Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1227. Thiên Chiêu Đế qua cầu rút ván! Lục Trường Sinh trong nháy mắt giết Nữ Đế, đối đầu với thần vật trấn quốc! (4)



Chương 1227. Thiên Chiêu Đế qua cầu rút ván! Lục Trường Sinh trong nháy mắt giết Nữ Đế, đối đầu với thần vật trấn quốc! (4)




“Không phải là có khả năng, mà là nhất định sẽ sử dụng thần vật trấn quốc!”
“Chẳng qua, Lục mỗ là Thiên Ngoại Thần Nhân, có thể bỏ đi, không phải à?”
Lục Trường Sinh đứng dậy.
Hắn đi thẳng ra bên ngoài bảo khố.
“Lục tiên sinh, ngươi...”
Thiên Chiêu Đế thấy những hành động của Lục Trường Sinh làm lần này, trong nội tâm nàng hoảng sợ.
Lục Trường Sinh đây là muốn làm gì?
Không gì kiêng kỵ.
Bên ngoài bảo khố chính là bốn vị trưởng lão hoàng thất.
Lục Trường Sinh cứ như vậy đi ra ngoài, là muốn mạnh mẽ xông ra sao?
Đây là muốn đối địch với thần triều Đại Càn đó.
Vẫn là đối địch công khai!
Cho dù là Thiên Ngoại Thần Nhân cũng không có điên cuồng, không chút kiêng kỵ như vậy, nhất định là kẻ điên.
Đúng, bây giờ Thiên Chiêu Đế đã cảm thấy Lục Trường Sinh điên rồi.
“Bệ hạ, Lục mỗ từng nói qua, giúp bệ hạ một tay, giúp bệ hạ đoạt đích thành công, lên ngôi hoàng đế!”
“Đáng tiếc, bệ hạ không tuân thủ hứa hẹn.”
“Lục mỗ chỉ có một loại cách làm đối với người không tuân thủ hứa hẹn.”
“Bệ hạ, tạm biệt.”
Nói xong, Lục Trường Sinh cong ngón tay búng một cái.
“Phụt.”
Thiên Chiêu Đế toàn thân chấn động.
Trên đầu của nàng, có một cái lỗ máu.
Dòng máu tươi từ từ nhỏ xuống phía dưới.
Trong nháy mắt, cả người Thiên Chiêu Đế trở nên đầy máu.
Thân thể của nàng ngã xuống mặt đất, cơ thể từ từ lạnh như băng thành một thi thể.
Thiên Chiêu Đế chết rồi.
Cứ như vậy không có tiếng tăm gì, nghẹn khuất vô cùng chết ở trong bảo khố hoàng thất.
Thành hoàng đế đoản mệnh nhất thần triều Đại Càn trong lịch sử.
Trong ánh mắt của nàng tràn đầy không cam lòng.
Chỉ tiếc, dù nàng không cam lòng thế nào thì cũng không làm nên chuyện gì nữa.
Nàng đã chết.
Không tuân thủ hứa hẹn, chính là kết quả như vậy.
Lục Trường Sinh không chút lưu tình, trực tiếp giết Thiên Chiêu Đế.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi đậm đặc.
Mùi vị này rất gay mũi.
Nhưng không truyền ra khỏi bảo khố.
Tuy nhiên một khi bảo khố mở ra, mùi máu tươi sẽ truyền đi.
Bốn vị trưởng lão hoàng thất bên ngoài nhất định sẽ phát hiện đầu tiên.
Lục Trường Sinh muốn thuận lợi chạy trốn, vậy thì tuyệt đối không thể trì hoãn.
Một khi trì hoãn là sẽ có nguy hiểm.
Suy cho cùng, chậm thì phát sinh biến cố!
Lỡ đâu thần vật trấn quốc rời khỏi hoàng thất, vậy Lục Trường Sinh phiền toái liền lớn.
Hắn không sợ tổn thất phân thân.
Tuy phân thân đã chết cũng sẽ không ảnh hưởng đến bản thể của hắn.
Có điều bây giờ phân thân của hắn có vô số thần vật cùng với mảnh nhỏ bia mộ Hồng Trần Tiên.
Phân thân chết, những bảo vật này cũng sẽ không còn.
“Phải tốc chiến tốc thắng!”
“Bốn vị trưởng lão hoàng thất phía ngoài, trực tiếp giết.”
Trong lòng Lục Trường Sinh đã có kế hoạch.
Ngay sau đó, hắn trực tiếp đi tới cửa đá trước bảo khố, sau đó mở ra cửa đá.
“Đùng đùng.”
Cửa đá chậm rãi dâng lên.
Mùi máu nồng nặc nhẹ nhàng bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, bóng dáng Lục Trường Sinh chợt lóe lên, cũng rời khỏi bảo khố.
“Mùi máu...”
“Không tốt, bệ hạ!”
“Giết!”
Bốn vị trưởng lão hoàng thất phản ứng rất nhanh.
Bọn họ ngay từ đầu đã nhận thấy được có cái gì không đúng.
Tuy nhiên, Lục Trường Sinh phản ứng nhanh hơn.
“Oành.”
Cơ thể Lục Trường Sinh thoáng cái đã lập tức phân hoá.
Phân hóa thành bốn phân thân.
Nhưng mỗi một phân thân đều mang theo hơn mười phân thân Thần Thể, Linh Thể.
Hơn nữa đánh về phía bốn vị trưởng lão hoàng thất trước tiên.
Hơn mười phân thân dung hợp, lực lượng bộc phát ra cũng đạt tới cấp Võ Đạo Chí Tôn.
Muốn đối phó bốn vị trưởng lão hoàng thất là rất dễ dàng.
Chỉ có thời gian một hô hấp, bốn vị trưởng lão đã lao nhao kêu thảm.
“A...”
Sau đó, bốn vị trưởng lão hoàng thất cứ như vậy bị bốn phân thân của Lục Trường Sinh đánh bại.
“Đi!”
Lục Trường Sinh đi luôn, chạy như điên hướng bên ngoài hoàng cung.
Chẳng qua, tuy thời gian Lục Trường Sinh động thủ rất ngắn nhưng vẫn có lực lượng dao động.
Đoàn trưởng lão hoàng thất cũng ngay lập tức phát hiện.
“Vù.”
Trưởng lão áo bào đen mạnh mẽ mở mắt.
Hắn luôn luôn giám sát cả hoàng cung.
Ngoại trừ một số địa phương cơ mật thì trưởng lão sẽ không khống chế ra, địa phương còn lại đều sẽ bị quản.
Những địa phương như thư phòng mà hoàng đế ở, còn có bảo khố, Tàng Thư Các lúc trước, trưởng lão áo bào đen sẽ không kiểm soát.
Còn có hậu cung cũng sẽ không kiểm soát.
Tuy nhiên, theo Lục Trường Sinh chạy ra ngoài hoàng cung như điên, trưởng lão áo bào đen lập tức phát hiện.
Hơn nữa trực tiếp “cảm ứng” được chuyện xảy ra trong bảo khố.
Thậm chí cũng thấy được thi thể Thiên Chiêu Đế.
“Tặc tử ngươi dám?”
“Khởi động thần vật trấn quốc, giết yêu nhân!”
Ánh mắt trưởng lão áo bào đen cũng trở nên đỏ bừng.
Hắn thật sự thế nào cũng không nghĩ tới, Lục Trường Sinh lại không kiêng nể gì như vậy.
Dám ở dưới sự giám sát của bọn họ, sát hại hoàng đế.
Hơn nữa hình như còn cướp sạch bảo khố hoàng thất.
Loại hành động cả gan làm loạn này, trưởng lão hoàng thất làm sao có thể dễ dàng tha thứ được?
Vì vậy, trưởng lão hoàng thất không chút do dự nào, lập tức đi kích hoạt thần vật trấn quốc.
Lục Trường Sinh đang chạy như điên.
Thật ra thì, hắn đã trốn ra khỏi hoàng cung, trước mắt đang ở bên trong Thần Đô, đang chạy ra ngoài Thần Đô.
Tuy nhiên, tuy đã rời xa hoàng cung rồi, nhưng hắn giống như thoáng cái bị thứ gì khóa chặt lại.
Trong lòng sinh ra báo động.
Một luồng cảm giác nguy hiểm cực độ từ đáy lòng bay lên.
Thần vật trấn quốc!
Không còn gì để nghi ngờ nữa, hắn khả năng bị thần vật trấn quốc khóa chặt rồi.
“Hóa Hồng Thần Thể!”
Lục Trường Sinh cũng không che giấu phân thân của mình nữa.
Trực tiếp đổi Luân Hồi Thần Thể thành Hóa Hồng Thần Thể.
Lập tức, tốc độ Lục Trường Sinh tăng vọt.
Thân thể biến thành một luồng cầu vồng, chạy nha bay ra bên ngoài Thần Đô.
“Uỳnh.”
Đột nhiên, Lục Trường Sinh cảm giác được một luồng ánh sáng trắng bùng lên.
Tầng tầng lớp lớp, dường như toàn bộ bầu trời được lấp đầy ngay lập tức.
Trong tầm mắt Lục Trường Sinh, đều là một mảnh ánh sáng trắng.
Lục Trường Sinh cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
Hình như trúng một kích kia, hắn sẽ chết!
“Phân!” Hết chương 1227.



Bạn cần đăng nhập để bình luận