Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 922. Giết chết Long Uyên thánh giả, tên Lục Trường Sinh uychấn thành Thánh Tinh! (4)



Chương 922. Giết chết Long Uyên thánh giả, tên Lục Trường Sinh uychấn thành Thánh Tinh! (4)




Trong ánh mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia tinh mang.
Rất nhiều thế giới thật ra đều có võ giả.
Nhưng thế giới có thể ngưng tụ ra Võ đạo lại vô cùng hiếm thấy.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính là ở “Lĩnh vực Siêu Phàm”.
Võ giả của rất nhiều thế giới, căn bản là không cách nào bước vào lĩnh vực Siêu Phàm.
Giống như Bí giới trước đó Lục Trường Sinh vậy.
Cho dù hắn tự chế ra Cực Hạn Võ Đạo Lưu, đạt đến tăng trưởng lần hai cực hạn, nhưng vẫn không thể bước vào lĩnh vực Siêu Phàm.
Chỉ có thể chờ đến lần tăng trưởng thứ ba, mới có thể bước vào lĩnh vực Siêu Phàm.
Mà muốn bước vào lần tăng trưởng thứ ba, không có Địa Thánh mạnh như thác đổ giống Lục Trường Sinh thì căn bản không có khả năng thành công đánh vỡ cực hạn cơ thể.
“Thế giới này không đơn giản, mức phản ứng năng lượng là cấp Võ Thánh, Nguyên Anh.”
“Nói cách khác, chân yêu ở thế giới này, cấp độ cao cấp nhất là cấp Nguyên Anh, Võ Thánh?”
“Dù Cực Hạn Võ Đạo của ta đã đạt tới tăng trưởng lần bốn, ở thế giới này cũng không thể chống lại được chân yêu đứng đầu.”
Lục Trường Sinh khẽ chau mày.
Hơn nữa, bên trong thế giới này còn có một phiền phức.
Hơn nữa còn là một phiền phức lớn.
Dù là hắn lấy Cực Hạn Võ Đạo để bước vào lĩnh vực Siêu Phàm, có thể giết chết chân yêu không?
Cái này đúng là không thể nào chắc chắn.
Chỉ có yêu năng mới có thể giết chết yêu.
Bằng không, dù là năng lực lớn đến đâu cũng vô dụng.
Cực Hạn Võ Đạo của Lục Trường Sinh, có lẽ cũng phải sửa lại.
Bằng không đúng là không thể “thích ứng” với thế giới này.
“Bất kể như thế nào, Cực Hạn Võ Đạo chắc phải nhặt lại lần nữa, tăng thực lực bản thân lên, coi như không thể giết chết yêu, nhưng cũng có thể gia tăng sức tự vệ, không đến mức đối mặt với yêu lại không hề có lực phòng thủ.”
Lục Trường Sinh suy nghĩ, rất nhanh đã đưa ra một kế hoạch.
Cực Hạn Võ Đạo!
Trước tiên cần phải tu luyện Cực Hạn Võ Đạo, tăng cao bản thân.
Dù sao, Cực Hạn Võ Đạo thuộc về gia tăng trụ cột cơ thể.
Ở phần lớn thế giới, nếu quy tắc thế giới đó không phải vô cùng quỷ dị thì có thể tu luyện được Cực Hạn Võ Đạo.
Thế nên, Lục Trường Sinh lại bắt đầu “tu luyện” Cực Hạn Võ Đạo lần nữa.
Đồng thời mượn nhờ tài lực của “Cao gia”, thu thập các loại vật đại bổ, cấp tốc tăng Cực Hạn Võ Đạo.
Mà thế giới này, hình như bởi vì có sức mạnh Siêu Phàm, hoặc là có chân yêu.
Các loại vật đại bổ vượt xa Bí giới trước đó.
Thậm chí đều hoàn toàn thoát khỏi dự kiến Lục Trường Sinh.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh mượn nhờ những vật đại bổ này, tu luyện Cực Hạn Võ Đạo càng tiến triển nhanh, vô cùng thông thuận.
Sáu tháng sau, Lục Trường Sinh mở ra thuộc tính giao diện.
Kí chủ: Lục Trường Sinh
Cực Hạn Võ Đạo: Tăng trưởng lần hai (99%)
“Tăng trưởng lần hai cực hạn.”
“Lại sắp phá vỡ cực hạn nhân thể, bước vào lĩnh vực Siêu Phàm!”
Lục Trường Sinh trong ánh mắt lóe lên một tia sáng.
Sáu tháng tu luyện ròng rã, tiến độ so với thế giới trước phải nhanh hơn nhiều.
Lục Trường Sinh không muốn lập tức phá vỡ lĩnh vực Siêu Phàm.
Hai lần sinh trưởng là cực hạn người bình thường.
Ngày nào không bước vào lĩnh vực Siêu Phàm, vậy ngày đó vẫn là người bình thường.
Nhưng thế giới này không có dòng điện.
Chẳng lẽ muốn Lục Trường Sinh dẫn thiên lôi vào để đột phá lên lĩnh vực Siêu Phàm?
Không có khả năng!
Đoán chừng nếu Lục Trường Sinh thật sự dẫn thiên lôi xuống thì bản thân sẽ bị đánh chết.
Cho nên, muốn bước vào lĩnh vực Siêu Phàm, phải tìm kiếm lực lượng riêng biệt của thế giới này.
Lực lượng siêu phàm đặc biệt của thế giới này là gì?
Đương nhiên là yêu!
“Sáu tháng, cũng nên nghiên cứu chân yêu một chút.”
“Xem ra, ta còn phải gặp lại yêu một lần nữa mới được.”
“Nhưng đi nơi nào kiếm chân yêu đây?”
Lục Trường Sinh trong đầu dần hiện ra một bóng người.
Tầm Hoan lâu tọa lạc tại khu vực thành phía Bắc của thành Cổ Sơn.
Tầm Hoan lâu, chỉ nghe tên cũng biết bên trong thế nào.
Đây là một thanh lâu.
Nữ tử bên trong Tầm Hoan lâu không có nhiều, nhưng bọn họ đi theo con đường tinh phẩm. Mỗi người đều có tài nghệ song tuyệt, ai ai cũng đều là tuyệt sắc.
“Thiếu gia, chúng ta lại đi Tầm Hoan lâu sao?”
“Lần trước ngươi đã xảy ra chuyện ở Tầm Hoan lâu, nếu để lão gia biết ngươi lại tới đó, chỉ sợ...”
Gã sai vặt Cao Bình bên cạnh Lục Trường Sinh nhìn Tầm Hoan lâu, không nhịn được khuyên.
“Không sao cả.”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Trong trí nhớ của hắn, dĩ nhiên hắn biết, chuyện “thấy yêu quái” lần trước thực ra là ở Tầm Hoan lâu.
Chẳng qua sau đó quan phủ điều tra, nói yêu quái mà Cao Văn thấy được ở Tầm Hoan lâu là yêu quái chạy trốn đến đó, cho nên mới dọa được Cao Văn.
Nhưng mà, trong lòng Lục Trường Sinh rất rõ ràng.
Chuyện không phải như thế.
Hắn biết rõ, Tầm Hoan lâu có yêu!
Chỉ có điều nó ẩn giấu rất sâu mà thôi.
Mà lần này, thật ra là hắn chủ động tới “gặp yêu”.
Thuận tiện “bắt yêu”.
Yêu, cũng chia ra mạnh yêu.
Phần lớn đều là yêu bình thường, xưng là Tiểu Yêu hoặc trực tiếp xưng là Chân Yêu.
Trên nó là Đại Yêu, Yêu Vương, Cổ Yêu và Yêu Tổ.
Cụ thể tương ứng với cấp độ nào, bây giờ Lục Trường Sinh khó mà nói được.
Nhưng trong trí nhớ của “Cao Văn”, rất nhiều Chân Yêu bình thường thực ra đều có thể bị những võ giả hàng đầu đánh bại.
Năng lực đáng sợ duy nhất của Chân Yêu bình thường chính là không sợ chết.
Bất kể võ giả có làm thế nào cũng không thể giết chết được Chân Yêu.
Dĩ nhiên, võ giả sánh ngang Chân Yêu cũng chỉ giới hạn với Chân Yêu bình thường.
Một khi gặp phải Đại Yêu trở lên, võ giả chắc chắn sẽ phải chết.
Lục Trường Sinh có một suy đoán.
Sức mạnh của Đại Yêu có lẽ đã bước vào Siêu Phàm Lĩnh Vực, cho nên mới có thể nghiền áp võ giả.
Về phần Chân Yêu bình thường, ngoài năng lực bất tử thì sức mạnh, thủ đoạn,... vẫn chưa đạt tới trình độ siêu phàm.
Như vậy tiến độ “Sinh Trưởng Nhị Thứ” chín mươi chín phần trăm hiện tại của Lục Trường Sinh chính là tồn tại hàng đầu trong Siêu Phàm Lĩnh Vực. Hết chương 922.



Bạn cần đăng nhập để bình luận