Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 362. Lục Trường Sinh đao chém Ung Vương! Thân phận đệ tử hạt giống khiến hoàng thất kinh hãi! (3)



Chương 362. Lục Trường Sinh đao chém Ung Vương! Thân phận đệ tử hạt giống khiến hoàng thất kinh hãi! (3)




Cho dù hoàng thất nhìn thấy một đệ tử hạt giống, vậy cũng phải cung kính có thừa.
Đệ tử hạt giống chính là thể diện của Bắc Vực Thiên Tông!
Hiện giờ Lục Trường Sinh còn cài cái mũ tự lập môn hộ này lên, hoàng thất vương triều Đại Nguyệt đâu thể gánh vác nổi?
Thoát khỏi Thiên Tông, tự lập môn hộ, hoàng thất chắc chắn nằm mộng cũng muốn.
Nhưng dám sao?
Không biết hoàng thất có võ giả cảnh giới Thần Tàng không.
Có lẽ có, có lẽ không có.
Nhưng như vậy thì sao?
Bắc Vực Thiên Tông tùy tiện phái ra một chân truyền thôi là có thể đạp diệt hoàng thất vương triều Đại Nguyệt rồi.
Bên trong Bắc Vực, vương triều nào dám nói ra thoát khỏi Thiên Tông, tự lập môn hộ chứ?
Không dám!
Hoàng thất vương triều Đại Nguyệt thật sự không dám!
“Thượng sứ, có lẽ chuyện này chỉ là hiểu lầm…”
Trương Văn Định biết rõ chuyện này quá lớn.
Không phải hắn một thứ sử có thể xử lý được.
Ở trước mặt hoàng thất và Bắc Vực Thiên Tông, hắn một thứ sử nho nhỏ được coi là cái gì chứ?
“Hiểu lầm? Thi thể của Ung Vương ở đây, hơn nữa còn có hàng chục võ giả cảnh giới Thần Cương, Ung Vương phủ gần như huy động toàn bộ lực lượng, không có hiểu lầm gì cả!”
“Bảy ngày, Lục mỗ chỉ chờ bảy ngày.”
“Nếu như bảy ngày sau, hoàng thất còn không cho Lục mỗ một lời giải thích, vậy Lục mỗ sẽ bẩm báo chi tiết lên Thiên Tông.”
Lục Trường Sinh đứng dậy, vốn không để ý đến Trương Văn Định, trực tiếp rời khỏi trấn La Xương.
Trương Văn Định nhìn thoáng qua thi thể của Ung Vương ở trên mặt đất.
Lại nhìn thoáng qua thi thể của những võ giả cảnh giới Thần Cương này.
Cuối cùng hắn lại đưa mắt nhìn về phía hai mươi bốn võ giả cảnh giới Thần Cương.
“Chuyện này… rốt cuộc là sao?”
Trương Văn Định hỏi.
“Không khác gì lời thượng sứ đã nói, Ung Vương vì tinh huyết yêu ma, đúng là phát điên, lại dám đánh úp thượng sứ…”
Trương Văn Định hiểu rõ trong lòng.
Chuyện này quá lớn.
Phải báo lên hoàng thất.
Nếu như là việc do con em hoàng thất chọc ra, vậy tự nhiên nên do hoàng thất đến giải quyết.
Lục Trường Sinh về đến Khánh Thành.
Hắn cho hoàng thất bảy ngày, hắn tự nhiên sẽ ở lại nơi đây trong thời gian bảy ngày.
Lục Trường Sinh móc Ngộ Đạo Đan ra.
Thu hoạch lớn nhất trong lần này, có lẽ chính là một viên đan dược này.
Về phần tinh huyết yêu ma.
Có lẽ là thứ vô cùng quan trọng đối với người khác, đặc biệt là loại người giống như Ung Vương, cực kỳ khát vọng tinh huyết yêu ma.
Nhưng mà đối với Lục Trường Sinh, tinh huyết yêu ma này lại gần như không hề có tác dụng gì.
Hắn vẫn còn trẻ tuổi, cách đại nạn tuổi thọ còn vô cùng xa xôi.
Ngược lại là Ngộ Đạo Đan, nó có thể để cho hắn rơi vào trong ngộ đạo.
Lấy ngộ tính khủng bố của Lục Trường Sinh, một khi rơi vào trong ngộ đạo, hiệu quả nhất định sẽ rất tốt.
Chính là, Lục Trường Sinh cũng phải tìm đúng một phương hướng để đi ngộ đạo.
“Hiện giờ lĩnh vực của ta ngược lại thành điểm yếu kém…”
Lục Trường Sinh có được năm loại lĩnh vực.
Trừ bỏ Cảm Tri Lĩnh Vực ra, lĩnh vực khác chỉ có thể coi là trình độ lĩnh vực mới vừa diễn biến ra.
Va chạm với lĩnh vực khác, thật sự tương đối thiệt thòi.
Lạc Trường Sinh đã từng trải qua va chạm lĩnh vực vài lần, lĩnh vực của hắn thật sự ăn thua thiệt.
Mỗi lần đều dựa vào số lượng hoặc là dựa vào dung hợp lĩnh vực, như vậy mới có thể chống lại lĩnh vực của những người khác.
Nhưng như vậy cuối cùng không phải là kế lâu dài.
Lĩnh vực của hắn, nhất định phải tăng lên.
Nếu không, còn có thể giống như lần này, bốn loại lĩnh vực chất chồng, đều không thể nghiền nát nổi một loại lĩnh vực của Ung Vương.
Huống hồ, tăng lĩnh vực lên là tương đương với đang cảm ngộ thiên địa, làm như vậy có lẽ cũng có một chút trợ giúp cho tăng lên sức mạnh tâm linh.
“Hiện giờ ta đang ở Khánh Thành, nơi đây không có sóng biển, gió bão, thác nước.”
“Như vậy chỉ có thể lĩnh ngộ một loại lĩnh vực, Tinh Không Lĩnh Vực!”
Lục Trường Sinh đã có kế hoạch.
Vì thế, đến buổi tối, hắn đi đến trong viện, ngẩng đầu nhìn lên trời sao ở trên đỉnh đầu.
Khí trời hôm nay rất đẹp.
Trời sao cũng thật rõ ràng, có thể nhìn thấy rất nhiều ngôi sao đang lóng lánh.
Lục Trường Sinh không do dự nữa, trực tiếp há mồm nuốt viên Ngộ Đạo Đan kia vào.
Ngộ Đạo Đan vào miệng là tan, sau đó một luồng khí tức nhẹ nhàng khoan khoái giống như bao trùm ở trong đầu Lục Trường Sinh.
Cùng lúc đó, hắn ngẩng đầu, nhìn trời sao ở trên đỉnh đầu.
Rầm.
Ý thức của Lục Trường Sinh giống như đều đắm chìm ở bên trong trời sao mênh mông vô ngần kia.
Trời sao mênh mông, rộng lớn, vô ngần, đồ sộ.
Không ai biết trời sao rốt cuộc rộng lớn đến cỡ nào.
Cho dù ở nơi đâu, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy trời sao.
Lục Trường Sinh hoàn toàn đắm chìm vào bên trong cảm ngộ kỳ diệu này.
Tinh Không Lĩnh Vực của hắn cũng đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được tăng lên nhanh chóng.
Mấy canh giờ sau, hiệu quả của Ngộ Đạo Đan hoàn toàn biến mất.
Ngộ Đạo Đan chỉ có thể duy trì thời gian ngộ đạo từ bốn đến năm canh giờ.
Thật ra, thời gian ngộ đạo từ bốn đến năm canh giờ đã xem như rất dài.
Nhưng đối với võ giả đã rơi vào ngộ đạo, có lẽ chỉ trong một nháy mắt.
Xoẹt.
Lục Trường Sinh mở mắt ra.
Hắn kiểm tra giao diện thuộc tính trước, xem xét tình huống.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 3930 (bốn phương ca tụng)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 9 năm 7 tháng.
Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết: Tiến độ 36% (Tâm Kiếm)
Hải Lãng Lĩnh Vực: Tiến độ 1%
Bạo Phong Lĩnh Vực: Tiến độ 6%
Cảm Tri Lĩnh Vực: Tiến độ 35%
Tinh Không Lĩnh Vực: Tiến độ 28%
Bộc Bố Lĩnh Vực: Tiến độ 5%
Tinh Không Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh lại trực tiếp tăng lên đến mức độ 28%, gần với Cảm Tri Lĩnh Vực.
Như này mới chỉ là một viên Ngộ Đạo Đan thôi.
Nếu như lại thêm mấy viên Ngộ Đạo Đan nữa, chẳng phải có thể trực tiếp khiến Tinh Không Lĩnh Vực viên mãn sao?
Đương nhiên, Lục Trường Sinh rất rõ ràng, muốn để cho lĩnh vực viên mãn, không dễ dàng như vậy.
Lĩnh vực tăng lên đến trình độ càng cao, tăng lên lại càng khó khăn. Hết chương 362.



Bạn cần đăng nhập để bình luận