Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1825: Thánh Tông đại chiến, Đại Thánh vẫn lạc! Lục Trường Sinh là người thắng lớn nhất! (5)

Hơn nữa còn là một vị bát giai Đại Thánh.
Có thể gọi là Đại Thánh đỉnh phong.
Chính là trưởng lão chấp pháp của Cửu Nguyên Thánh Tông.
Còn là cao tầng trung tâm của Cửu Nguyên Thánh Tông.
Vậy mà cứ thế chết đi.
Hơn nữa còn bị vài vị ngũ đạo Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông phối hợp với cao giai Đại Thánh cùng nhau chém giết trưởng lão chấp pháp bên phía Cửu Nguyên Thánh Tông.
Cái chết của trưởng lão chấp pháp khiến vô số Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông không khỏi chấn động.
Bọn hắn đã có ý muốn rút lui.
Vừa mới đại chiến không lâu mà Cửu Nguyên Thánh Tông đã tổn thất nặng nề.
Bên phía bọn hắn có rất nhiều Đại Thánh đã vẫn lạc.
Giờ tới cả trưởng lão chấp pháp cũng vẫn lạc.
Bại cục đã định.
Cứ tiếp tục đại chiến có lẽ Cửu Nguyên Thánh Tông cũng không tồn tại được nữa.
Đến lúc đó cao giai Đại Thánh chết sạch, chỉ còn lại một ngọn sơn môn cũng có ý nghĩa gì đâu?
“Thôi, chúng ta thua rồi…”
Cuối cùng Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông cũng lên tiếng.
Nét mặt hắn đầy vẻ thất lạc.
“Nhận thua?”
Tông chủ Ngộ Đạo trong Thánh Tông cũng dừng tay.
Lục Trường Sinh thừa cơ thu lấy sức mạnh bản nguyên Ám Vực tuôn ra sau khi bát đạo Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông ngã xuống.
Sau đó hắn lập tức lẫn vào đám người.
Giờ Cửu Nguyên Thánh Tông đã nhận thua rồi ư?
Lục Trường Sinh cảm thấy có chút tiếc nuối.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì bất kể Ngộ Đạo Thánh Tông hay Cửu Nguyên Thánh Tông cũng đều đã tổn thất nặng nề.
Tiếp tục đánh nữa đôi bên sẽ lưỡng bại câu thương.
Đến lúc đó dù có thắng thì thu hoạch cũng không bù được tổn thất.
Vậy nên giờ ngưng chiến là hợp lý cho lợi ích của đôi bên nhất.
Nếu ngưng chiến thì đôi bên sẽ phải thương lượng chuyện địa bàn và lợi ích vân vân.
Những chuyện này không liên quan gì tới Lục Trường Sinh.
Nhưng phải nói là lần này Lục Trường Sinh thu hoạch rất lớn.
Bất kể Cửu Nguyên Thánh Tông hay Ngộ Đạo Thánh Tông.
E rằng không ai biết Lục Trường Sinh mới là người thắng lớn nhất của trận chiến này!
Trận đánh giữa Cửu Nguyên Thánh Tông và Ngộ Đạo Thánh Tông cuối cùng cũng hạ màn.
Dù Cửu Nguyên Thánh Tông phải bnhận thua nhưng cũng không đến mức cùng đường bí lối, Ngộ Đạo Thánh Tông không thể hủy diệt Cửu Nguyên Thánh Tông trong một chốc một lát, cũng không thể áp bức Cửu Nguyên Thánh Tông quá mức.
Nhưng chắc chắn Cửu Nguyên Thánh Tông phải trả cái giá lớn.
Chỉ sợ vạn năm sau đó, thậm chí tới mấy chục vạn năm cũng không thể tạo thành uy hiếp gì với Ngộ Đạo Thánh Tông nữa.
Nhìn theo hướng này thì Ngộ Đạo Thánh Tông cũng đạt được mục đích.
Còn chuyện bàn bạc phân chia thế lực cụ thể thế nào sẽ do hai đại Thánh Tông thương lượng kỹ càng.
Phần lớn Đại Thánh đều có thể trở về.
“Đáng tiếc…”
Lục Trường Sinh có chút tiếc nuối.
Kỳ thực hắn rất muốn hai đại Thánh Tông này tiếp tục đánh nhau.
Thậm chí có thêm nhiều cao giai Đại Thánh vẫn lạc càng tốt.
Đợt thu hoạch lớn này khiến Lục Trường Sinh biết, tất cả cao giai Đại Thánh đều mang theo rất nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực trong người.
Đám thiên kiêu Chuẩn Thánh và cả thiên kiêu Đại Thánh trước đó so với cao giai Đại Thánh mà đều không đáng nhắc tới.
Nếu hắn có thể chém giết cao giai Đại Thánh thì lo gì không đủ sức mạnh bản nguyên Ám Vực nữa đây?
Nhưng vấn đề là hắn không có năng lực này.
Thậm chí còn kém rất xa.
Không chỉ Lục Trường Sinh cảm thấy tiếc nuối mà rất nhiều thế lực chú ý trận chiến này cũng cảm thấy tiếc nuối.
“Cửu Nguyên Thánh Tông thua nhanh quá, dù lần này cũng thương cân động cốt nhưng không hề hao tổn nội tình, căn cơ của Cửu Nguyên Thánh Tông vẫn còn, vẫn đường đường là Thánh Tông như cũ.”
“Đúng vậy, Cửu Nguyên Thánh Tông vẫn còn, chỉ là cắt ngang xu thế quật khởi của bọn hắn thôi, về sau bọn hắn sẽ bị Ngộ Đạo Thánh Tông không ngừng áp chế, không biết tới bao giờ mới có khả năng quật khởi lần nữa đây.”
“Có lẽ phải đợi tới khi Cửu Nguyên Thánh Tông sinh ra một vị Đại Đế mới được.”
“Ha ha, sinh ra Đại Đế sao? Mọi chuyện đâu có dễ dàng như vậy? Chỉ sợ tới khi Ngộ Đạo Thánh Tông sinh ra Đại Đế thì Cửu Nguyên Thánh Tông cũng chưa sinh ra Đại Đế được đâu.”
“Không sai, lần này nổi bật nhất không phải chính là vị Trường Sinh Đại Thánh kia của Ngộ Đạo Thánh Tông à? Hắn có thể dùng tu vi nhị đạo Đại Thánh nghịch phạt tam đạo Đại Thánh, hơn nữa còn không chỉ làm được một lần, có thể nói hắn gần như là vô địch từ cấp độ tứ đạo Đại Thánh trở xuống.”
“Thật sự không thể không nhắc tới công lao của Trường Sinh Đại Thánh trong trận đại chiến này. Có hắn tồn tại nên mới có thể ảnh hưởng đến tình hình chiến đấu của cấp độ tứ đạo Đại Thánh trở xuống, rồi sau đó ảnh hưởng đến thế cục chiến đấu của tứ đạo Đại Thánh trở lên, cuối cùng từng bước đưa ưu thế nhỏ nhoi biến thành ưu thế nghiền ép, nhờ đó giúp Ngộ Đạo Thánh Tông đánh bại Cửu Nguyên Thánh Tông.”
“Sợ rằng Trường Sinh Đại Thánh này tương lai có hy vọng Đại Đế đấy.”
Lần này rất nhiều thế lực đều biết tới “Trường Sinh Đại Thánh”.
Một khách khanh trưởng lão lại có thể lập được công lớn như vậy, quả là không thể tưởng tượng nổi.
“Ngộ Đạo Thánh Tông có thắng cũng không tính là gì, chỉ cần chưa sinh ra Đại Đế mà cấm khu Thiên Yêu vẫn tồn tại thì Ngộ Đạo Thánh Tông cũng chỉ có thể co đầu rút cổ trong một góc nhỏ thôi.”
“Không sai, lần này Ngộ Đạo Thánh Tông làm to chuyện như thế cũng vì các thế lực khác ngăn cản bọn hắn thu đệ tử thôi. Giờ quay về thông báo đi, không ai được ngăn cản Ngộ Đạo Thánh Tông thu đệ tử nữa, trận chiến này đã phô bày thực lực của Ngộ Đạo Thánh Tông rồi. Đại Đế không ra mặt thì Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn là thế lực đỉnh tiêm!”
“Ngộ Đạo Thánh Tông đúng là nội tình thâm hậu, vừa phải chống lại Thiên Yêu mà vẫn có thể đánh bại Cửu Nguyên Thánh Tông, quả thực Đại Đế nội tình không thể khinh thường…”
Thế là từng ánh nhìn cũng dần biến mất giữa hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận