạo quả Thần Thông của hắn ngay đang lột xác từng chút một.
Loại cảm giác này vô cùng rõ ràng.
Mỗi một lần đều là vượt qua về mặt chất.
Mỗi một giọt Thiên Linh Thủy phảng phất đều gây ra một loại biến hóa kỳ diệu nào đó trong đạo quả Thần Thông.
Giống như một nụ hoa, nụ hoa chớm nở, giờ phút này đang "nở rộ" từng chút một.
Loại cảm giác này quá rõ ràng.
91 giọt, 93 giọt, 95 giọt, 98 giọt, 99 giọt...
Rốt cục, giọt Thiên Linh Thủy thứ 100 cũng đã bị luyện hóa.
"Uỳnh."
Não hải Lục Trường Sinh vang rền, ngay sau đó đạo quả Tinh Thần Hắc Động kịch liệt bành trướng rồi ầm vang nổ tung.
Đạo quả, nổ tung! Lục Trường Sinh sững ra.
Tựa hồ không nghĩ tới việc đạo quả sẽ nổ tung.
Đây là thất bại rồi sao?
"Không, chưa từng nghe nói đạo quả lột xác thành Thần Thông còn thất bại..."
Lục Trường Sinh rất nhanh đã phản ứng lại. ‌
Ngưng tụ đạo quả Thần Thông có thể sẽ có nguy hiểm khi thất bại.
Thế nhưng đạo quả lột xác thành Thần Thông làm sao lại thất bại được?
Căn bản không khả năng thất bại!
Như vậy cách giải thích duy nhất là hắn thành công rồi!
Thế nhưng Thần Thông sau khi lột xác ở đâu rồi?
Đạo quả Thần Thông của Lục Trường Sinh đã hoàn toàn biến mất.
Ngoài mặt chỉ có thể thấy được hai loại đạo quả Thần Thông.
Cùng lúc đó, từ nơi sâu xa, Lục Trường Sinh đột nhiên ngẩng phắt đầu lên.
Lỗ đen!
Trên đỉnh đầu của hắn thế mà nổi lên một lỗ đen che khuất cả bầu trời.
Thậm chí không chỉ ở trong mật thất tu luyện mà trực tiếp xuất hiện bên ngoài mật thất, cứ như vậy vắt ngang trong hư không.
Thậm chí toàn bộ Hạo Tiên phường cũng vì thế mà tối sầm lại.
Người của Hạo Tiên phường đều ngẩng đầu nhìn lên.
Bọn hắn thấy được lỗ đen to lớn giữa hư không kia.
Sắc mặt ai nấy đều cứng đờ, chấn động không gì sánh nổi.
"Đó là cái gì?"
"Ta... Tinh thần của ta có vẻ như không khống chế nổi?"
"Không, không nên nhìn lỗ đen kia..."
Rất nhiều người đều khiếp sợ phát hiện, tinh thần của bọn hắn phảng phất bị lỗ đen kia nuốt chửng từng chút một.
Thứ này ở cách bao xa chứ!
Hơn nữa mặc kệ là Đạo Cơ cũng tốt hay Trúc Cơ cũng được.
Có phóng xuất ra pháp bảo hay trận pháp cũng vậy.
Tinh thần vẫn bị lỗ đen cắn nuốt từng chút một.
Cho dù cách bao xa cũng không thoát được.
Người kinh hãi nhất chính là Thúy Huyền Chân Nhân.
Hắn đột nhiên ngẩng phắt đầu. ‌
Như thể không dám tin vào hai mắt mình.
"Đây là... Thần Thông?"
"Hơn nữa hẳn là Thần Thông loại tinh thần. Tinh thần của ta thế mà cũng không khống chế nổi? Đây chỉ là Thần Thông của Lục Trường Sinh tự động vận chuyển chứ không nhằm vào bất cứ kẻ nào, ta đường đường là Kim Đan Chân Nhân, tinh thần bám vào Kim Đan, ngưng kết không gì sánh được, cùng một thể với Kim Đan Hỗn Nguyên, Kim Đan không phá thì ta sẽ không chết. Sao tinh thần vẫn sẽ bị rung chuyển?"
"Hơn nữa pháp trận che lấp ta bố trí giống như không có bất cứ tác dụng gì..."
Trong lòng Thúy Huyền Chân Nhân khiếp sợ không gì tả nổi.
Hắn lập tức nghĩ chẳng lẽ đây chính là Đại Thần Thông?
Nếu như là Đại Thần Thông có lẽ có thể giải thích.
Quá kinh khủng.
Thúy Huyền Chân Nhân không thể ngờ Đại Thần Thông sẽ kinh khủng đến mức độ này.
Đường đường là Kim Đan Chân Nhân như hắn mà vẫn cảm thấy tim đập nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận