Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 138. Nhị Trọng Lãng đánh nổ Trương Thiên Vũ, Trang Thập Tam hung danh truyền xa (2)



Chương 138. Nhị Trọng Lãng đánh nổ Trương Thiên Vũ, Trang Thập Tam hung danh truyền xa (2)




Nắm đấm của Lục Trường Sinh và Trương Thiên Vũ va chạm vào nhau rất mạnh.
Ngay lập tức, Trương Thiên Vũ cảm nhận được một luồng đại lực tràn trề đang truyền vào từ tay hắn.
Đây là sức mạnh ba mươi đỉnh!
Lục Trường Sinh không sử dụng Thần Long Biến mà chỉ bùng nổ sức mạnh bình thường của hắn thôi.
Nhưng dù có thế đi nữa thì sức mạnh ba mươi đỉnh cũng quá khủng khiếp.
Cánh tay của Trương Thiên Vũ đã gãy rời trong chớp mắt.
"A..."
Trương Thiên Vũ kêu thảm một tiếng rồi lùi về phía sau.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không hề có ý định dừng lại.
Tam Trọng Lãng là một môn vũ kỹ của cảnh giới Thần Lực, tầng sóng sau sẽ cao hơn tầng sóng trước, một khi đã triển khai ra thì sẽ là tầng sóng này nối tiếp tầng sóng khác khiến cho người ta không thể tách ra được.
Đã chiếm được thượng phong thì phải tiếp tục ép sát từng bước!
Quả nhiên, Lục Trường Sinh lập tức phóng tới trước mặt Trương Thiên Vũ, theo sát hắn như hình với bóng rồi lập tức đấm thêm một quyền.
"Ầm."
Đây là Nhị Trọng Lãng!
Cú đấm này vừa bùng nổ đã khiến cho ai nấy đều có cảm giác nghe được từng đợt sóng biển phảng phất bên tai.
Sóng biển vỗ vào đá ngầm.
Còn trong mắt Trương Thiên Vũ, hắn như thấy được con sóng rất kinh khủng đang mênh mông cuồn cuộn bao phủ về phía mình rồi nhấn chìm hắn chỉ trong tích tắc.
"Không..."
Trương Thiên Vũ khàn giọng rống to.
Thế nhưng hắn không phải đá ngầm trong biển rộng.
Trương Thiên Vũ bị Nhị Trọng Lãng của Lục Trường Sinh đánh vào người, tầng sóng này được tăng cường thêm năm phần sức mạnh, bởi vậy sức mạnh vô cùng khủng khiếp này đã lên tới bốn mươi nhăm đỉnh và nổ tung trên người Trương Thiên Vũ.
"Xì xì."
Cú đấm này của Lục Trường Sinh đã xuyên qua trái tim của Trương Thiên Vũ.
Cánh tay của Lục Trường Sinh cũng đã xuyên qua phía sau lưng Trương Thiên Vũ, vì thế mà trái tim của Trương Thiên Vũ cũng đã bị đánh tới nổ tung.
Với thương thế này, đừng nói là cảnh giới Thần Lực, dù cho có là cảnh giới cao đến mấy đi nữa thì cũng chết chắc rồi!
"Vất vả lắm ta mới thăng cấp được lên cảnh giới Thần Lực, ta... ta không cam lòng..."
Giọng của Trương Thiên Vũ đã khàn khàn.
Sinh mệnh lực của võ giả cảnh giới Thần Lực đúng là rất ngoan cường, dù cho tim đã tan nát nhưng Trương Thiên Vũ vẫn chưa chết ngay.
Lục Trường Sinh rút cánh tay ra, hắn mặc cho Trương Thiên Vũ ngã xuống đất và không ngừng co quắp trên đất.
Chỉ sau vài hơi thở, Trương Thiên Vũ không còn co giật nữa. Hắn đã không còn bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống.
Chết rồi!
Trương Thiên Vũ chết rồi!
Đường đường là võ giả cảnh giới Thần Lực, vậy mà chỉ hai chiêu cũng không thể chống đỡ nổi.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều câm như hến, dường như bọn họ vẫn chưa thể tin nổi.
Máu vẫn còn đang nhỏ xuống từ cánh tay của Lục Trường Sinh.
Hắn nhìn xác chết của Trương Thiên Vũ dưới đất rồi nhíu mày.
"Trương Thiên Vũ kém thế à?'
Lục Trường Sinh cảm thấy khá bất ngờ.
Khi trước, hắn đánh nhau với Yến Kiếm Sinh cũng là có qua có lại, cực kỳ quyết liệt.
Thế nhưng khi đối mặt với Trương Thiên Vũ, dường như đối phương không hề có chút sức lực nào để đánh trả cả. Thậm chí Lục Trường Sinh còn chưa phải dùng Thần Long Biến mà chỉ mới dùng đến chiêu thứ hai của Tam Trọng Lãng thôi, vậy mà Trương Thiên Vũ đã bị đánh chết rồi.
Lục Trường Sinh đăm chiêu.
Có lẽ là Tam Trọng Lãng của hắn lợi hại thật.
Cộng thêm ba mươi đỉnh sức mạnh thì chiêu thứ hai của Tam Trọng Lãng có bốn mươi nhăm đỉnh sức mạnh, võ giả cảnh giới Thần Lực bình thường đúng là sẽ không thể chống đỡ được.
Giữa Luyện Tạng và Luyện Tạng đã có sự khác biệt rất lớn, cũng theo lý đó, sự khác biệt giữa các võ giả cảnh giới Thần Lực cũng sẽ rất lớn!
Nhìn xác Trương Thiên Vũ nằm trên mặt đất, Lục Trường Sinh ngồi xổm xuống, bắt đầu quen tay hay việc, lục lọi thi thể.
"Hả?"
"Không có Tứ Mục Thiềm Bảo à?"
Lục Trường Sinh đứng phắt dậy, ánh mắt sắc như đao của hắn đảo qua từng người đang có mặt trong đại sảnh.
"Trương Thiên Vũ nói rằng Tứ Mục Thiềm Bảo có một đôi, dù hắn đã dùng một con thì hẳn là vẫn còn một con khác."
"Tứ Mục Thiềm Bảo đang ở đâu?"
Ngữ khí của Lục Trường Sinh không quá nặng nề, thế nhưng hắn vừa mới đánh chết Trương Thiên Vũ, cảnh tượng hung tàn kia đã khiến cho tim của mọi người đều đập thình thịch.
"Trang... Trang đại hiệp, người của Hắc Thủy Bang hẳn là sẽ biết chuyện liên quan tới Trương Thiên Vũ."
Phấn Hồng Độc Nữ Dương Tam Nương với gương mặt quyến rũ bây giờ cũng không dám manh động. Thậm chí, nàng đã phải che giấu hết sự quyến rũ của bản thân đi vì sợ rằng điều đó sẽ làm Trang Thập Tam khó chịu, rồi hắn sẽ vì thế mà đánh chết nàng.
Nhìn trình độ hung tàn khi nãy của Trang Thập Tam, nói Trang Thập Tam có thể tàn sát tất cả những người đang có mặt ở đây thì chắc chắn không ai dám không tin.
Lục Trường Sinh liếc mắt nhìn các vị Đường chủ của Hắc Thủy Bang.
"Trang đại hiệp, phía sau ghế tựa của bang chủ có một hốc tối, có lẽ Tứ Mục Thiềm Bảo được đặt ở trong đó."
Một tên Đường chủ nơm nớp lo sợ lên tiếng.
"Hốc tối à?"
Lục Trường Sinh liếc nhìn tên Đường chủ kia với ánh mắt rất sâu xa.
Kẻ này biết cả việc phía sau ghế của Trương Thiên Vũ có một hốc tối, hắn hẳn không phải kẻ tép riu gì.
Lục Trường Sinh tìm thấy một hốc tối phía sau ghế tựa thật.
Đúng là trong hốc tối này có một hộp gỗ, trên hộp gỗ có vài cái lỗ, có thể thấy được bóng dáng của một con thiềm bảo đang ở bên trong.
Lục Trường Sinh mở hộp ra.
Quả nhiên có một con thiềm bảo nằm trong hộp.
Hình thể của nó không khác gì những con thiềm bảo khác, chẳng qua nó có tới bốn con mắt mà thôi.
Đây cũng là lý do tại sao nó lại có tên là Tứ Mục Thiềm Bảo.
"Đúng rồi, đây đúng là Tứ Mục Thiềm Bảo."
Lục Trường Sinh rất hài lòng.
Ở đây có quá đông người, Hắc Thủy Bang có lẽ vẫn còn một vài thứ tốt nhưng Lục Trường Sinh cũng không tiện tiếp tục lục soát. Hết chương 138.



Bạn cần đăng nhập để bình luận