Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1791: “Trảm Giới Thi” thành Thánh! Hư giới lột xác, cuối cùng cũng trở thành Giới Chủ!

Lúc đó sẽ mạnh đến mức nào đây?
Chỉ sợ còn vượt trội hơn cả nguyên sinh mệnh và Đại Đế!
Giờ Hư giới của Lục Trường Sinh cũng có quy tắc riêng của nó.
Nhưng vẫn chưa có sức mạnh bản nguyên nên Hư giới chưa thể lột xác.
Cũng không cần gấp.
Không có sức mạnh bản nguyên thì Lục Trường Sinh có thể tiếp tục hoàn thiện Hư giới.
Hắn có thể cảm ngộ sức mạnh đại đạo.
Sau đó tạo dựng lại sức mạnh đại đạo trong Hư giới.
Đến lúc đó uy lực của Hư giới chắc chắn sẽ tăng vọt.
Dù vẫn là Đăng Thần cửu giai như cũ nhưng hẳn là có thể chém ngược Thánh cảnh, thậm chí cả Đại Thánh!
Thế nhưng điều này cũng chỉ là một suy nghĩ hão huyền.
Những Giới Chủ khác chẳng lẽ chưa từng nghĩ tới việc để thế giới của mình lột xác thành thế giới cùng loại với Hỗn Độn và Ám Vực sao?
Chắc chắn có người cũng có suy nghĩ thế này. Nhưng thực tế thì sao?
Quá nửa là thất bại.
Nếu không hệ thống tu hành Giới Chủ cũng sẽ không suy bại như thế.
Ngược lại hệ thống tu hành nguyên sinh mệnh và Đại Đế lại chiếm cứ vị trí chủ đạo.
Ví dụ như tại Ám Vực, dù là Giới Chủ nhưng muốn cảm ngộ sức mạnh đại đạo cũng khó khăn tới nhường nào?
Yêu cầu ngộ tính cao bao nhiêu?
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn muốn thử một lần.
Lúc trước hắn chém giết một tên Đại Thánh.
Lục Trường Sinh còn cường ngạnh ma diệt đại đạo của đối phương.
Lục Trường Sinh ngược lại cảm thấy vô cùng quen thuộc với sức mạnh đại đạo của đối phương.
Nếu quả thực muốn cảm ngộ.
Chưa biết chừng còn có thể cảm ngộ thành công.
“Thử xem.”
Trong lòng Lục Trường Sinh hơi động, bắt đầu thử cảm ngộ sức mạnh đại đạo.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Lục Trường Sinh vẫn ở trong sơn động tại cấm khu Huyết Hồ.
Cấm khu Huyết Hồ rất lớn.
Lục Trường Sinh không gây nên bất cứ động tĩnh gì, bởi vậy những năm qua hắn cũng không bị bất cứ ai quấy rầy.
Hắn yên tĩnh cảm ngộ sức mạnh đại đạo trong sơn động.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở bừng mắt.
“Mười năm… Rốt cục đã cảm ngộ được đại đạo!”
Lục Trường Sinh cười.
Mất mười năm cảm ngộ sức mạnh đại đạo, nếu bị đám Thánh cảnh hoặc Đại Thánh trong Ám Vực biết, không biết bọn hắn sẽ điên cuồng thế nào.
Thế nhưng cách Lục Trường Sinh cảm ngộ sức mạnh đại đạo lại khác với đám Đại Thánh tại Ám Vực.
Cách cảm ngộ của Lục Trường Sinh, thực ra tương đương với “bắt chước”.
Đúng, chính là bắt chước.
Hắn bắt chước sức mạnh đại đạo của tên Đại Thánh bị hắn chém giết.
Nhưng vì hệ thống tu hành khác biệt.
Dù Lục Trường Sinh bắt chước được nhưng cũng không cách nào dẫn động sức mạnh đại đạo, càng không có bất cứ uy lực nào.
Nói đơn giản hơn chính là lý luận tới mãn cấp, cũng biết rõ bản chất của sức mạnh đại đạo nhưng cũng không cách nào sử dụng sức mạnh đại đạo để bộc phát ra bất cứ uy lực nào hết.
Nếu muốn phát huy uy lực của sức mạnh đại đạo.
Trừ khi hắn tu luyện hệ thống tu hành của sinh mệnh Ám Vực từ đầu.
Nhưng điều đó vốn không thể xảy ra.
Dù sao bản thân Lục Trường Sinh cũng đã là sinh mệnh Hỗn Độn.
Chẳng lẽ còn có thể thay đổi thành sinh mệnh khác?
Có điều tuy Lục Trường Sinh không thể dẫn động sức mạnh đại đạo, không có nghĩa là bên trong Hư giới cũng thế.
Hư giới là một thế giới hoàn chỉnh.
Hơn nữa Lục Trường Sinh vẫn đang không ngừng hoàn thiện Hư giới.
Muốn biến Hư giới thành bất cứ bộ dáng nào cũng được.
Hư giới từ hư hóa thực, hiện giờ cũng tới điểm giới hạn.
Sau đó Hư giới sẽ lột xác thế nào kỳ thực rất quan trọng.
Mà lúc này Lục Trường Sinh đã đưa ra quyết định.
Hắn sẽ để Hư giới lột xác theo hướng Ám Vực.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, ý thức giáng lâm tới Hư giới.
Hắn dựa theo sức mạnh đại đạo cảm ngộ được, bắt đầu lạc ấn trong Hư giới.
“Ầm ầm.”
Hư giới của Lục Trường Sinh kịch liệt chấn động.
Toàn bộ Hư giới dường như cũng đang long trời lở đất.
Sức mạnh đại đạo xuất hiện, trực tiếp lật đổ quy tắc hiện có của Hư giới.
Thậm chí có thể thấy Hư giới sắp sụp đổ đến nơi.
Nhưng Lục Trường Sinh không vội gì.
Lấy sức mạnh đại đạo làm hạt nhân, để Hư giới một lần nữa gây dựng lại một thế giới mới.
Dù sao hiện giờ Hư giới chỉ là một tờ giấy trắng.
Không vội.
Có thể tùy ý gây dựng lại.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Mười năm, ba mươi năm, năm mươi năm, tám mươi năm, một trăm năm…
Lần này ròng rã trăm năm Hư giới mới gây dựng hoàn tất.
Hơn nữa Hư giới đã dựng lại hoàn tất, dường như hoàn toàn khác trước kia.
Ngược lại hơi giống với Ám Vực.
Lấy sức mạnh đại đạo làm hạt nhân, cộng thêm lý giải của Lục Trường Sinh về Ám Vực.
Về sau tạo dựng thêm nhiều sức mạnh đại đạo hơn cũng không cần dựng lại.
Đến lúc đó sức mạnh đại đạo càng nhiều Hư giới sẽ càng thêm hoàn thiện.
Hư giới càng hoàn thiện uy lực sẽ càng mạnh.
Thế nhưng Hư giới vẫn cần sức mạnh bản nguyên chèo chống như cũ.
Không đủ sức mạnh bản nguyên thì Hư giới hoàn thiện lại trở thành gánh nặng.
Thậm chí còn có khả năng sụp đổ.
Thế nên sức mạnh đại đạo và sức mạnh bản nguyên cần một điểm cân bằng.
Có điều Lục Trường Sinh đã thay đổi Hư giới.
Về sau tiềm lực của Hư giới sẽ khó lòng tưởng tượng.
Giờ chỉ còn thiếu sức mạnh bản nguyên.
Có sức mạnh bản nguyên là Lục Trường Sinh có thể khiến Hư giới triệt để lột xác, đến lúc đó Lục Trường Sinh mới thật sự bước vào con đường Giới Chủ.
Hiện giờ Hư giới về bản chất vẫn là Đăng Thần cửu giai như cũ.
“Sức mạnh bản nguyên…”
Lục Trường Sinh thở dài một tiếng.
Tu hành lại mắc kẹt ở đây.
Hắn đã ở trong cấm khu Huyết Hồ ròng rã 110 năm.
Giờ cũng nên ra ngoài “hoạt động” một phen rồi.
Lục Trường Sinh vẫn không từ bỏ ý đồ chém giết Đại Thánh.
Hắn muốn biết nguyên nhân.
Vì sao hắn chém giết Đại Thánh trong cấm khu Huyết Hồ lại không lấy được sức mạnh bản nguyên Ám Vực?
Lục Trường Sinh rời khỏi sơn động.
110 năm qua đi, cấm khu Huyết Hồ vẫn hệt như lúc xưa, không có bất cứ biến hóa nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận